Chương 577 "Đúng là một kẻ ngông cuồng tự đại, chán sống rồi đó hả!"
- Trang Chủ
- (nHÁP) Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
- Chương 577 "Đúng là một kẻ ngông cuồng tự đại, chán sống rồi đó hả!"
Nhưng Diệp Diệt Tiêu xếp hạng cao hơn khiến ông ta cảm thấy rất không hài lòng.
Ông ta vẫn luôn muốn tìm Diệp Diệt Tiêu tỷ thí một phen.
Đáng tiếc, cho tới nay ông ta vẫn không tìm được Diệp Diệt Tiêu.
Bây giờ lại có một kẻ kiêu ngạo xuất hiện ở đây, còn tuyên bố giết võ giả trên bảng xếp hạng võ đạo, điều này khiến ông ta càng thêm khó chịu.
“Ai thì tôi không biết, nhưng ông thì tôi thật sự không xem ra gì bởi vì ông không có tư cách đó!”
Diệp Viễn khinh thường đáp.
“Thằng nhóc cuồng vọng vô tri, đúng là tự tìm đường chết!”
Vân Khoát Hải hoàn toàn bị chọc giận, liền quát lớn một tiếng.
Một luồng khí thế lạnh lẽo thấu xương bộc phát ra từ cơ thể của ông ta, rồi cả cơ thể ông ta giống như một mũi tên nhọn hoắc bắn thẳng về phía Diệp Viễn.
Thoáng chốc, Vân Khoát Hải đã phóng ra khí thế lạnh thấu xương bao phủ cả đại sảnh khách sạn.
Mọi người có mặt ở đây lập tức cảm nhận được một sự lạnh lẽo như băng bao phủ lấy mình khiến họ cảm thấy ớn lạnh, điên cuồng nổi da gà.
“Đây là khí thế của võ giả ư?”
Trong lòng một đám người thường chưa từng tiếp xúc với khí thế của võ giả có mặt ở đây đều sợ hãi không thôi.
Chỉ với khí thế đã khiến người ta không còn khả năng chống cự, nếu Vân Khoát Hải ra tay với họ, e rằng họ sẽ lập tức bị giết.
Gần như cùng lúc đó, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Viễn. Họ muốn xem thử coi khi đối mặt với cao thủ như Vân Khoát Hải, Diệp Viễn sẽ xử lý như thế nào.
Ở trong mắt Diệp Viễn, chút khí thế ấy của Vân Khoát Hải chỉ như đứa trẻ con, hoàn toàn chẳng đáng giá nhắc đến.
Anh vẫn bình tĩnh đứng im tại chỗ, chắp tay sau lưng một cách đầy thong dong.
Diệp Viễn càng bình tĩnh thì càng khiến cho Vân Khoát Hải khó chịu.
“Đúng là một kẻ ngông cuồng tự đại, chán sống rồi đó hả!”
Chỉ nghe thấy Vân Khoát Hải gầm lên, hung hăng bổ một chưởng về phía đầu Diệp Viễn.
Diệp Viễn chỉ cười khẩy trước một chưởng nhanh như chớp đầy sắc bén kia, hơi nghiêng người đã có thể né được một cách dễ dàng.
Vân Khoát Hải một chưởng chụp hụt, năng lượng khủng bố ngưng tụ trong tay trực tiếp đánh lên vách tường khách sạn phía sau Diệp Viễn tạo ra một cái lỗ to.
“Hít!”
Mọi người ở đây thấy cái lỗ to kia thì không kiềm được hít ngược một hơi.