Chương 12: Cuối
Họ sẽ sống chung, ăn chung, ngủ chung, anh đi chơi phải báo cáo với đối phương…… Nhưng nghĩ kỹ lại lúc chưa kết hôn họ cũng ở chung như vậy mà.
“Phải có một nghi thức chính thức,” Phí Thị đeo nhẫn đính hôn vào tay anh rồi nói, “Thì tớ mới tin chắc rằng mình đã có được cậu.”
Phí Thị biết Giản Tồn không thích gò bó theo khuôn phép, đương nhiên lễ cưới sẽ không tổ chức theo kiểu truyền thống. Sau khi bàn giao công việc ở công ty, họ sẽ bắt đầu “du lịch kết hôn”.
Hắn nghĩ mình cũng nên thử cách sống mà người yêu mình thích.
Đương nhiên hắn không muốn đem theo Số 1 mà muốn đối phương giữ nhà. Nhưng chẳng biết người máy cộng huởng cảm xúc này thổi ngọn gió nào bên tai vợ hắn mà Giản Tồn cho rằng trên đường du lịch Số 1 có thể giúp họ làm rất nhiều việc, có thêm người nói chuyện cũng náo nhiệt hơn.
Số 1 đúng là có tác dụng lớn, nó giúp họ sắp xếp hành trình, phụ trách lái xe, còn chạy đi mua đồ và lấy vé.
Khi phục vụ nó rất tận tâm tận lực, nhưng chỉ cần có cơ hội thì nó sẽ làm những hành vi ngoài mệnh lệnh, chẳng hạn như đem về một bó hoa tươi cho Giản Tồn, khom người nâng tay anh lên, ga lăng hôn tay anh rồi nói: “Phu nhân, trong lòng tôi ngài còn đẹp hơn cả hoa.”
Lãng mạn là một chuỗi mật mã trên chip người máy được kết nối với chương trình yêu. Mỗi khi nó muốn bày tỏ tình yêu thì sẽ gợi lên sự lãng mạn khiến con người hạnh phúc.
Điều này rất được lòng Giản Tồn. Anh thích lãng mạn, cũng thích nghe Số 1 nói về lịch sử văn hóa của từng công trình kiến trúc.
Đúng là tự làm tự chịu mà. Khi Phí Thị nhận ra mình ghen, trên mặt người máy “thật thà” sẽ lộ ra nụ cười bí hiểm, còn nói “Tôi là người máy ngài thiết kế để làm bạn với phu nhân. Mọi việc tôi làm chỉ để phu nhân hạnh phúc, để gia đình này càng thêm hòa thuận vui vẻ thôi.”
Dường như nó có thể hiểu được cảm xúc này, còn xem đây là bằng chứng chiến thắng trong cuộc cạnh tranh giữa tình địch.
Thậm chí Số 1 còn rất giỏi vu oan giá họa cho hắn.
Nửa đêm nó sẽ lén lút chạy tới giường Giản Tồn để thực hành cách chơi mới học trên mạng, nếu làm quá mức khiến Giản Tồn khóc thì nó sẽ rối rít xin lỗi: “Phu nhân, tôi có chung ý nghĩ với tiên sinh nên đôi khi không khống chế nổi hành động của mình……”
Có thể nhẫn nại chứ không thể nhẫn nhục. Thế là Phí Thị cưỡng chế tắt máy Số 1 rồi tháo chim nó ra.
Số 1 hết sức buồn bã, mấy ngày liền ngồi trước cây piano trong phòng khách đàn những khúc nhạc bi thương.
Giản Tồn cười đau cả bụng, ôm lấy bạn thân đang xụ mặt, sau khi hôn đối phương cười lên thì đột nhiên nhắc lại chuyện xưa: “Phí Thị, chắc không phải lúc đầu cậu bảo nó làm rơi chim ở phòng tắm đấy chứ?”
Nụ cười của Phí Thị lập tức cứng đờ, quay mặt đi chỗ khác nói: “Gần đây tớ lại được nghỉ, chúng ta có thể đi chơi……”
Giản Tồn nói: “Không thể cưỡng chế dừng lại cũng là xạo đúng không?”
Phí Thị: “……”
“Kệ đi.” Giản Tồn dạng chân ngồi trên bụng hắn rồi liếm môi một cái, trên mặt nở nụ cười ranh mãnh, thấp giọng nói, “Tớ là người bao dung nên không so đo với cậu. Nhưng cậu đã tịch thu chim nó thì đền một con khác cho tớ dùng nhé?”
Ban đêm Số 1 không thể động thủ, không thể động khẩu, cũng chẳng có chim để xài.
Nó mím môi chờ ngoài cửa, nghe Giản Tồn rên rỉ lúc cao lúc thấp nhưng không thể gia nhập. Kết quả phân tích cho thấy trình độ làm tình của nó cao hơn tiên sinh một bậc, nhất định là tiên sinh ghen tị với nó vì chỉ dùng tay và miệng cũng có thể làm phu nhân lên đỉnh liên tục.
Đúng là con người hẹp hòi mà! Số 1 nghĩ.
Nó sẽ tiếp tục học hỏi, nhất định sẽ được phu nhân thích hơn cho xem!
[HOÀN]