Chương 2
Anh lấy dương v*t giả ra khỏi ngăn kéo, sau khi quản gia cầm lấy thì tụt quần ngay trước mặt anh rồi mau chóng gắn nó lại.
Cảnh tượng này thật khiến người ta kinh ngạc, Giản Tồn ngồi trên giường nhìn trân trối nửa thân dưới của người máy.
“Tối nay tôi rửa nó.” Quản gia giải thích với anh, “Vì ít khi dùng nên tắm xong quên gắn lại.”
Giản Tồn nhịn không được cười: “Vật này của cậu đã phát huy tác dụng gì chưa?”
Quản gia nói: “Ở chế độ quản gia thì chỉ có tác dụng thoát nước thôi.”
“Chế độ quản gia?” Khi quản gia kéo khóa quần lên, Giản Tồn hỏi, “Cậu còn có chế độ khác nữa à?”
“Tôi là người máy lưỡng dụng mà.” Quản gia nghiêm túc đáp, “Thích hợp cho cả công việc và tình dục.”
Giản Tồn trố mắt: “Tình dục?”
Lúc nãy anh cảm thấy mình đã hiểu lầm bạn thân, câu này của đối phương lại khiến anh nảy ra một ý nghĩ kỳ quái.
Lòng hiếu kỳ của Giản Tồn rất mạnh, muốn xem thử chế độ thứ hai nhưng quản gia nói phải có mật mã mới thay đổi được.
“Mật mã……” Giản Tồn thử nói ngày sinh của bạn thân nhưng không mở được. Anh thử mấy mật mã đều không đúng, sốt ruột lầm bầm: “Gợi ý cũng không có thì làm sao đoán ra chứ?”
Quản gia nói: “Là ngày sinh của ngài đấy.”
Giản Tồn không tin lắm, nhưng sau khi anh nói ngày sinh của mình thì đèn báo trên cổ tay quản gia lập tức đổi màu.
Không đợi anh hiểu rõ lý do, quản gia đã quỳ một chân xuống trước mặt anh nói: “Trước mặt ngài tôi không có bí mật gì cả.”
Quản gia kéo khóa quần xuống, Giản Tồn cúi đầu nhìn, phát hiện dương v*t đối phương quả thật có thể cương lên như đàn ông bình thường.
Anh đưa tay sờ thử một cái, đầu ngón tay cảm nhận được hơi nóng phát ra từ vật kia. Phí Thị đã dùng chức năng này chưa nhỉ? Giản Tồn nghĩ thầm, trong lòng có một cảm xúc khó tả.
Quản gia nói: “Ngài có thể cài đặt số lần.”
Giản Tồn hỏi: “Số lần gì?”
Giọng quản gia vẫn cung kính ôn hòa như thường lệ: “Số lần chúng ta làm tình.”
Giản Tồn có tật giỡn nhây nên suy nghĩ một lát rồi cười hỏi: “Ừm…… cậu có thể làm một đêm bảy lần không?”
Anh không hề nhận ra tính nghiêm trọng trong câu nói này của mình, chỉ muốn đùa giỡn quản gia vài câu rồi đổi lại chế độ bình thường.
“Được chứ.” Quản gia hỏi, “Ngài có sở thích đặc biệt nào không?”
Giản Tồn chỉ mập mờ với người khác chứ không rành chuyện này lắm, lắc đầu nói: “Không có.”
Quản gia nói: “Tôi sẽ làm ngài sung sướng.”
Vật dưới thân quản gia đã nhô cao, anh cúi đầu nhìn rồi cười đẩy đũng quần đối phương: “Được rồi, cậu trở lại chế độ làm việc đi, tôi chỉ đùa với cậu thôi.”
Nhưng đèn báo của quản gia không biến về màu xanh bình thường.
“Chương trình vận hành rồi.” Quản gia bỗng nhiên đè anh xuống giường, nhìn khuôn mặt thất kinh của anh rồi nói, “Không thể dừng sớm được.”
Giản Tồn không ngờ quản gia lại mạnh đến vậy, dốc hết sức lực giãy giụa mà vẫn không thể thoát ra từ dưới thân đối phương. Anh đẩy quản gia không nổi, quần cũng bị kéo xuống, ngón tay thon dài của y cắm vào lỗ hậu chưa từng bị đụng chạm của anh.
“Số 1, dừng, mau dừng lại……” Anh hét ầm lên rồi giãy giụa muốn xuống giường, nhưng đối phương chẳng những không dừng mà còn đánh mấy cái lên bờ mông căng tròn của anh, sau đó tăng tốc đâm rút trong lỗ nhỏ.
Chuyện gì xảy ra vậy, thật đáng sợ…… Không muốn……
“Phí Thị, cứu tớ……” Giản Tồn túm chặt chăn mền, khi cửa huyệt chảy ra nước dâm bị dương v*t thô to cắm vào, toàn thân anh căng cứng, nhất thời không thở nổi.
Phòng cách âm rất tốt nên không ai nghe được tiếng kêu khóc của anh.
Đau quá, thật khó chịu…… Mau rút ra đi……
Cứu mạng…… Anh kêu tên bạn thân, mấy lần muốn bò xuống giường nhưng đều bị quản gia túm chân kéo về.
Người máy hoàn toàn không nghe lệnh anh, Giản Tồn vừa xuất tinh xong lại bị đối phương ép lên đỉnh, cái gì cũng không nghĩ được nữa.
Một tiếng, hai tiếng……
Phí Thị đẩy cửa ra, nhìn thấy Giản Tồn bị người máy mình nghiên cứu ôm trong ngực rung lắc điên cuồng, bụng dưới bị đâm phồng lên, hai chân lắc lư trong không khí, trên mặt đầm đìa nước mắt, nước bọt không kịp nuốt chảy xuống khóe miệng, ánh mắt đã mất tiêu cự.
Người máy ngẩng đầu nhìn chủ nhân ngoài cửa, đèn báo trên cổ tay lóe sáng, bình tĩnh nói: “Chưa cài từ khóa an toàn nên trước khi làm đủ số lần thì không thể dừng chương trình được.”