Chương 2905: Lên chiến trường
- Trang Chủ
- Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
- Chương 2905: Lên chiến trường
Chương 2905: Lên chiến trường
“Mọi người trực tiếp gặp nhau trên chiến trường đi”
Dù sao sau đó bọn họ còn phải tiến hành rất nhiều trận chiến, cho nên bây giờ nói nhiều lời hung dữ như vậy hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì.
Sự Chẩn Thiên rất khinh thường nói.
Lần này anh ta hoàn toàn không định tham chiến, anh ta chỉ là đơn thuần dẫn đám đệ tử này đến đây mà thôi.
“Các anh em, mọi người cũng nhìn thấy rồi chứ, thực lực nhóm người này kiêu ngạo thế nào. Nếu đã như vậy, vậy chúng ta nhất định phải cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta”
Trần Bình lên tiếng khích lệ mọi người, trên mặt anh mang theo vẻ tò mò, thật ra anh cũng không biết thực lực của những Tông môn lớn này thế nào.
Đây là lần đầu tiên anh thi đấu với các Tông môn lớn này, cho nên anh muốn biết thực lực của những người này thế nào.
“Đi thôi, mọi người tự mình đến nơi báo danh đi, đăng ký tất cả thông tin của mọi người, đến lúc đó trực tiếp hành động”
Trần Bình thiết kế cho bọn họ quần áo giống nhau, dù sao bây giờ bọn họ cũng là một Tông môn quy mô lớn rồi, không có đồng phục của riêng mình thì sao được.
Những bộ quần áo mặc trên người bọn họ đều có khí tức hiện đại, trong không giống với mọi người.
Đây là do Trần Bình đã tìm một nhà thiết kế cao cấp, đích thân thiết kế ra, không phải là những bộ quần áo của những tên bình thường có thể so sánh được.
Bọn họ vừa bước ra đã thu hút sự chú ý của mọi người, những người phụ nữ kia lộ ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ, mọi người đều đang nghe ngóng xem đây là Tông môn nào.
“Đồng phục của Tông môn thật sự quá đẹp rồi, tôi cảm thấy bọn họ chỉ đang bày đồng phục của mình ra thôi.”
“Khiến tôi muốn gia nhập Tông môn này. Bọn họ vậy mà lại đẹp như vậy, nếu như dưới tình huống không phản bội lại Tông môn, nếu như tôi có thể có được bộ quần áo này của bọn họ, vậy thì quá tốt rồi”
“Phụ nữ các người chỉ bị những thứ đồ trước mắt này mê hoặc thôi, không phải chỉ là một bộ quần áo thôi sao? Có cái gì hay chứ”
Những người phụ nữ đều thích những bộ quần áo đẹp này, mà trên mặt những người đàn ông đều mang theo vẻ mặt rất không vui.
Mắt thấy các nữ thần mà mình thích, vậy mà đều phát cuồng bởi quần áo của người khác, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ khó chịu.
“Ha ha, Diệt Thiên Tông?”
“Dám lấy cái tên này cho Tông môn của mình, bọn họ thật sự ngông cuồng như vậy sao?”
“Tông môn phân chó nào vậy? Trước đây tôi chưa từng nghe qua”
Tông môn này của Trần Bình nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Theo tình huống bình thường mà nói, bọn họ không thể không biết về những Tông môn như vậy.
Hơn nữa nhìn thấy nhân số và cách sắp xếp của đối phương như vậy, cảm thấy đều rất lợi hại.
“Chẳng qua chỉ là một Tông môn bình thường không nổi tiếng mà thôi, hoàn toàn không cần phải lo lắng”
Những người vừa kết thù với Sư Chấn Thiên ở bên cạnh không ngừng bịa đặt gây sự, theo bọn họ thấy mọi chuyện cũng không có gì phải lo lắng cả.
Lúc này mọi người đều nhanh chóng đi đến chỗ báo danh, mà nhóm người Trần Bình cũng dẫn theo đệ tử của mình, báo danh cho bọn họ tất cả định mục.
“Chỉ khi đạt được vị trí thứ nhất mới có thể được khen thưởng. Nếu đã như vậy, vậy chúng ta không cần phải khách sáo lấy hết vị trí thứ nhất của toàn bộ các định mục này”
Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, lão đại nhà bọn họ muốn lấy được ngọn núi này.
Bây giờ không có ai cảm thấy áp lực gì cả, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười sáng lạn, trực tiếp nhìn xung quanh, dường như đang đánh giá những người ở đây.
Cuộc đọ sức nhanh chóng bắt đầu, các đệ tử đều đi đến các vị trí khác nhau.
Mà các Tông chủ tất nhiên cũng ngồi xuống vị trí của mình, trong lòng Trần Bình biết rõ những người này hoàn toàn không quen biết mình.
Nhìn những người xung quanh đang nói chuyện, Trần Bình hoàn toàn không có suy nghĩ muốn nói chuyện với bọn họ, anh chỉ cảm thấy nhóm người này thật sự quá ồn ào.
Trần Bình không muốn nói chuyện với bọn họ, nhưng bọn họ lại muốn nói chuyện với Trần Bình, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ tò mò, không ngừng đánh giá Trần Bình.
“Anh là Tông chủ của Tông môn nào vậy?”.
“Tôi thấy anh rất lạ, hình như lúc trước chưa bao giờ nhìn thấy anh.”
“Đúng vậy, hay là anh tự giới thiệu đi, nói thân phận của anh cho bọn tôi biết”
Mọi người đều đang muốn Trần Bình giới thiệu thân phận của mình, dường như bọn họ rất tò mò về Trần Bình.
Mà lúc này, Tông chủ của Luyện Đan Tông nở nụ cười vô cùng khinh thường, nếu Trần Bình muốn nhắm vào mình, vậy mình phải vả mặt Trần Bình mới được.
“Ha ha, tên này không lợi hại như mọi người tưởng tượng đầu, thân phận của cậu ta vô cùng bình thường, chẳng qua là Tông chủ của một Tông môn nhỏ bé không có danh tiếng mà thôi.”
“Thực lực của cậu ta cũng coi như khá tốt, chẳng qua người dưới trướng của cậu thì không lợi hại như trong tưởng tượng đầu”
Nói tóm lại, dù sao ông ta khiêu khích và nói xấu Trần Bình ở mọi nơi.
Ông ta cho rằng Trần Bình không thể nghe thấy những lời này.
Bởi vì ông ta là Tông chủ của Luyện Đan Tông, cho nên địa vị của ông ta lợi hại hơn nhiều các Tông chủ khác.
Vị trí của ông ta cách vị trí của Trần Bình rất xa, ông ta hoàn toàn không phải lo lắng bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng ông ta thật sự đánh giá thấp Trần Bình rồi, muốn nghe những lời mà tên này nói, hoàn toàn không cần phải quá nghiêm túc.
Đối phương vừa nói xong, đã truyền đến tại Trần Bình.
Trần Bình im lặng liếc ông ta một cái, cũng không tiếp tục định quan tâm đến tên này nữa.
Tên này chẳng qua chỉ là một chú hề đang nhảy múa mà thôi, anh không cần phải tính toán, với người này quá nhiều.
Đối phương không ngờ, Trần Bình vậy mà đột nhiên quay đầu nhìn mình một cái, trên mặt ông ta lộ ra vẻ ngượng ngùng, có chút xấu hổ cau mày.
“Khụ khụ. Thật ra chính là như vậy, không tin mọi người xem biểu hiện của các đệ tử của anh ta đi, tuyệt đối rất kém”
Ông ta rất xấu hổ, nhìn Trần Bình một cái, trong lòng lo lắng những lời nói của mình bị Trần Bình nghe thấy.
Trận thi đấu nhanh chóng tiến hành, mọi người đều là người tu hành xuất sắc, làm hai việc cùng một lúc tất nhiên không có vấn đề gì.
Bọn họ không ngừng quan sát tình hình tại hiện trường, nhanh chóng phát hiện nhóm đệ tử dưới trướng Trần Bình đều vô cùng dũng mãnh, dường như không biết mệt mỏi vậy, vừa xuất hiện đã chơi một vố lớn.
Những vũ khí luyện đan mà bọn họ lấy ra đều vô cùng lợi hại, cảm giác có thể vượt qua các thần khí bất kỳ lúc nào vậy.
Đến cả Tông chủ Luyện Đan Tông nhìn thấy cũng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.
Thân là Tông chủ ông ta tự hỏi mình chưa bao giờ có được vũ khí lợi hại như vậy.
Lúc này sắc mặt ông ta hơi khó coi, luôn cảm thấy mọi chuyện có chút không đúng.