Chương 89: Giả và thật (1)
Bởi lẽ Chae Nayun chỉ vừa mới chuyển sang dùng kiếm, Rachel tin rằng khả năng của mình có thể đánh bại được Chae Nayun.
“C·hết tiệt…. “
Mặt khác, Chae Nayun đang nghiến răng khi trao đổi những đường kiếm với Rachel. Cách biệt kĩ năng lẫn kinh nghiệm giữa họ là quá lớn.
Cứ mỗi lần cô vung kiếm thì Rachel đã vung thanh kiếm dẻo của mình những hai lần. Tệ hơn nữa, những đòn t·ấn c·ông mà đến Chae cũng chẳng đỡ nổi thì Rachel lại có thể gạt đi như không .
Không có ai can thiệp vào cuộc đối đầu này cả , vì đồng đội của Rachel còn mãi tập trung xử lý Yi Jiyoon và Yoo Yeonha . Do thế, đây là một trận một đối một sòng phẳng.
Keng! Keng!
Mỗi lần kiếm của Chae Nayun va vào thanh kiếm mỏng của Rachel, cô cảm thấy như thể tay cô muốn rã ra vậy.
Rachel quả là một chuyên gia trong việc dồn sức mạnh khủng kh·iếp vào trong v·ũ k·hí của mình.
Tất cả những gì Chae Nayun có thể làm là đỡ đòn từ Rachel.
“Đênh công mệnh–!”
Tuy nhiên ,Chae Nayun không hề muốn thua cuộc.
Hay ít nhất cô không muốn mình bại trận dưới tay Rachel.
Khao khát chiến thắng cùng ý chí kiên định của cô khiến cho một lượng ma năng cực lớn bùng phát.
Ma năng của Chae Nayun bùng nổ, v·út lên và rồi tụ lại xung quanh kiếm , và khiến nó trở nên to tổ chảng cả về chiều dài lẫn chiều rộng.
“…!”
Sự xuất hiện đầy ghê rợn nhưng tráng lệ của thanh đại kiếm khiến Rachel nao núng.
Chae Nayun vung đại kiếm với toàn bộ sức mạnh.
Tuy nhiên , chuyển động phô trương thế thường để lại những sơ hở.
Rachel không đỡ đòn ấy, mà lộn người tránh. Và vì thế, thanh kiếm của Chae Nayun chỉ đánh trúng mặt đất.
Ngay lập tức, trái với mong đợi của Rachel ,một biến cố nảy sinh.
RẦẦmm!
Dưới áp lực từ đòn đánh của Chae Nayun, sàn nhà đổ sụp.
Rachel, người đã lộn qua bên né đòn t·ấn c·ông của Chae Nayun, rơi xuống tầng khác còn trước khi kịp hiểu chuyện.
Uỵch.
Sau khi rơi xuống tầng 4, Rachel nhìn chằm vào cái hố mà cô đã ngã xuống và thấy eo mình đau đớn. Sàn nhà đó sụp dễ vậy sao?
“Cô chạy đi đâu!? “
Một tiếng hét như sư tử hống vọng xuống. Rachel nhanh chóng đứng dậy. Cô muốn trở lại cuộc chiến nhanh nhất có thể. Những đồng đội của cô quá yếu để đương đầu với Yoo Yeonha và Chae Nayun mà không có cô…
Nhưng bỗng từ đâu một người lù lù lộ diện và làm Rachel đứng hình.
Vận trên mình bộ đồng phục trắng bóc, thứ tượng trưng cho đội trắng, cậu ta đang nắm thanh kiếm của mình.
Đó là Kim Suho.
Sau khi hạ gục Shin Jonghak ở tầng 5 , cậu ta đã trèo lên tầng 4.
Rachel bặm môi.
Từ bộ dạng của cậu ta, rõ ràng Kim Suho sẽ không nhân nhượng với cô. Ngay khi xác nhận Rachel ở đội đen ,cậu ta xông thẳng tới Rachel, khiến cô đỡ các đòn t·ấn c·ông ấy bằng thanh kiếm mỏng của mình.
Bị đè nén bởi một sức mạnh ở đẳng cấp khác hẳn, cả cơ thể cô trở nên run rẩy.
**
Tôi dừng trước phòng tắm tầng sáu.
“Có cổ vật nào quanh đây không ta…? “
Tôi làm bộ tìm cổ vật để đánh lừa những quản trị viên đang quan sát mình. Đồng thời tôi kiểm tra tin nhắn của Tomer trên chiếc smartwatch của bản thân.
[Trung tâm quản trị ở khu B-3 tầng thấp nhất. Đồ sẽ đặt tại đó. Khu trung tâm quản trị sẽ trống khoảng từ 11:00 đến trưa, hãy lấy nó trong khoảng thời gian đó]
Tầng thấp nhất là tầng 7. Khu B-3 nghĩa là phòng 3 khoang B .
“Cổ vật~mi ở đâu thế ~? “
Vừa kiểm tra giờ ,tôi tiến vào phòng tắm. Hiện giờ là 10:45 A.m. Tôi vẫn còn 15 phút nữa.
“…Hể? Gì đây? “
Tuy nhiên, tôi tìm thấy một hình ảnh ba chiều của một người đàn ông đang cầm một thứ gì đó trên tay, ẩn bên trong nhà vệ sinh.
Tôi mở cửa ra. Hình ảnh 3 chiều của NPC chùn bước sau khi nhìn thấy tôi. Giật mình, tôi cũng giơ súng của mình lên
“Thứ đó có thật ở đây không? “
Không bắn, tôi dướn về phía trước nắm lấy cổ vật. Nhìn như thật, ông ta tái nhợt vì kh·iếp hãi.
Sau khi bị trộm mất cổ vật, gã NPC chạy mất.
Với cái này, tôi đã đạt được một cổ vật.
Tôi đặt cổ vật vào túi và nhìn xuống dưới.
Ngay dưới lớp ngói mà tôi đang đứng, trong một toilet của phòng tắm tầng 7 , Tomer vẫn đang nằm đợi
“Hmm. “
Tôi chìm vào suy nghĩ. Nếu tôi muốn nhận đồ này , tôi phải loại cô ta. Nhưng kiểu gì đây?
Tôi liếc tìm xung quanh xem có gì có thể tận dụng.
Và, tôi tìm thấy nó.
Tôi đang ở trong nhà tắm tầng 6. Có một lỗ thông nối nơi này tới nhà tắm tầng 7.
“…Lẽ nào! “
Tôi nhìn xuống phía bắp tay trên, nơi được xăm hai đường tạo thành một hình chữ thập của mình. Ma năng của Dấu thánh có thể được dùng nhiều cách hơn tôi có thể tưởng tượng nhỉ?
Tôi gửi ý muốn vào trong Dấu thánh.
‘Trở thành màn khói ru ngủ Tomer. “
Ngay lập tức 1.5 vệt Dấu thánh được sử dụng và một màn khói màu xám hình thành từ bắp tay trên tôi .
Tôi nhìn chằm chằm vào làn khói trong ngỡ ngàng. Ngạc nhiên thay, làn khói di chuyển theo ý muốn của tôi.
“Với thứ này… “
Tôi có thể làm được điều đó.
Tôi gửi làn khói xuống tầng 7 thông qua lỗ thông hơi.
Sử dụng thiên lý nhãn, tôi nhìn quá trình xảy ra.
Làn khói nhảy múa trước mũi của Tomer. Cô ấy cau mày và xua làn khói đi nhưng làn khói vẫn xộc vào mũi của cô và khiến cô ho sù sụ.
Ngay đó, mắt cô bắt đầu nheo lại và chớp liên tục. Tomer ngáp và kiểm tra lại đồng hồ.
‘Mình không thể ngủ. ‘ Tomer lầm bầm và cố giữ tỉnh táo, nhưng tiếc thay, cô ngất đi trước khi kịp có thể. Cổ đã ngủ trong toilet.
“Phiu. “
Hoàn hảo. Giờ Tomer đã ngủ, tôi có thể vào trung tâm quản trị thay cô ấy.
Tôi xuống tầng 7.
Ngay khi tôi tới thì đã là 11 A.M. Tôi tiến khu B-3 không chút chần chừ. Con đường tới trung tâm quản trị ẩn dưới một cái giường hoa hoè.
Tôi men theo lối mòn.
“Không có ai ở đây.”
Đúng y như tinh nhắn Tomer nhận được, không ai bên trong khu trung tâm quản trị, nơi có tầm 12 máy giá·m s·át cũng như phòng bảo mật. Tôi tiến tới chiếc bàn lớn giữa căn phòng ,nơi một chiếc hộp đen đang được đặt.
===
[Chiếc dùi của sự suy nhược]
[Hiệu ứng- cấp cao] [Thuộc tính:Độc]
*Một cái dùi làm suy yếu mục tiêu .
*một vật phẩm ma thuật hiệu ứng với khả năng ‘suy nhược’
===
Bên trong cái hộp đen là một cái dùi bắt mắt.
“Wow, gì thế này? “
Tôi ngạc nhiên. Một vật phẩm hiệu ứng hạng cao. Mặc dù không phải cổ vật, nó vẫn có thể dễ dàng bán được 1,5 tỉ won ở trên thị trường.
Thật là một món hời bất ngờ.
“Kuhum. “
Tôi hắn giọng và nhìn quanh quất căn phòng.
“Từ giờ cái này là của mình. “
Tôi để cái dùi vào trong túi và rời đây. Tôi cũng không quên hack vào hệ thống và xóa đi CCTV .
Sau đó, tôi lững thững rời khỏi khu B-3 , sau đó quay trở lên tầng 6.
“…Hm? “
Nhưng khi tôi tới tầng 6, tôi có chút ngạc nhiên, tôi nhìn thấy Rachel không xa đây lắm.
“Chuyện gì xảy đến với cô ấy vậy? “
Vì lí do gì đó, cô ấy nhìn thật tiều tụy. Trông kiệt quệ như thể bị ai đó đánh bại, bộ đồng phục của cô thì rách tơi tả.
Tôi chạy đến bên cô ấy.
“Rachel-ssi. “
Tôi gọi tên cô ngay khi cô ấy ở trong tầm mắt.
“…!”
Rachel nhảy lên với tiếng động nhỏ dù nhỏ nhất. Đôi vai mảnh khảnh của cô ấy khẽ run lên khi cô ấy nhìn về phía tôi.
“Không sao cả, mình cùng đội với cậu. “
“Aa… Phiu”
Cô ấy thở dài nhẹ nhõm.
Qua bộ dạng đó, có lẽ cô ấy vẫn có chút lo lắng. Tôi tiến đến cô ấy với nụ cười hiền từ.
“Có gì xảy ra à? Nhìn cậu không được ổn lắm. “
Rachel nhìn lên và đáp ngắn gọn.
“Mình cố phục kích kẻ địch và thất bại mất rồi. “
“Ồ hớ”
Rachel tiếp tục với giọng nói yếu ớt.
“Và mình gặp Kim Suho và thua.”
“…Ồ. “
Cô ấy cúi đầu rầu rĩ, nhưng vẫn tiếp tục nói.
“Mình vừa vặn thoát khỏi Kim Suho, nhưng lại bị Chae Nayun và Yoo Yeonha đuổi theo . Sau khi thoát khỏi họ, một nhóm ma pháp sư bắn ma thuật về mình… “
Như một cuộc trò chuyện tầm phào, Rachel thuật lại những gì đã xảy ra với đôi mắt rũ xuống.
Đột nhiên cô ấy hỏi.
“… Hajin-ssi đã loại được bao nhiêu người rùi?“”
“Không có. “
“À… Tôi có một. “
Điểm được nhận dựa trên số cổ vật đạt được và số loại ra. Và với tỉ lệ này, cả hai bọn tôi đều ở đáy bảng xếp hạng. À, tôi thì ổn vì có cổ vật.
Trong trường hợp đó, tôi không có ý định để điểm chót. Tôi chỉ cần một mức điểm trung bình là ô kê.
Nhưng Rachel thì khác. Mục tiêu của cô ấy là đứng đầu. Nếu cô ấy không có điểm tranh đoạt cổ vật tốt thì ,thật khó để khôi phục lại sau thất bại lần này.
Dường như đã biết chuyện đó, cô ấy nhìn chằm chằm vào sàn với đôi mắt bi thảm. Rồi, cô ấy sút một hòn đá . Viên đá bay ngang qua căn phòng và va vào góc tường .
Tôi lục trong túi và nói.
“Chúng ta vẫn còn thời gian. Vẫn chưa xong đâu.
Rachel từ từ ngẩng đầu lên.
Nhìn cô ấy, tôi lấy ra cổ vật trong túi.
“Đây, cậu nhận đi. “
Rachel ngay lập tức trợn tròn mắt .
“Làm ơn mang cái này lên lầu đi. Rachel-ssi nhanh hơn tôi mà. “
“…không, của cậu mà—“
“Nhận đi. “
Tôi ngắt lời cô ấy trước khi cô kịp từ chối. Tôi chỉ cảm thấy muốn giúp cô ấy thôi.
“Cậu nhìn thấy cầu thang thoát hiểm phía bên phải kia không? Nó có vẻ… “
Tôi kiểm tra lối cầu thang thoát hiểm bằng Thiên lý nhãn của tôi. Một vài học sinh phản ứng nhanh nhạy đã chặn đường đấy, nhưng họ cùng đội Rachel.
“Khá trống trải. “
Tôi mỉm cười và chỉ cho cô ấy nơi cần tới.
“Lối này! “
Ngay lúc đó, một âm giọng đinh tai phát ra. Chae Nayun và Yoo Yeonha chạy cùng với mấy người đội trắng.
Trong chớp mắt, Rachel và tôi đối mặt với kẻ thù.
Có sáu người bên họ đối đầu với chỉ mình tôi và Rachel.
Sự bất ngờ nay làm mọi thứ bỗng chốc trở nên kịch tính.
“…Kim Hajin. “
Chae Nayun chĩa kiếm về phía tôi. Khi cô ấy nhận ra cổ vật trên tay Rachel và mở to mắt.
“Hả, cô ta đang giữ một cổ vật! Cô trộm thứ đó từ ai thế!? “
“Nhanh, chạy nhanh lên. Tôi sẽ cầm chân họ lâu hết mức có thể. “
Rachel chần chừ và thì thầm trước lời thúc giục của tôi.
“…Ừm, cảm ơn câu. “
Và như thế, cô ấy chạy đi.
Xạ thủ đội trắng bắn cung về phía Rachel. ‘hmph. Làm như bố mày để chuyện đó xảy ra ớ. ‘ tôi bắn viên đạn đi sau khi đã dự đoán quỹ đạo của mũi tên. Va chạm với viên đạn, mũi tên rơi xuống và làm tên xạ thủ bắn nó ra hết hồn.
“Jjnyoung và tôi sẽ t·ruy s·át Rachel. “
Hai học sinh từ đội trắng lờ tôi và cố đuổi theo Rachel. Tuy nhiên…
“Không. “
Yoo Yeonha dừng bọn họ lại.
“…Đừng có nhúc nhích . Tên đó là hơi khó xơi đấy. “
Với lời phát biểu đó, cô siết chặt tay cầm roi.
Tôi nhìn xung quanh một lượt. Có kha khá thứ để bám vào quanh đây. Nếu đã như thế này, tôi có lẽ có thể chạy bằng Parkour.
“Gì cơ, ông muốn sáu người bọn tôi solo với mình ông à? Ông có điên không? “
Chae Nayun hỏi. Tôi nhún vai không trả lời. Tới giờ, mục tiêu của tôi là câu thời gian thôi mà.
“Chúng ta sợ gì chứ? Tên kia chỉ là thằng nghịch súng thui mà! Cứ để tôi! “
Và, đột nhiên một chiến binh nắm một chiếc rìu lao đến tôi. Tôi bắn nhiều phát vào phía cậu ta . Như vậy, tôi có thể trì hoãn hành động cậu ta một lúc, nhưng, roi của Yoo Yeonha và mũi tên bay đến tôi còn nguy hiểm gấp bội.
Tôi kích hoạt đạn thời gian.
Ngay lập tức, thời gian trôi thật chậm . Tôi có thể nhìn rõ và dự đoán cả quỹ đạo của roi lẫn tên.
Tôi bắn đạn vào tên và né cái roi.
Tuy nhiên có một thứ ngoài mong đợi xảy ra.
Khi v·a c·hạm với viên đạn của tôi, mũi tên của gã xạ thủ chuyển hướng và quẹo sang ngực của tên chiến binh cầm rìu nọ. Có lẽ Hp của cậu ta thấp sẵn vì những cuộc chiến trước và bị loại khỏi cuộc chơi.
“A, đ** m*! Coi mày bắn vào đâ—“
Trước khi tên chiến binh cầm rìu kịp nói xong, hắn bị bịt cả mắt lẫn mõm. Uuup, uuuup! Nhìn hắn giãy giụa mà thấy thương vl. Nhưng không nghi ngờ gì nữa, đó tính như một phát chí mạng.
Rõ ràng quá rồi, đây hoàn toàn là do may mắn.
“Cậu ta thay đổi quỹ đạo…. “
Nhưng có vẻ nghĩ là do chủ đích của tôi, Yoo Yeonha thì thầm làm bộ nghiêm trọng lắm vậy.
**
Mặt khác, Rachel an toàn gia nhập với những thành viên của đội đen cùng với bảo vật.
“Rachel đã trộm một bảo vật! “
6 thành viên đội đen vui mừng khi họ thấy cô vẫn an toàn, nhưng Rachel lại bị kẹt vô mớ suy nghĩ bòng bong .
Hiển nhiên là do Kim Hajin.
“….”
Rachel nhìn chằm vào món cổ vật trên tay. Đó là thứ mà Kim Hajin đã gửi gắm cho cô với một nụ cười thật ấm áp. Cô như thấy hơi ấm của cậu vẫn còn toát lên từ nó vậy.
“Haa, ha. “
Thở dài..
‘Mình có nên nhận nó không. ‘
Cô đâu phải dạng mù tịt. Cô biết những tin đồn về hành động của Kim Hajin lan ra đám học viên thế nào. Cho đến giờ, cô ấy tự nói chính mình là nó không đúng, chỉ là những lời gió thổi mây bay.
Nhưng với những gì diễn ra hôm nay, cô phải đồng ý rằng những cảm nhận của Kim Hajin là thật.
Nghĩ về nó, cô thấy mình nên nhận ra nó sớm hơn mới phải. Sau khi trở thành đồng đội với nhau, cậu ta luôn ở bên cô, bất kể dù xa hay gần…
Vô số những tin đồn xộc vào tâm trí cô.
Rằng Kim Hajin sẽ thổ lộ, bằng một bài hát….
Tuy nhiên, Rachel lắc đầu xua tan đi những ý nghĩ như thế.
Vị trí mà cô phải đảm đương không cho phép bản thân chia sẽ tình cảm với người khác. Đối với đất nước của cô và cả cho guild Pháp viện hoàng gia , cô đã từ lâu đã khước từ những vấn đề như vậy.
… Nhưng có lẽ, tất cả chỉ là cái cớ.
Cô nhớ rằng mẹ và cha cô đã nói với cô trong quá khứ. Rằng nếu một lúc nào đó người yêu cô thật lòng xuất hiện, cô sẽ muốn ở bên anh ấy mà vứt bỏ đi tất cả.
Nhưng thậm trí ngay cả giờ cô cũng chưa bao giờ cảm nhận được một niềm khao khát mãnh liệt như vậy.
Cô không muốn từ bỏ tất cả những thứ giá trị mà mình đã gây dựng trước đây .
“…À, phải rồi? “
Giữa mạch suy tư, đột nhiên Rachel nhớ rằng cô đã để Kim Hajin lại phía sau. Cô trở nên điên cuồng. Kim Hajin hiện đang một mình chiến đấu với 6 người cơ mà!
“Đi thôi! Chúng ta có người phải giải cứu! “
“Ể? Đi đâu cơ? “
“Theo tôi! “
Rachel chạy xuống tầng 6 cùng với 6 người đội đen.