Chương 32: Chăm sóc cho đối phương
Nói đến đây tâm trạng củaMinh Nguyệt lại chùm xuống:”Mình và tên đó chia tay rồi. Hắn đã cắm sừng mình và có bạn gái mới ở bên đó. Mình đã nói chia tay với tên đó sau khi biết hắn cắm sừng mình.”
Linh Châu đã hiểu chuyện gì đã xảy ra với bạn mình, cô không nói gì thêm chỉ nhắc Minh Nguyệt uống nước giải rượu mà cô mang đến.
Nghĩ lại một lúc Minh Nguyệt mới hỏi lại Linh Châu:”Hôm qua ai đưa mình về đây.” Linh Châu chỉ phì cười. Minh Nguyệt thấy Linh Châu không nói gì chỉ cười cô nên mới tò mò hơn muốn biết:” Cậu cười cái gì vậy, trả lời mình nhanh lên.” Linh Châu nói:” Hôm qua cậu gọi điện cho Hoàng Minh đến đón cậu. Lúc người ta trở cậu về đến nhà còn ôm chặt cậu ấy không cho cậu ấy rời đi. Bây giờ mình mới biết bạn của mình là con người chủ động như vậy.”
Minh Nguyệt nghe thấy vậy, xấu hổ chùm chăn lại. (Cô nghĩ trong đầu thì ra những việc hôm qua mình nhớ không phải là mơ, cậu ấy luôn suất hiện những lúc mà mình cần.)
”Cậu nhớ uống nước giải rượu đấy. Uống xong rồi đi tắm đi, người toàn mùi rượu mà còn ôm chặt người khác muốn nghẹt thở luôn” Minh Nguyệt vẫn chùm chăn, cô nói vọng ra:”Mình biết rồi.” Nói xong Linh Châu ra ngoài để Minh Nguyệt đi tắm.
Một lúc sau thì có tiếng chuông cửa. Linh Châu ra mở cửa thì là Hoàng Minh. Hoàng Minh mang đồ ăn sáng tới cho Linh Châu và Minh Nguyêt. Hoàng Minh đặt đồ ăn xuống bàn ăn rồi nói:” Sáng nay em đi mua đồ ăn sáng cho hai chị, chị ăn đi cho nóng.”
Linh Châu ngồi xuống bàn ăn lấy tô cháo mà Hoàng Minh mang đến, cô thử một miếng cháo thì mùi vị của cháo rất tệ, mặn và rất tanh. Thấy biểu cảm của Linh Châu, Hoàng Minh cũng đoán ra được hương vị của cháo tệ đến mức nào.
Linh Châu quay sang hỏi Hoàng Minh:” Cậu mua cháo ở đâu mà mùi vị tệ như vậy.” Hoàng Minh lúc này rất lúng túng khi gặp phải câu hỏi như vậy. Mới sáng sớm Lâm Thành Dương đã gọi cho Hoàng Minh đến nhà anh để lấy cháo cho Linh Châu. Hoàng Minh cũng không ngờ được cháo là do Lâm Thành Dương tự nấu. Sau khi đưa cháo cho Hoàng Minh, Lâm Thành Dương còn dặn tuyệt đối không được nói cho Linh Châu biết cháo được lấy từ chỗ anh.
Buổi tối hôm qua Lâm Thành Dương tìm kiếm trên mạng những món ăn tốt cho phụ nữ mang thai và anh quyết định sẽ nấu cháo cho Linh Châu. Từ sáng sớm anh đã dậy để chuẩn bị nấu cháo cho Linh Châu vì đây là lần đầu tiên anh nấu ăn nên đã bị cắt trúng tay. Lâm Thành Dương vội chạy đi lấy băng gạc rồi lại xuống nấu cháo tiếp. Cháo đã nấu xong khi múc cháo vào hộp để Hoàng Minh mang đến cho Linh Châu. Lâm Thành Dương lại không cẩn thận làm bỏng tay. Sau khi nấu cháo xong phòng bếp nhà anh rất bừa bộn và chính Lâm Thành Dương cũng cảm thấy bất lực sau khi nhìn lại.
Hoàng Minh trả lời qua loa cho xong chuyện:” Cháo này em mua ở quán gần đây thôi. không ngờ nó lại tệ như vậy, bảo sao quán không có một khách nào mà em lại là người duy nhất mua cháo ở đó. Lần sau em sẽ mua cháo ngon cho chị.”
Minh Nguyệt vừa tắm xong, cô không biết rằng Hoàng Minh đang ở trong nhà của mình. Minh Nguyệt bước ra ngoài với chiếc khăn tắm quấn người. Khi Minh Nguyệt bước ra thấy Hoàng Minh ở nhà mình cô phải đứng hình mất một lúc rồi mới chạy vào trong phòng.
Trong phòng của mình Minh Nguyệt cảm thấy rất ngại vì hành động vừa rồi của mình. Cô vỗ vào mặt mình vài cái” Không sao đâu Minh Nguyệt, mình không làm gì sai cả nên mình cứ ra ngoài một cách bình thường coi như vừa nãy không sảy ra chuyện gì, cố lên.” Minh Nguyệt tự trấn an bản thân. Rồi cô đi thay đồ và bước ra ngoài.
Khi bước ra ngoài Hoàng Minh đã gọi cô:”Chị Minh Nguyệt.” Câu nói này của Hoàng Minh kiến cho Minh Nguyệt giật mình, chỉ một câu nói nhẹ nhàng lúc này cũng đủ kiến cô giật mình:”Cậu gọi tôi có việc gì không.” Minh Nguyệt nói lắp bắp mãi mới nói xong được câu. Hoàng Minh và Linh Châu phải cố gắng không cười to vì phản ứng vừa rồi của Minh Nguyệt. Hoàng Minh nói tiếp:” Không có gì đâu, em chỉ muốn nói là em mua đồ ăn sáng cho chị. Chị ăn đi cho nóng.
Minh Nguyệt vừa ngồi xuống bàn, Hoàng Minh đã đẩy bát mì nóng hổi về phía cô:”Chị ăn đi và đừng uống rượu say như hôm qua nữa. Em và chị Linh Châu rất lo cho chị.” Minh Nguyệt đang gắp một miếng mì bỏ vào miệng, nghe thấy câu nói này của Hoàng Minh khiến cô bị sặc. Hoàng Minh vội rót nước cho cô:”Chị ăn chậm thôi khỏi bị sặc.”
Tiếng chuông điện thoại reo lên là Lâm Thành Dương gọi. Hoàng Minh xin phép ra ngoài nghe điện thoại. Lâm Thành Dương sốt ruột hỏi Hoàng Minh:”Cô ấy có ăn cháo không và cậu không nói là lấy cháo từ chỗ tôi đúng không.” Hoàng Minh trả lời.” Chị ấy có thử nhưng cháo của chị ấy thì không ai có thể nuốt nổi.” Lâm Thành Dương buộc miệng nói ra:”Cháo tệ đến như vậy cơ à. Tôi đã làm theo đúng công thức mà.”
Hoàng Minh cũng hiểu được Lâm Thành Dương đã bắt đầu thích Linh Châu nhưng anh biết Lâm Thành Dương vẫn cố chấp không nhận:” Anh coi chị Linh Châu là kẻ thù mà còn tự xuống bếp nấu cháo cho chị ấy.” Lâm Thành Dương bị nói chúng tim đen anh cố gắng gạt đi:” Tôi lo cho con của tôi đang ở trong bụng cô ta. Còn hôm nay tôi cho cậu nghỉ làm, nhiệm vụ quan trọng của cậu lúc này là đi mua cháo cho cô ta đừng để con tôi bị đói.