Chương 78: Lôi kéo (2)
Nhóm 3 chỉ tình cờ đụng phải họ, và giờ thì tất cả đều đang nghỉ ngơi cùng nhau.
“…Kết giới ảo ảnh?”
Nhóm 6 đã có một khởi đầu dễ dàng với chỉ vài con thú rừng trên đường, nhưng họ đã không hề nhận ra mình đã rơi vào kết giới ảo ảnh từ lúc nào.
“Đúng vậy, chắc bọn tôi đã kẹt trong đó khoảng suốt 1 tiếng hay hơn. Nhưng đột nhiên gã đó vừa nhăn mặt vừa bảo bọn tôi đi tiếp .”
Simon Delick chỉ về phía người đang ngồi cạnh cái cây. Chae Nayun quay về đó, và thấy Kim Hajin đang chăm chú vào chiếc smartwatch của bản thân.
“Lúc đầu chúng tôi đều thắc mắc : tên quái nào đây? Nhưng cậu ta đi trước và tìm được lối thoát ngay sau đó.”
Chae Nayun khẽ gật đầu.
“À đúng rồi, các cậu đã quyết định được đội để đi chiến chưa?”
Simon Delick đổi chủ đề bằng một câu hỏi.
Như cậu ta đã nói, tiếp theo sẽ có một cuộc chiến giữa các đội. Dù chưa có thông báo gì hết, nhưng đó đã là bài luyện tập chung đã thành thông lệ ở Cube.
“Chưa.”
Chae Nayun lắc đầu.
Các đội tham gia chiến đội đều phải công bằng. Vì thế những học viên hạng cao như Chae Nayun, Kim Suho, Yoo Yeonha và Shin Jonghak không thể chung một chỗ.
Hầu hết các đội đều theo cấu trúc như sau: ‘một tên hạng một chữ số, một tên ở hạng có 2 chữ số, hai tên hạng ba chữ số và một pháp sư hạng thấp.’ hay là hai tên hạng hai chữ số, hai tên ba, và một pháp sư hạng cao.
Lẽ tất nhiên, bảng xếp hạng của mỗi người đều khác nhau.
“Đây tính rủ Kim Hajin.”
Ngay lúc đó, Yi Jiyoon đang ngồi im bỗng xen vào. Chae Nayun hơi giật mình bởi sự việc không hề ngờ tới này.
Kim Suho cười và chêm vào.
“Hajin ư? Cậu ta được đấy.”
“Kim Suho đây cũng thân với cậu ta ư?”
Yi Jiyoon mỉm cười hỏi.
“Ừ…đúng.”
Mặc dù Kim Suho cảm thấy quan hệ giữ cậu và Kim Hajin khá mờ nhạt, nhưng cậu vẫn gật đầu. Sau đó vẻ mặt Yi Jiyoon liền bừng sáng.
“Quả không hổ danh Suho, cậu đúng là có nhiều quan hệ.”
Như một con cáo ranh mãnh, Yi Jiyoon cực kì giỏi trong khoản tâng bốc người khác, thấy vậy Chae Nayun có chút khó chịu.
“Nhưng tại sao là Kim Hajin? Có khá nhiều tin đồn không tốt về cậu ta.”
Simon Delick hỏi với một chút ghen tị trong đó. Đúng vậy, có khá nhiều lời đồn cực kì tệ hại xung quanh Kim Hajjin. Còn Yi Jiyoon thì lại là một người nổi bật so với cậu ta. Không chỉ bởi khuôn mặt ngây thơ và trong sáng của cô đã đốn gục biết bao anh chàng, mà Gift của cô còn là một trong những thứ hữu dụng nhất trong khoản hỗ trợ.
“Ai cũng muốn cậu nhập đội đấy Jiyoon.”
Cô có khả năng bắn những mũi tên đã mang những phép bổ trợ đặc biệt ,vừa hiệu quả lại cực kì mạnh. Nhờ đó hầu hết các guild đứng hạng cao đã để mắt tới cô từ lâu.
“Kim Hajin là lựa chọn tốt nhất trong thứ hạng 3 chữ số kia. Cậu ta thông minh và năng lực chiến đấu lại cực kì đặc biệt. Cậu nhớ trận giữa cậu ta và Kim Horak chứ?”
Yi Jiyoon nhìn Kim Hajin đang ngồi đằng kia với ánh nhìn đầy ẩn ý. Không ai chắc liệu cậu ta có nghe thấy lời khen ngợi của Yi Jiyoon, nhưng cậu ta bỗng gãi má. Yi Jiyoon quay người nhìn lại Chae Nayun.
“Nayun nè, cậu thì sao?”
“…Ể?”
Yi Jiyoon và Chae Nayun là điển hình của tình bạn qua mạng, kiểu người mà luôn trao đổi với nhau bằng lượt thích và bình luận trực tuyến đó.
Chae Nayun khẽ lướt mái tóc sang bên và đáp lại thờ ơ.
“À thì, nếu cậu muốn thì cứ làm. Sao lại hỏi tớ?”
Dù ngoài miệng là vậy, nhưng trong bụng Chae Nayun cũng nghĩ như họ.
Kim Hajin là đối tượng quá hoàn hảo trong thứ hạng 3xx. Mà không, ngay từ ban đầu khả năng của cậu ta không hề dừng lại ở hạng 334. Cả Chae Nayun và Yoo Yeonha đều chung một kết luận như vậy.
“Vậy sao? Thế tớ nên hỏi cậu ta hôm nay.”
“…Đợi đã.”
Khi Yi Jiyoon chuẩn bị đi thật, Chae Nayun vội thốt lên.
“Cậu ta khó tính lắm. Nên, ừm, có thể cậu ta sẽ từ chối.”
“…Ể?”
“À…ừm, cậu có lẽ sẽ bị tổn thương đấy Jiyoon. Cậu ta lạnh lùng lắm.”
“Nayun nói đúng đấy, cậu chưa nghe mấy tin đồn về cậu ta à?”
Simon Delick chêm vào. Rõ ràng cậu ta luôn sẵn sàng để nói xấu Kim Hajin, bởi ngay sau đó cậu liền kể lại tất cả những tin đồn ấy; rằng Kim Hajin cuối tuần nào cũng đi đến nơi lầu xanh, hộp đêm, hay cậu ta lấy tiền từ những băng đảng hoặc các tổ chức côn đồ, hay cậu ta còn qua lại với mấy bà già giàu có….Hoàn toàn là nhưng tin đồn được thổi phồng quá mức.
“…Cậu tin ba cái vớ vẩn đó ư?”
“Ê Delick, cậu có tận mắt thấy không?”
Không chịu được cái mồm đang huyên thuyên ấy, Chae Nayun và Kim Suho đều đồng thời chặn họng cậu ta .
Delick liền lui lại với con mắt run rẩy.
“G-Gì, không đúng sao?”
Chae Nayun nhìn về Delick đang nín lặng kia, rồi đứng dậy.
Kim Suho lập tức vỗ tay để xoay chuyển bầu không khí hiện tại.
“Được rồi mấy cậu, đi nào nếu không ta muộn mất.”
**
Tối muộn, sau khi lớp đã tan hết.
Yoo Yeonha đã chuẩn bị xong. Mặt cô đã hoàn toàn bị che phủ, giọng cũng thay đổi, tất cả nhằm cho cuộc gọi video sắp tới.
“Hmhm.”
Hôm nay là buổi gặp mặt đầu tiên với Guild thông tin mà cô đã thành lập – Đào Lạc. Cô hắng giọng để chắc chắn mình sẽ không bị vấp lúc nói.
—Tiriring.
Ngay sau đó, cuộc gọi video bắt đầu. Cả ba lãnh đạo đội của Đào Lạc liền chào mừng Yoo Yeonha với khuôn mặt thật của họ.
“Thật tốt khi được gặp tất cả mọi người.”
—Thật vinh dự, thưa chủ nhân.
Yoo Yeonha hài lòng với vẻ trang trọng của các lãnh đạo.
Các thành viên của Đào Lạc là những người do đích thân Yoo Yeonha đánh giá và tuyển mộ.
Dù họ trông có vẻ chẳng có gì nổi bật, cô đều giật lấy những người có tiềm năng mà không hề chần chừ.
Có cả thảy 21 ‘công thần’ nên Yoo Yeonha đã chia họ thành ba đội.
Các thành viên của đội đầu tiên là ‘Gián điệp’. Họ phụ trách việc cung cấp thông tin về về các guild cạnh tranh khác.
Đội thứ hai là các Diều Hâu. Họ phụ trách việc xác định vị trí của Hầm ngục mới hoặc các con quái hạng cao-trung trở lên.
Còn đội thứ ba là Bóng Ma. Tất cả đều dùng để thực hiện các yêu cầu riêng biệt của Yoo Yeonha.
“Ưu tiên của đội 1 là tìm ra kế hoạch của các guild đối địch, như Thánh Ân của Tạo Hóa hay Nguyệt Tịch.(Desolate Moon)
Yoo Yeonha bắt đầu nói với vẻ trang trọng đến mức khó có thể nhận ra giới tính thật của cô. Sau khi đưa ra chỉ thị cho Đội 1 và 2, cô kết thúc cuộc gọi.
Giờ chỉ còn Đội 3. Đây là một đội toàn tinh nhuệ do chính tay Yoo Yeonha lựa chọn kĩ lưỡng.
Đội 3 sẽ phải hoạt động xuyên suốt trong bóng tối. Từ điều tra lý lịch đến theo đuôi nhằm b·ắt c·óc, đe dọa, và cuối cùng là thủ tiêu. Họ chính là v·ũ k·hí bí mật mà Yoo Yeonha đã chuẩn bị.
“Hãy đi điều tra lý lịch của các cá nhân sau đây. Tuy nhiên, làm tổn hại hay bị phát hiện là hoàn toàn cấm kỵ.”
Yoo Yeonha đưa cho Đội 3 thông tin về 5 người. Tuy là vậy nhưng cô thực chất chỉ muốn biết về một người ,đám còn lại chỉ để làm màu.
===
[Kim Hajin – 17 tuổi]
—Xuất thân từ cô nhi viện Seoju
—Khi lên 9, cậu được phát hiện bởi kì kiểm tra định kì ở cô nhi viện và được tiến cử vào Học viên Quân sự.
—Hiện tại đang là học viên hạng thứ 334 tại Cube.
—Cậu đã cung cấp một thông tin đáng giá hàng triệu won cho Nan Chi Bản Chất.
===
Đó là Kim Hajin.
—Tuân lệnh, thưa chủ nhân.
Đội 3 rời đi sau khi đã xác nhận.
Yoo Yeonha hài lòng gật đầu, rồi quăng mình lên giường.
**
Bíp— Bíp—
6:30 A.M
Tôi mở mắt, b·ị đ·ánh thức bởi tiếng chuông báo thức.
“Mmm.”
Khi tôi ưỡn người, tôi nhận ra có gì đó nhỏ đang dính vào bên cạnh.
Là Evandel.
Puu, puu. Từng hơi thở khẽ vang lên từ khuôn mặt đang ngủ kia. Tôi cười và để ngón tay trước lỗ mũi của em ấy.
Một, hai, ba giây sau…Evandel run rẩy và hất tay tôi đi.
“Hê hê.”
Nở nụ cười, tôi xoa mái tóc mềm mại của Evandel, sau đó liền bước ra khỏi giường.
“…Mày cũng thức rồi ha?”
Ở phòng khách là con mèo Evandel đã tạo ra. Nó nhảy xuống từ ghế và lại chỗ chân tôi. Và khi tôi vỗ về, nó khẽ rên lên.
Con mèo này không hề là ảo ảnh hay hồn ma gì cả ,mà là mèo thật do Evandel đã tạo ra với khả năng của con bé.
Dù nó không hề có khả năng nào khác ngoài tỏ ra dễ thương, nhưng nó chắc sẽ mạnh lên vào ngày nào đó.
Tôi vận đồ lên người và nấu bữa sáng. Dù có lẽ sẽ tiện hơn nếu ăn bụi và đi thẳng tới lớp.
Nhưng giờ đây tôi lại cảm thấy vui hơn khi ăn chung với Evandel.
Tôi mang đôi dép lê và đi ra ngoài.
Khi đến căn tin trong lúc ngáp ngắn ngáp dài, có ai đó tiếp cận tôi trong khi thoang thoảng mùi nước hoa.
“Cậu đi đâu lúc sáng sớm vậy?”
Đó là Yoo Yeonha. Nhìn bộ đồ thể thao thì có thể đoán cô đang đi bộ để tập thể dục.
Tôi đáp lại ngắn gọn.
“Đến căn tin.”
“Hmm.”
Yoo Yeonha hừm một lúc, rồi bắt đầu đi cùng tôi.
“Mà tôi cũng thấy cậu đang lên hạng khá cao đấy.”
“Ừ, tôi nghĩ tôi sẽ tiếp tục ở lại đó trong tương lai.”
“Mm…”
Yoo Yeonha gật đầu, trông cô như đang nghĩ ngợi về gì đó.
Ngay khi căn tin hiện lên trong tầm mắt, Yoo Yeonha hỏi lại.
“Cậu có dự định gì về tương lai chưa?”
Tương lai à…
Từ đó không lay động tôi cho lắm, nên tôi chỉ đáp lại mơ hồ.
“Vẫn còn khối gì thời gian để nghĩ về mấy thứ như thế .”
“Khối gì ư? Chỉ có 3 năm và 3 tháng thôi đấy. Và bắt đầu từ năm 3, cậu sẽ còn phải bận rộn với mấy thứ như thực tập và điều động Anh hùng nữa.”
Như cô ấy nói, năm thứ ba không khác gì đi làm Anh Hùng thật sự. Họ chỉ đến Cube từ 1 đến 2 lần một tuần, thời gian còn lại thì dành cho thực tập trong các Guild khác nhau.
Yoo Yeonha tiếp lời.
“Cậu thấy Nan Chi Bản Chất thế nào?
Cô ấy rõ ràng đang dụ dỗ tôi.
Nan Chi Bản Chất, Guild sẽ thuộc về Yoo Yeonha trong tương lai.
Thật lòng mà nói, tôi chắc chắn sữthành công nếu vào đó.
Dù hiện tại nó đang đứng thứ hai sau Thánh Ân của Tạo Hóa, nhưng nó sẽ trở thành kẻ trị vì hạng một sau khi Thánh Ân của Tạo Hóa thất bại trong việc chinh phục Tòa Tháp Huyền Diệu.
Tương lai đó sẽ chẳng thay đổi dù Kim Suho có gia nhập Thánh Ân của Tạo Hóa và khiến nó phát triển rực rỡ.
“…Tôi đang nghĩ đến việc trở thành Thợ săn của Đại Địa.”
Một nửa trong đó là thật.
Đại Địa, một nhóm thợ săn được thành lập và mang tên như thế bởi Kwangwon, người có khả năng sánh ngang với Cửu Tinh*
(*Nhắc cho ai không nhớ: Là nhóm 9 anh hùng mạnh nhất thế giới.)
Dù tổ chức như một nhóm lính đánh thuê, nhưng lại hoạt động trên một tầm hoàn toàn khác biệt.
Khách hàng chủ yếu của Đại Địa là các tập đoàn lớn. Và các cá nhân thuê họ đều thuộc dạng triệu phú trở lên.
Bởi bản chất của đám thợ săn ở Đại Địa là lính đánh thuê, nên họ được trao cho một quyền tự do khá lớn. Điểm này hoàn toàn phù hợp với một người như tôi.
“Mặc dù tôi không chắc tôi có thể.”
“…”
Yoo Yeona im lặng trong một lúc. Khi tôi nhìn cô, thì trông cô ấy đang suy nghĩ với vẻ mặt nghiêm túc.
“…Tôi sẽ khiến cậu đổi ý.”
Rồi, Yoo Yeonha nghiêm túc nói vậy trong khi tiếp tục nhìn thẳng vào tôi.
“Nếu tôi có thể đem tới thứ cậu đang tìm kiếm bấy lâu nay, thì cậu sẽ đổi ý chứ?”
“…”
‘Đó là cái gì?’ Tôi nhíu mày.
Sau đó Yoo Yeonha cười khúc khích và lượn sang chủ đề sáng.
“À đúng rồi, nhớ ả Yi Jin-Ah hay bắt nạt cậu không? Giờ cô ta đang bị la mắng rấấấất thậm tệ đấy. Tôi còn quay lại nữa cơ. Có muốn xem không? Cô ta khóc nhè như con nít vậy.”
Yoo Yeonha bước đi theo kiểu kì cục khi đang có tâm trạng tốt. Cô nắm hai tay ra đằng sau và nhảy bước như cô công chúa bé nhỏ.
Nhưng đột nhiên cô dừng lại.
Chắc có học viên nào khác đang ở phía trước chúng tôi.
“Vậy gặp lại sau.”
Yoo Yeonha liền chạy mất dạng.
**
“Được rồi, chú ý nào!”
Một thông báo lúc sáng sớm thứ tư.
Giọng của Kim Soohyuk vẫn to rõ như thường lệ.
“Các cô cậu cần phải lập một đội gồm 5 người.”
Cuối cùng cũng đến rồi.
Tôi nhắm mắt lại và mím môi.
Chiến đội. Đây là một dạng làm việc theo nhóm. Đó là một thứ phiền phức mà tôi phải gia nhập vào từ giờ. Ví dụ như chinh phục một Tòa Tháp thu nhỏ, tranh giành với các đội khác trong thu thập cổ vật, hay xây dựng các thứ theo đội.
Ơn trời là nó chỉ kéo dài cho đến giữa kỳ trong vòng sáu tuần.
“Hãy gia nhập tổ đội phù hợp và nộp danh sách thành viên của đội cho đến hạn là thứ tư tuần sau. Nếu các cô cậu không có đội cho đến lúc đó, tôi sẽ tự tay nhét các cô cậu vào các đội khác.”
“Huu.”
Thành lập đội là một việc quá đau đớn đối với một kẻ bị cho ra rìa như tôi.
Dù vậy nhưng tôi tự tin bản thân là lựa chọn tốt nhất trong thứ hạng gồm 3 chữ số như Yi Jiyoon đã nói.
Tap Tap Tap
“….?”
Ngay lúc đó, tôi nghe thấy tiếng gõ nhẹ của thứ gì đó.
Tôi quay lại, và thấy Rachel đang ngồi phía sau gõ bàn với vẻ lo lắng trên khuôn mặt.
À đúng rồi.
Rachel cũng giống như tôi. Chỉ khác biệt ở chỗ là tôi bị tẩy chay, còn cô thì bị xa lánh. Nhưng điểm chung của hai chúng tôi đều là không hề có bạn bè.
Nếu vậy thì không vấn đề gì khi chúng tôi chung đội cả.
Thêm nữa, tôi còn có thứ muốn đưa cho cô ấy.
‘Hạt phấn của Mộc Điệp’
Tôi phải đưa cho cô ấy kể cả khi phải dùng đến vũ lực. Đáng lí ra Rachel đã phải thức tỉnh trong lúc kiểm tra cuối kỳ. Nếu còn phải trì hoãn lâu hơn nữa thì có lẽ chỉ số của cô ấy sẽ thấp hơn so với trong truyện gốc mất.
“Huu.”
Tuy có chút lo lắng, nhưng tôi hít một hơi và gửi cô ấy một tin nhắn.
[Rachel-ssi, cậu có muốn lập đội với tôi không?]
Nhưng trước khi cô có thể thấy tin nhắn của tôi, có ai đó tiếp cận đã cô.
“Cậu có muốn lập đội không?”
Đó là một pháp sư với chiếc áo choàng ở ngoài, Tomer.