Chương 7: Livestream
“Bây giờ phát sóng trực tiếp sao?” Cô kinh ngạc.
“Không có, phát sóng trực tiếp là ở trong túp lều mấy chỗ cố định, hiện tại chỉ là ghi lại quá trình, hậu kỳ cần tư liệu, cho nên, Tô lão sư, chúng ta bắt đầu chụp đi.” Anh camera nói.
“Được.”
Tô Tinh Tinh gật đầu không có phản đối.
Dù sao cô cũng đã vào giới giải trí được năm năm rồi nên vẫn có mức độ hợp tác như vậy.
“Tô lão sư tham gia chương trình có lo lắng không?”
Anh camera bắt đầu hỏi một số câu hỏi thông thường.
Sau khi Tô Yểm Tinh trả lời “không lo lắng”, anh ấy bắt đầu hỏi lại: “Tại sao Tô lão sư lại tham gia chương trình của chúng tôi?”
Tô Yểm Tinh nghiêm túc nhớ lại lời dặn của chị Lưu, nhóm chương trình này không cho phép người đại diện và trợ lý tham gia, vì vậy vài ngày trước chị Lưu đã cho cô xem những ý nghĩa thông thường về loại chương trình tạp kỹ này, chẳng hạn như “Khiêm tốn”, “Bạn đẹp trai, vì vậy hãy làm nhiều việc nhiều hơn, nói ít lại”, chẳng hạn như “Đừng kén chọn đi”, “Bớt yêu quái và bớt chọc ghẹo người khác đi”….Vân..vân…
Cuối cùng, cô trả lời: “Bởi vì tôi có tiền.”
“Hơn nữa, mọi người đều nói tôi hát tình ca không hay.” Thấy ống kính của người quay phim hơi lệch, cô chỉ tay bảo anh chụp bức ảnh góc mặt bên phải của cô, nói góc mặt phải của cô ấy đẹp hơn, rồi nói tiếp: “Tôi quá bận rộn, không có thời gian để yêu đương nên người đại diện của tôi nói, tôi nên tham gia một chương trình tạp kỹ nơi tôi có thể yêu và kiếm tiền, vì vậy tôi ở đây.”
Anh camera:
…
Thật, thật vĩ đại.
Anh ấy thậm chí còn nghĩ ra văn bản đi kèm sau này cho giai đoạn sau: [ Sự thật đau lòng, yêu đương và làm việc luôn song hành. ]
Anh camera lên tiếng: “Vậy lần này Tô lão sư sẽ chọn vị khách mời nào dựa trên ấn tượng đầu tiên của cô?”
Tô Yểm Tinh nhìn đối phương: “Anh trai, em thậm chí không quen biết.”
“Không, có một người bạn biết rõ.” Người quay phim gợi ý, “Các bạn đã cùng nhau ghi hình cho một bộ phim truyền hình trong nửa năm.”
“Ồ, hiện tại không quen.”
Anh camera:!!!
Anh ấy thích những người trong sạch và tinh tế như vậy, nói chuyện thẳng thắn, không nịnh nọt.
Có điểm bạo.
Khi tập phim này được phát sóng, họ có thể thêm dòng chữ: [ Tô Yểm Tinh tự đóng dấu, tuyên bố cô không quen biết ảnh đế. ]
“Bên cạnh đó…”
“Anh trai à.”
Tô Tinh Tinh nhàn nhạt nhìn anh ta.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp như vậy ở cự ly gần quả là một đòn chí mạng, cho dù trên khuôn mặt đó có chút cáu kỉnh thì cũng không khiến anh camera phật lòng chút nào, anh ho khan một tiếng: “Câu hỏi cuối cùng.”
“Bạn nghĩ rằng bạn có thể nhận được bao nhiêu phiếu bầu trong ngày đầu tiên?”
Tô Yểm Tinh nghiêm túc suy nghĩ: “Ba…” À không, chị Lưu nói nên khiêm tốn hơn, “Hai..phiếu bầu?”
Anh camera:…
Anh ta ho khan: “Vậy thì Tô lão sư nghĩ xem ai là người ít có khả năng bỏ phiếu cho anh nhất.”
“Anh à, anh nói đây là câu hỏi cuối cùng mà.”
Tô Tinh Tinh bắt đầu tuỳ ý.
“Thực sự là câu hỏi cuối cùng,”anh camera nói, “Cô đã trả lời nó, tôi sẽ làm hậu kỳ để cô đẹp hơn.
“Tôi đã đẹp sẵn rồi, được không?”, Tô Yểm Tinh lẩm bẩm, cuối cùng chậm rãi nói.
“Lục lão sư.”
“Tô lão sư, ý của cô là Lục lão sư ít có khả năng bỏ phiếu cho cô nhất?”
Tô Yểm Tinh ném cho anh ta một cái nhìn oán giận, người quay phim vội vàng im lặng.
Tuy nhiên, anh hài lòng.
Một cuộc phỏng vấn ngắn đã rất có triển vọng, sau khi phát sóng nhất định sẽ có phản hồi tốt, nhưng không biết câu trả lời của Lục lão sư sẽ như thế nào…
——3h30 chiều, Weibo chính thức của tổ chương trình cuối cùng đã lên mạng, thông báo chính thức bắt đầu chương trình.
We Are Together V: [Hôm nay, “We Are Together” chính thức bắt đầu phát sóng! Phấn khích tột độ! Vô cùng mơ hồ! Trong cabin tình yêu, tám vị khách này sẽ va chạm với tia lửa nào? Khi nào tình yêu sẽ đến? @Tô Yểm Tinh Star V @Ôn Gia V @Tần Lộ Lệ phải làm việc chăm chỉ V @Sầm Xuân V @Cố Giao V @Giang Vũ V @Lâm Dao Dao V. ]
[ Tôi thực sự cảm ơn. ]
[ Chỉ có bảy, nhóm chương trình, các người đếm sai sao, người cuối cùng đã bị các người ăn rồi à? ]
[ Ai thê thảm hơn tôi? Để biết ảnh đế có tham gia chương trình tạp kỹ hay không, tôi đã đặc biệt đặt đồng hồ báo thức vào năm giờ sáng, bây giờ đã là ba giờ chiều, còn ê-kíp chương trình vẫn đang chậm rãi. Chết tiệt! ]
Ngay tại thời điểm đám đông đang phấn khích, chương trình tổ liền yên lặng đăng một cái khác.
We Are Together V: [ Chương trình sẽ áp dụng hình thức phát sóng trực tiếp cố định và hình thức phát sóng trực tiếp không thường xuyên, sau khi chỉnh sửa sẽ được phát sóng trên kênh Banana Channel lúc 20:00 thứ bảy hàng tuần. Ngoài ra, toàn bộ số tiền thu được từ phòng phát sóng trực tiếp sẽ được sử dụng làm phúc lợi công cộng và nhóm chương trình sẽ đại diện cho tất cả khách mời quyên góp cho các tổ chức từ thiện. ]
We Are Together V: [ Hiện tại, vị khách mời thần bí thứ tám đã xuất hiện trong phòng livestream của tổ chương trình, giây phút hỏi đáp sôi nổi bắt đầu, mời click vào link: […]
[!!! ]
[ Đó có phải là những gì tôi nghĩ không? ]
[ Nhóm chương trình sẽ hoặc bạn sẽ, doge face.jpg. ]
Nhiều người thậm chí không nhiều lời và nhấp trực tiếp vào phòng livestream.
[!!! ]
[ Tôi không nhịn được hét lên như một con gà, mẹ tôi hỏi tôi tại sao tôi lại hét lên như một con gà, tôi nói đó là do tôi nhìn thấy khuôn mặt của ảnh đế. ]
Thứ đầu tiên xuất hiện trước máy quay là khuôn mặt của Lục Diễm.
Với một khuôn mặt to như vậy, không có tì vết nào cả. Làn da lạnh và nhợt nhạt, lông mày sâu.
Mà thứ sặc sỡ nhất trên cả khuôn mặt chính là đôi mắt ấy, trên đôi mắt ấy có ánh sáng và bóng tối, khẽ liếc nhìn dường như có thể mê hoặc lòng người.
“Yo, nó đang bật rồi,” Anh nói.
Có lẽ là bởi vì chú ý tới vấn đề lấy nét, người quay phim bắt đầu zoom ra xa, cho nên có thể nhìn thấy Lục Diệp ngồi trên ghế sau xe, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào, phác ra một bóng người lạnh lùng tuỳ ý.
Rất hiếm khi Lục Dã mặc một bộ vest lịch sự, bộ vest có hoa văn sẫm màu và áo sơ mi đen, trong xe hơi tối tạo nên sự tương phản rõ nét với làn da trắng nõn lạnh lùng, tạo cho người ta cảm giác sang trọng, nhưng với sáng lên Với một nụ cười, vẻ quý phái đó lại biến thành một hình dáng quyến rũ.
[ Aww, oh, chồng tôi đã lên sóng! Chồng ơi, anh đợi đấy, vợ anh sẽ đi làm nuôi anh! ]
[ Hai người điên nữa. ]
[ Tổ chương trình, tôi thừa nhận trước đây tôi có hơi quá lời với các bạn. Bạn thực sự đã mời Lục Dã! Chúa ơi! Thượng đế! Mary trinh nữ! Giê-su, Ngọc Hoàng Thượng Đế, Đạo Tổ Tam Thanh! Cảm tạ người đã nghe mong muốn của con! ]
[ Được rồi, không cần gửi bom nữa, tổ chương trình thật tốt bụng! Hừ, hôm nay sáng tối dâng ba nén nhang! ]
[ Ảnh đế trong Luyến Tống hmmm…]
#Lục Diễm We Are Together# Mục này ngay lập tức lao lên hotsearch, tất cả các diễn đàn lớn và các nhóm buôn chuyện cũng đang thảo luận về vấn đề này.
1L: Ảnh đế thật sự đã tham gia Luyến Tống.
3L: orz…Thật sự không thích Đại Lệ đó, hai người bọn họ sẽ không hợp với nhau, ảnh đế này là một người có khuôn mặt có thể thống trị toàn bộ giới giải trí, đừng nói là ba vàng thành tích. Tần Lộ Lệ có gì? Khuôn mặt của cô ấy không đẹp bằng Tô Yểm Tinh, hiệu suất thực tế của dô ấy cũng không tốt bằng những người khác.
6L: Đồng ý, tôi thà ở cùng với Tô Yểm Tinh, tôi không muốn thấy nam diễn viên và mẹ Tần đứng cùng nhau.
9L: Đừng đánh giá một cuốn sách qua bìa của nó! Đại Lệ của chúng ta rất dễ thương. Bài hát đầu tay “Dark Night Streamer” mv, “Butterfly” mv.
125L: Trong cuộc đời của tôi, tôi có thể xem Luyến Tống của ngài Lục.
223L: Ảnh đến thích ai thì thích, cái gì gọi là yêu, quái quỷ các ngươi có chuyện gì?!!!
333L: Chia tay người yêu khóc trong nhà vệ sinh, tôi thoát fan một thời gian.
338L trả lời 333L: Muốn thì chim cút sớm, Lục lão sư không cần dựa vào fan! Tình trạng hiện tại của anh ấy là đạt được một bộ phim tại một thời điểm, không có người hâm mộ giả, mười bộ phim trong năm năm. Miễn là anh ấy vẫn còn quay phim, tôi sẽ tiếp tục theo dõi.
496L: Mẹ kiếp! Nhìn xem! Câu hỏi đã được trả lời!
Trong phòng livestream, người quay phim đã bắt đầu đặt câu hỏi.
Rõ ràng là anh ấy có chút lo lắng trước một người đàn ông to lớn như vậy, giọng nói của người quay phim đang nuốt nước bọt trong buổi phát sóng trực tiếp có thể nghe thấy: “Tại sao Lục lão sư lại tham gia chương trình của chúng tôi?” Trong máy quay, Lục Dã uể oải dựa vào lưng ghế.
Anh đang nghịch điện thoại, nghe được câu hỏi liền quay đầu lại nói: “Kiếm phí bản thảo, trả nợ ân tình, tìm bạn gái —— ba đáp án, hoặc anh chọn một?”
[ Hahaha, anh có thể chọn một cái theo ý muốn, sóc cũ. ]
[ Người quay phim: Cảm ơn anh, tôi không sửa được nữa rồi. ]
[ Vẫn còn Lục Dã group, nhưng anh có thể làm gì? ]*
*Tui chế.
Người quay phim thành thật nói: “Không đoán được.”
[!!! ]
[ Có anh camera thật thà như vậy, câu hỏi này em trả lời, anh camera hỏi em đi! Có phải vì Tần Lộ Lệ không? ]
Người quay phim hiển nhiên không nghe thấy nguyện vọng của mọi người, tận tâm hỏi câu tiếp theo: “Vậy thì Lục lão sư sẽ chọn ai làm khách mời lần này dựa trên ấn tượng đầu tiên của anh? “
Lục Dã nhướng mày: “Anh… đoán?”
[ Hahaha lại là bạn đoán. ]
[ Anh trai Camera: Tôi là phỏng vấn cậu, cậu rốt cuộc tại sao lại phỏng vấn tôi. ]
Có người lên tiếng phản đối: [Các người không thấy trả lời câu hỏi như thế này là khéo léo sao? ]
Có người ngay lập tức trả lời dưới bình luận này:
[ Có quy tắc nào cũng phải trả lời sao? ]
[Ông chủ Lục luôn đúng trong mọi việc ông ấy làm. ]
[ Nhìn gương mặt đó, tôi tha thứ cho anh. ]
Người bình luận mắng:
[ Hời hợt! ]
[ Ta là người kiểm soát thể diện, ta sợ ai, Lục lão sư sống như vậy là để thanh lọc không khí thanh lọc nhãn cầu, ngươi chịu không nổi, ngươi cút đi. ]
Một nhóm người đang tranh cãi.
Lúc này, người quay phim hỏi câu hỏi thứ ba: “Anh Lục, anh nghĩ mình có thể nhận được bao nhiêu phiếu trong ngày đầu tiên?”
Mọi người đều cho rằng lần này Lục Dã sẽ lại đáp: “Đoán xem?”
Nhưng anh thực sự dừng nghịch di độn, thành thật trả lời: “Ba phiếu.”
Không phải bốn phiếu sao?
Người quay phim rất ngạc nhiên, cảm thấy có chuyện gì đó, lập tức hỏi: “Vậy Lục lão sư nghĩ, ai không thể bỏ phiếu cho anh?”
Lục Dã cười nửa miệng nhìn anh.
Đôi mắt trong máy ảnh quá đẹp, giống như bóng sao vỡ vụn, anh cười: “Ồ, Tô lão sư.”
[!!! ]
[ Quá sơ sài, anh có thể đừng trực tiếp như vậy không? Sự bất đồng đã được đưa ra ánh sáng, không hổ danh là Lục Dã! ]
[ Đột nhiên tò mò câu trả lời của Tô Yểm Tinh là gì. ]
Người quay phim cũng sửng sốt: Lần này, hắn không có đi đường vòng?
Anh ấy không quen với nó.
Lúc này, Lục Dã tựa hồ có chút mệt mỏi, nhắm mắt lại: “Đến lúc đó gọi tôi.”
Từ trong camera, lông mi anh dài quá mức, rũ xuống trên làn da trắng nõn lạnh lùng, lộ ra vẻ trong trẻo ngây thơ.
[Woohoo, tôi thực sự muốn ôm Dã Dã trong vòng tay của mình. ]
[ Vậy thì tôi khác, tôi chỉ muốn ôm anh ấy trong tay, không tỉnh dậy. ]
Anh quay phim nhìn Lục Dã đang nhắm mắt, cố ý hỏi lại, nhưng không biết vì sao lại ngậm miệng lại.
Có lẽ…anh ấy quá đẹp trai.
***
“Đến rồi, Tô lão sư.”
Thân xe rung chuyển, Tô Yểm Tinh tỉnh dậy.
Sau đó cô mới nhận ra mình đã ngủ thiếp đi trong một quãng đường ngắn.
Không chụp được gì cả.
Cô vô thức liếc nhìn chiếc gương sau ốp điện thoại—
Rất tốt.
Không có nước bọt.
Tóc không bị rối.
Hoàn hảo.
Sau đó anh ta hướng ống kính camera vẫy vẫy tay: “Tôi đến rồi, xuống xe trước đi ~”
Anh camera há to miệng, nhìn sắc mặt cô trong nháy mắt thay đổi, cũng không có gan nhắc nhở cô: vừa rồi cô ấy đã ngủ với cái miệng há hốc.
Mặc dù nó hơi dễ thương.
Tô Yểm Tinh đẩy cửa xuống xe, tài xế vòng qua khoang sau.
Tài xế cũng xuống xe, đến giúp cô xách hành lý.
Lần này cô mang đến ba vali lớn.
Một vali mỹ phẩm.
Một vali quần áo.
Ngoài ra còn có một hộp nệm, vỏ gối và tinh dầu để ngủ, bao gồm cả một con rối tùy chỉnh để ngủ.
Và một cây đàn guitar.
Tài xế đầu tiên mang theo một chiếc vali lớn màu hồng, sau đó nhấc lên, rồi lại đặt xuống, vẻ mặt đột nhiên trở nên có chút ngưng trọng. Anh liếc nhìn Tô Yểm Tinh, nhưng anh vẫn cắn răng im lặng và mang chiếc vali ra cho cô.
Ba chiếc vali và một cây đàn guitar được chất đống bên cạnh Tô Yểm Tinh, cô nhìn chiếc cầu thang dài gần 100 mét.
Cuối cầu thang là một ngôi nhà phố ẩn mình trong những tán cây xanh mướt, với những bức tường trắng và những tấm kính lớn, với ánh sáng yếu ớt chiếu qua.
“Nhà ở đó?”
Tô Yểm Tinh chỉ chỉ, có chút ngây người.
Lúc này, những chiếc xe nối đuôi nhau chạy tới. Tổ chương trình khách mời bắt đầu kéo đến, tựa hồ đã hẹn trước.
Chiếc cuối cùng lái qua là một chiếc xe bảo mẫu màu xanh đậm.
Hầu như ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía chiếc xe bảo mẫu. Mọi người đều biết, đây là chiếc xe do công ty Lục Dã gửi đến.
Đúng lúc này, cửa xe mở ra. Thứ xuất hiện đầu tiên là ống quần mỏng của bộ đồ. Mắt cá chân lộ ra dưới ống quần gọn gàng, ngay sau đó, một người đàn ông cầm cửa kính xe bước ra.
Giếng trời rơi xuống mái tóc đen và thắp sáng đôi mắt anh. Trong đôi mắt kia tựa hồ có một cái hồ cạn, lúc này anh nhìn mọi người cười nói:
“Xin chào mọi người.”