Chương 797: CHƯƠNG 688: CÁI GỌI LÀ TÌNH YÊU S U SẮC CHỈ THẾ MÀ THÔI
- Trang Chủ
- (Nháp) Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
- Chương 797: CHƯƠNG 688: CÁI GỌI LÀ TÌNH YÊU S U SẮC CHỈ THẾ MÀ THÔI
“Tôi quá coi trọng sự nghiệp, mấy năm trước bận rộn sự nghiệp, lơ là Lâm Tiêu, Lâm Tiêu ghen tuông với sự nghiệp của tôi, lúc đó, chúng tôi đều quá ấu trĩ, liền nói chia tay” “Sau đó đi nước ngoài rồi, tôi mới phát hiện, tôi đã có thai. Lúc còn trẻ quá kiêu ngạo, không chịu củi đầu, ngay cả việc mình có thai tôi cũng không nói với Lâm Tiêu.
“Nhưng mà về sau, tôi phát hiện, không cần biết là qua bao nhiêu năm, tôi đều không quên được Lâm Tiêu. Tôi biết, bên người Lâm Tiêu thay đổi một người tới một người phụ nữ hoặc ít hoặc nhiều có chút giống tôi, anh ấy cũng không quên được tôi, giống như tôi quên không được anh ấy vậy.
“Nhìn anh ấy đổi phụ nữ như cưỡi ngựa xem hoa, tôi đột nhiên cảm thấy, sao phải thế chứ! Vì cái gọi là kiêu ngạo mà phí hoài bao nhiêu năm tháng tươi đẹp như thế, không đáng.
”
“Hơn nữa, con gái của tôi, nó vẫn luôn muốn có ba. Tôi lần này trở về, chính là muốn cho nó một gia đình hoàn chỉnh.
“Tô Thu Quỳnh, cô chưa từng làm mẹ, có thể không cách nào hiểu được tâm tình của tôi. Tôi thật muốn đem tất cả những gì tốt nhất dâng đến trước mặt Trăn Trăn của tôi, con bé nhớ ba nó rồi, cho nên, tôi phải tái hợp với Lâm Tiêu!”
“Tô Thu Quỳnh, tôi biết, cô với Lâm Tiêu chuẩn bị kết hôn rồi, tôi bây giờ bảo cô rút lui, rất đường đột. Tôi sẽ không yêu cầu cô chủ động rút lui, bởi vì, cô không hề có chút uy hiếp nào đối với tôi.”
“Một người yêu thật lòng và một người thế thân đồng thời xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, không cần dùng đến đầu óc, tôi liền biết Lâm Tiêu sẽ chọn ai.”
“À, còn có một điểm tôi muốn nhắc nhở cô, Tô Thu Quỳnh, tôi hôm nay tới tìm cô không phải vì tôi chột dạ, cố ý li gián cô với Lâm Tiêu, mà là tôi không nhẫn tâm thấy cô quá nhếch nhác.”
“Tôi cũng là phụ nữ, tôi hy vọng cô cho dù có chia tay với Lâm Tiêu cũng có thể đầy đủ thể diện. Nếu đợi Lâm Tiêu chủ động đá cô, cô sẽ quá khó coi.
Giọng nói của Kiều Hinh vẫn đang tiếp tục, nhưng về sau cô ta nói gì, Tô Thu Quỳnh đều không nghe thấy.
Bây giờ trong đầu cô đều toàn là một câu.
Con của Kiều Hinh và Lâm Tiêu, đã năm tuổi rồi.
Năm tuổi rồi a…
Lớn xấp xỉ An Bảo cùng với An Mỹ, nhất định cũng là một đứa bé rất đáng yêu.
Tô Thu Quỳnh biết, dù cho Kiều Hinh và Lâm Tiêu thật sự có con với nhau, đó cũng đã là chuyện quá khứ rồi, mỗi người đều có quá khứ, cô không nên so đo, nhưng vừa nghĩ tới cả đời cô đều có khả năng không thể sinh con cho anh, mà con của người phụ nữ khác lại giòn giã gọi anh là ba, trong lòng cô vẫn đau như có kim đâm.
Có điều, không cần biết trong lòng Tô Thu Quỳnh khó chịu đến đâu, cô đều sẽ không biểu hiện ra trước mặt Kiều Hình.
Kiều Hinh hôm nay đến, không có ý tốt, nếu cô buồn đến chết đi sống lại, vừa hay đúng ý Kiều Hinh.
Có khó chịu hơn nữa, cô cũng phải gắng gượng.
“Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu nhất định không nói với cô đi? Phim điện ảnh của anh ấy, nhằm tôi làm nữ chính, sau khi tôi quay xong bộ phim này, sẽ đi diễn bộ phim mới của anh ấy. Cô nói, anh ấy đặc biệt mời tôi về, có phải là muốn cháy lại tình xưa với tôi hay không?”
“Thời gian cho bộ phim mới của anh ấy là nửa năm, mối tình đầu, sớm sớm chiều chiều ở bên nhau trong vòng nửa năm, không muốn cháy lại tình xưa cũng khó.”
Nữ chính trong bộ phim mới của Lâm Tiêu là Kiều Hinh…
Tô Thu Quỳnh cho rằng, tình cảm của cô với Lâm Tiêu chưa có bao nhiêu sâu, nhưng bây giờ trong lòng cô, sao lại nghẹn đến khó chịu như vậy chứ! Đều sắp không thở nổi luôn rôi.
Mặc dù vậy, trên mặt của Tô Thu Quỳnh vẫn như cũ có thể mang theo nụ cười không chút kẽ hở.
“Kiều Hinh, thế thì lại thế nào chứ? Nếu cô và Lâm Tiêu thật có thể cháy lại tình xưa, các người đã sớm ở bên nhau rồi. Nhưng Lâm Tiêu đã chọn tôi, điều này chỉ có thể nói lên, cái gọi là tình yêu sâu sắc giữa hai người, cũng chỉ thế mà thôi.
“Còn có, về sau đừng lãng phí miệng lưỡi trước mặt tôi nữa, những lời này, cô nên nói với Lâm Tiêu”
Nói xong lời này, Tô Thu Quỳnh không dừng lại thêm giây phút nào nữa, không thèm quay đầu xoay người rời đi.
Kiều Hinh cười lạnh đứng nguyên tại chỗ, móng tay dài dài của cô ta hung ác đâm vào lòng bàn tay, máu tươi dầm dề.
Giống như trái tim của cô ta lúc này, ghen tỵ quắn quéo đến không ngừng chảy máu, không ngừng tuôn chảy.
Cô ta chậm rãi nới lỏng ngón tay, ý cười nơi khoé môi dần dần trở nên nhã nhặn ung dung.
Cô ta bây giờ, đích xác có chút bị động, nhưng cô ta có Trăn Trăn nha.
Mẹ quý nhờ con, lần này cô ta trở lại, liền không nghĩ sẽ thua!
Lúc Nhan Nhã Tịnh đón được Tô Thu Quỳnh, chú ý thấy sắc mặt cô ấy có chút khó coi, cô không nhịn được quan tâm hỏi, “Thu Quỳnh, cậu sao thế?” “Nhã Tịnh, mối tình đầu của Lâm Tiêu đã quay về, cô ta là Kiều Hinh.”
“Cái gì?” Nghe Tô Thu Quỳnh nói, Nhan Nhã Tịnh không khỏi sững sờ, cô làm sao cũng không ngờ tới, mối tình đầu của Lâm Tiêu lại là cô Kiều quốc tế danh tiếng lẫy lừng.
“Lâm Tiêu anh ấy, đã từng rất thích Kiều Hinh, trong lòng mình có chút khó chịu.” Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh thẳng thắn không có bí mật gì, cô nói đúng sự thật với Nhan
Nhã Tịnh.
“Thu Quỳnh, cậu đừng khó chịu, chuyện của quá khứ, đều đã qua rồi. Lâm Tiêu anh ấy thích cậu bao nhiêu, trong lòng cậu rõ ràng hơn ai hết. Kiều Hinh nói cô ta là mối tình đầu của Lâm Tiêu, nhưng có lẽ Lâm Tiêu đều đã quên mất cô ta là cọng hành nào rồi cũng nên!”
“Nhã Tịnh, mình biết Lâm Tiêu tốt với mình. Nhưng anh ấy càng tốt với mình, mình càng cảm thấy bản thân có lỗi với anh ấy.”
Ngừng một chút, Tô Thu Quỳnh vẫn là đem lời nghẹn ở trong lòng nói ra, “Nhã Tịnh, mình đời này có lẽ đều không thể cho Lâm Tiêu một đứa con được. Nhưng mà Kiều Hinh, cô ta đã sinh cho Lâm Tiêu một đứa con.”
“Mình cảm thấy mình kẹp ở giữa, giống như một kẻ ác cản trở bọn họ một nhà đoàn tụ. Nhã Tịnh, cậu nói xem có phải mình rất ích kỷ không? Rõ ràng biết người khác đã sinh con cho Lâm Tiêu, mình còn muốn bá chiếm Lâm Tiêu, lo sợ bọn họ một nhà đoàn tụ.”
Nhìn thấy dáng vẻ hiu quạnh này của Tô Thu Quỳnh, trong lòng Nhan Nhã Tịnh thực rất khó chịu.
Cô cũng không ngờ Kiều Hinh đã có con với Lâm Tiêu. Trong lòng cô cũng chấn kinh, nhưng chỉ trong thoáng chốc, cô đã lấy lại bình tĩnh.
“Thu Quỳnh, cậu không thể chỉ tin lời nói một bên của Kiều Hình, giám định AND đều có thể làm giả, cô ta nói con cô ta là của Lâm Tiêu, chẳng lẽ liền là của anh ấy sao?”
“Thu Quỳnh, cậu với Lâm Tiêu đến được với nhau không dễ dàng, đừng nói đứa bé đó chưa chắc đã là của Lâm Tiêu, cho dù có là của anh ấy, cậu cũng không thể dễ dàng buông tay”
“Đúng a, không thể buông tay…
“Mình cũng không buông tay được nữa…
Lặp đi lặp lại, Tô Thu Quỳnh giống như điên khùng lặp đi lặp lại câu nói này, sau khi trong lòng có quyết định, trong lòng cô ấy liền thoái mái hơn rất nhiều.
Nếu cô đã quyết định chấp nhận quá khứ của Lâm Tiêu, liền nên thản nhiên đối mặt với những vấn đề mà anh để lại sau khi đi qua vạn bụi hoa, cô muốn, ích kỷ một lần, không thành toàn cho một nhà bốn người bọn họ, cô muốn, bá chiếm lấy Lâm Tiêu mà cô càng ngày càng thích.
Lúc Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đi đến phòng làm việc của Lê Mặc, nhân viên đều đã tan ca cả.
Lê Mặc buổi tối có việc, cũng đã rời đi trước.
Hai bộ trang phục mà Lê Mặc chuẩn bị cho vòng thi bán kết này, thật sự rất đẹp, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh mặc lên người đều không nỡ cởi ra.
Có điều, sợ mặc thời gian dài sẽ ảnh làm tổn hại tới trang phục, ảnh hưởng cuộc thi ngày mai, các cô vẫn là nhanh chóng thay ra.
Đang tính rời khỏi phòng làm việc của Lê Mặc, Nhan Nhã Tịnh ngửi thấy một mùi khỏi nồng đậm.
Lửa!