Chương 4: The Player Who Can"t Level Up (4)
- Trang Chủ
- Người Chơi Không Thể Thăng Cấp - GaVinGi
- Chương 4: The Player Who Can"t Level Up (4)
“Độ khó của tầng 2 cũng không khác nhiều lắm đâu. Các bạn sẽ phải chiến đấu với Orc, nhưng lần này chúng sẽ cầm gậy gỗ, không phải dao găm, nên là chỉ cần các bạn chặn được đòn tấn công của nó, thì rất dễ để chiến thắng,” Gi-Gyu nói một cách thong thả.
“Bọn tôi tin anh, anh hướng dẫn ạ.”
Có vẻ như nhóm của Sun-Pil hoàn toàn tin tưởng Gi-Gyu. Gi-Gyu mở cánh cách một cách đầy biết ơn và thông báo, “Vào trong thôi nào. Đừng có sợ những gì ở phía trước.”
“Vâng ạ,” cả nhóm đồng thanh.
Gi-Gyu dẫn đường phía trước, những người chơi khác theo sau, và ai cũng phải wow một tiếng.
“Kì vĩ thật đấy..”
Và cứ như thế, nhóm đã thành công tiến vào tầng 2 của Tháp.
* * *
“Đỡ cây gậy đi!”
Gi-Gyu quan sát trận chiến và đưa ra chỉ thị tùy theo tình huống.
Cốp!
“Nhắm vào cổ nó. Orc có khả năng hồi phục rất cao, nên phải phải nhắm vào điểm yếu của nó, không thì nó không chết đâu!”
Xoẹt!
Chỉ cần làm theo hướng dẫn của Gi-Gyu thì cuộc đi sẽ sẵn diễn ra rất thành công.
“Chweek!” con orc kêu lên trước khi đổ sụp xuống.
“Ngon! Chúng ta giết được một con rồi!” một người chơi reo lên sung sướng.
“Các cậu học nhanh thật đấy!” Gi-Gyu khen ngợi cả nhóm.
“Tất cả là nhờ có anh đấy. Những chỉ dẫn của anh khiến tôi tập trung hơn và cũng đỡ sợ hơn nữa!” Gi-Gyu không biết làm thế nào ngoài cười thật tươi khi nghe những lời Sung-Woo nói.
“Tôi nghĩ là cuộc đi săn trông dễ dàng hơn là nhờ anh hướng dẫn viên. Mặc dù giá khá cao, nhưng thật sự là tôi nghĩ là nó đáng đồng tiền bát gạo khi thuê anh đấy.”
“Tôi rất vui khi cậu nghĩ thế,” Gi-Gyu đáp lại, và cả nhóm đều gật đầu. Anh triếp tục, “Nhớ này, từ giờ trở đi, đừng bao giờ mất cảnh giác. Ở đây có những con orc có trí thông minh cao hơn, nên hãy cẩn thận với những cuộc tấn công bất ngờ.”
“À! Vâng ạ!” những người chơi trả lời và ngay lập tức đi thám thính xung quanh. Điều này khiến Gi-Gyu bật cười.
“Từ giờ, tôi sẽ đứng gác, nên yên tâm mà nghỉ ngơi đi. Và tôi nghĩ là chúng ta có thể tiến vào tầng 3 trong hôm nay.”
“Oa, nhanh thật đấy!” Một người chơi reo lên.
“Ừ thì đù gì cũng mới chỉ ở các tầng hướng dẫn thôi mà,” Gi-Gyu giải thích
“Cảm ơn anh nhiều nhé.”
* * *
Cả nhóm đặt chân lên tầng thứ 3. Và đúng như Gi-Gyu đã dự đoán, khả năng tăng trưởng của những người chơi là rất tuyệt vời. Họ hấp thu kiến thức mà Gi-Gyu đưa cho giống như miếng bọt biển vậy. Ngoài ra, khả năng phối hợp trong chiến đấu cũng gia tăng một cách đáng kể.
Cả bọn cắm trại vào cuối ngày ngay trên tầng 3 luôn, sau đó tiếp tục cuộc hành trình vào ngày hôm sau. Và nội dung chính của tầng này thì hôm nay mới bắt đầu, Gi-Gyu cảnh báo, “Kể từ giờ trở đi, goblin và orc sẽ đi theo nhóm.”
“Vậy thì..”
Gi-Gyu nói tiếp, “nhưng chỉ cần có đầy đủ thông tin, sẽ rất dễ để săn chúng, không khác gì so với tầng 2 cả.”
“Vậy sao?”
“Orc và goblin đi cùng nhau thật ra lại là điều tốt cho người chơi. Đằng nào thì chúng cũng chỉ là quái vật, con nào cũng chỉ chăm chăm đánh phần mình thôi,” Gi-Gyu giải thích
“Tôi hiểu rồi!”
“Nên sẽ có một cách khá hay để tự mình quét sạch chúng là ném một cục đá vào 1 tên để dụ nó, hoặc lén lút giết bớt 1, 2 thành viên trong trại. Khi sự hỗ trợ lẫn nhau của chúng bị phá hủy, các bạn có thể dễ dàng vào giết những con bị thương ở trong trại và lấy chiến lợi phẩm.” Cả nhóm gật đầu tỏ ra đã hiểu những gì mà Gi-Gyu nói.
Giờ thì mọi người ai cũng đều tin tưởng hoàn toàn vào Gi-Gyu, và luôn tuân theo mọi hướng dẫn của anh mà không hề có sự thắc mắc gì.
“Anh Suk-Woo đã đúng,”
Sun-Pil cảm giác rằng anh đã có một sự lựa chọn hoàn toàn đúng đắng khi nghe theo lời gợi ý của Suk-Woo. Mặc dù lúc đầu có hơi lưỡng lự vì giá cao quá, nhưng giờ thì không nghi ngờ gì nữa, Gi-Gyu là một hướng dẫn viên có tài. Việc Gi-Gyu chỉ dẫn họ chi tiết cách dễ nhất để giết quái thật sự quá ấn tượng. Anh ta còn dẫn dắt nhóm vào những cuộc chiến mà họ có thể xử lý, không quá an toàn, nhưng cũng không quá nguy hiểm. Điều này cho phép cả nhóm có thể chiến đấu và thu thập điểm kinh nghiệm nhanh hơn.
“Chờ ở đây một lát,” Gi-Gyu thông báo
“Có chuyện gì sao ạ?” một người chơi hỏi.
“Vệ thần của tầng 3 đã bị hạ gục vào vài ngày trước, nó sẽ hồi sinh lại vào hôm nay,” Gi-Gyu trả lời.
“Vệ thần là gì vậy?”
“Tôi sẽ coi nó là quái vật boss của tầng này. Có nhiều công hội lập ra chỉ để đi chiến với vệ thần, vì chúng rớt ra nhiều vật phầm và kinh nghiệm hơn quái thường,” Gi-Gyu giải thích.
Những người còn lại gật đầu và đáp, “Chúng tôi cũng nghe nói tới rồi.”
“Khi những thợ săn thành công giết được vệ thần, sẽ có một màn pháo hoa chúc mừng được bắn lên. Khi đó chúng ta sẽ tiếp tục, nên giờ hãy nghỉ ngơi đi.” Gi-Gyu nói với cả nhóm.
“Chúng mạnh lắm à?” Jae-Won tò mò hỏi. Cậu ta là người chơi hiếu chiến nhất ở đây. Gi-Gyu đã từng gặp nhiều người chơi giống như Jae-won trước đây. Sau một khoảng thời gian lên cấp và chỉ phải đối mặt với những con quái yếu, những người này thường sẽ quá tự tin vào năng lực của bản thân.
“Và giúp những người chơi này nhún nhường hơn là công việc của một hướng dẫn viên.”
Với suy nghĩ này, Gi-Gyu tiếng tới Jae-Won và trả lời, “Cậu không được phép coi thường các vệ thần. Ngay cả khi ở tầng hướng dẫn thì chúng cũng thật sự rất mạnh. Và chúng ta cũng không có đủ người trong nhóm để có thể đối mặt với nó.”
“Nó mạnh đến vậy cơ à?” Jae-Won hỏi lại lần nữa.
“Nhiều vệ thần cần cả một công hội hoặc một nhóm 15 người để có thể chinh phục được. Chúng có độ khó cực cao và rất trâu bò nữa. Người ta nói rằng để có thể thấy được sự kinh hoàng của tòa tháp hãy đối mặt với các vệ thần,” Gi-Gyu trả lời.
“Vậy là chúng giống những kẻ gác cổng?”
“Đúng vậy.”
Khi cần phải giết một con quái để có thể đóng một cánh cổng, người ta gọi nó là kẻ gác cổng. Không có nhiều điểm khác biệt giữa nó và một vệ thần khi so sánh về mặt sức mạnh. Nếu chúng tồn tại ở cùng một tầng, vệ thần thường sẽ mạnh hơn chút. Cả nhóm cuối cùng cũng thấy căng thẳng sau khi những cảnh báo của Gi-Gyu.
Gi-Gyu nói tiếp, “Xin đừng đánh giá thấp các vệ thần. Ngay cả một ranker cũng không mạo hiểu đi săn chúng một mình, ngay cả ở những tầng thấp.”
“Nghe sợ thật đấy.” Những người chơi run rẩy, có vẻ như họ đã hiểu được tình hình. Gi-Gyu cười nhẹ.’Vụ ranker lúc nào cũng có hiệu quả.’
Bùm!
Bỗng nhiên, họ nghe một tiếng nổ từ đằng xa. Gi-Gyu nhìn lên trên trời và thông báo, “Có vẻ như họ đã xử lý xong con vệ thần rồi.”
“Nhanh vậy sao?” Mắt những người chơi mở to đầy sự ngạc nhiên. Gi-Gyu vừa mới giải thích xong là bọn vệ thần mạnh ra sao, nên không ai nghĩ là cuộc săn lại kết thúc sớm thế.
“Nhiều công hội chuyên săn vệ thần đều là những người chơi cấp cao. Họ sẽ càn quén các tầng của tháp vào những khung giờ nhất định, lúc mà bọn chúng hồi sinh ra. Thường thì mục tiêu của họ là lấy được vật phẩm càng sớm càng tốt.” Gi-Gyu giải thích
“Ra vậy.”
“Họ có thể bán các vật phẩm đó hoặc chia cho các thành viên mới để tăng cấp,” Gi-Gyu nói tiếp. Và không một lý do nào cả, Gi-Gyu hỏi Sun-pil, “Cơ mà, sao cậu không chọn công hội Cain của Suk-Woo?”
“Mặc dù không được mạnh như Công hội Angela, Hội Cain, được dẫn dắt bởi Suk-Woo, vẫn là một cái tên có số má tại Hàn Quốc. Nếu Suk-Woo là nah họ của cậu ta, thì sẽ kinh tế hơn cho Sun-pil khi sử dụng sự hỗ trợ từ hội Cain. Gi-Gyu không thể hiểu được tại sao cậu ta lại chọn mình,
Sun-pil đáp lại với một nụ cười nhat,” Bởi vì em không muốn dựa dẫm quá nhiều vào anh họ. Cứ dựa dẫm như vậy thì không thể nào tự lập được đâu. Việc nhận được lời khuyên và nhận được hỗ trợ là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. “
Gi-Gyu đã hiểu ý của Sun-pil.
” Cậu ta muốn lập một Hội của riêng mình. “
Khá là rõ ràng khi Sun-pil muốn thành lập nên một công hội riêng như một thành tựu phát triển sự nghiệp của mình. Gi-Gyu gật đầu tỏ vẻ hiểu ý và không hỏi thêm nữa. Việc đào sâu vào đời tư thì không được lịch sự cho lắm.
Sau một cuộc trò chuyệnn vui vẻ, cả nhóm đi săn tiếp. Tất cả những người chơi đều ở cấp độ ngang ngang nhau khi tiến vào tầng 4. Sau một vài giờ chiến đấu, Gi-Gyu dẫn tất cả đếp vùng an toàn.
” Chúng ta đang thăng cấp quá nhanh. Có khi nào cả đám sẽ sớm thành ranker không nhỉ? “Jae-Won hào hứng nói. Gi-Gyu lắng nghe cuộc nói chuyện mà không nói lời nào thì bỗng dưng, Sun-pil hỏi,” anh hướng dẫn này, anh có nghĩ là bọn em thành ranker được không? Em có nghe nói rằng có vài người mà anh hướng dẫn, bào gồm cả anh Suk-Woo, đã trở thành ranker. Em nghĩ là anh khá là có tài trong việc giaqrng dạy đấy. “
” Ừ thì.. “Gi-Gyu bối rối.
” À em xin lỗi vì hỏi hơi tế nhị, “Sun-pil ngay lập tức xin lỗi.
” Không, không phải thế. Chỉ là tôi đang suy nghĩ vẩn vơ thôi. Vậy một ranker à?’
Giờ thì ai cũng nhìn Gi-Gyu một cách tò mò. Anh tiếp tục nói, “Dựa trên kỹ năng và tốc độ tăng trưởng của mọi người, tôi nghĩ điều đó hoàn toàn có thể. Nhưng có một thứ quan trọng hơn.”
“Ý anh là chức nghiệp của những người chơi ạ?”
“Ừ” Gi-Gyu gật đầu và giải thích, “Các bạn đều đã biết rồi, khi một người chơi vượt qua được bài kiếm tra ở tầng 5. Chức nghiệp của họ sẽ được quyết định. Vài người gọi việc đó là ngẫu nhiên, nhưng người khác thì cho rằng nó dựa trên tài năng của người chơi đó. Rồi có cả định mệnh gì đó nữa, nói chung là không ai biết cả.”
“Em hiểu rồi.”
“Nhưng nhiều ranker đều nhận được chức nghiệp phù hợp với họ, có cả chức nghiệp ẩn và đặc thù nữa.” Gi-Gyu
Từng người một bắt đầu nói lên nguyện vọng của mình.
“Tớ muốn một chức nghiệp ẩn!”
“Tôi muốn một kỹ năng độc nhất hơn!”
Gi-Gyu động viên thêm, “Bất kỳ người chơi nào cũng có thể trở thành ranker nếu họ biét cố gắng.”
Cảm ơn nah
Nhưng tất nhiên, nhiều người sẽ cần phải chăm chỉ hơn những người khác. Bỗng dưng, Gi-Gyu suy nghĩ về việc anh sẽ nhận được chức nghiệp gì khi vượt qua được tầng thứ 5. Trước đây anh cũng hay tự hỏi mình câu hỏi này. Nhưng mỗi khi quyết định đi làm bài kiểm tra, anh lại không thể làm được khi nghĩ về tương lai tăm tối trước mắt nếu nó thất bại.
“Một chức nghiệp à.”
Nếu có thể vượt qua được bài kiểm tra và có một công việc ổn định, liệu anh có tăng cấp được không? Suy nghĩ này khiến Gi-Gyu cười nhạt.
* * *
Cả nhóm tiến vào tầng thứ 4. Gi-Gyu tiếp tục đưa ra hướng dẫn, “Cứ áp dụng những gì đã học thôi. Orc và Goblin trên tầng này có mạnh và nhanh hơn một chút, nhưng chỉ cần nhớ cách nó tấn công và giữ đội hình là được.”
“Vâng!” Những người trả lời một cách đầy hào hứng. Gi-Gyu cười nói, “Vậy thì bắt đầu chuyến đi săn thôi.”
“Rõ!”
Cũng được một thời gian rồi Gi-Gyu không gặp một nhóm thế này. Say mê với sức mạnh mới của mình, khác với những người chơi bây giờ, đây tính ích kỉ và toan tính. Nhiều người chơi có xu hướng trở nên hống hách. Tất nhiên là không thể nói trước được điều gì, những người ở đây có thể thay đổi. Nhưng bây giờ, họ là những người chơi vô tư nhất mà Gi-Gyu từng thấy.
“Chweek!”
“Squeeeakk!”
Khi Gi-Gyu đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, bọn orc và goblin đã xuất hiện.
“Giữ vị trí khá tốt đấy.”
Gi-Gyu có nghe rằng nhóm người này chính là bạn thân lâu năm. Chắc đó là lý do khiến họ hiểu nhau đến vậy. Những người chơi quay lại chỗ Gi-Gyu sau khiđã chiến đấu xong. Họ hồ hơi, “anh à, thế này thì dễ quá rồi!”
“Xuất sắc. Tôi nghĩ là các bạn đều sẽ dễ dàng vượt qua được bài kiểm tra thôi. Hãy đi tăng cấp một chút vào hôm nay. Qua ngày mai chúng ta sẽ đáp lên tầng 5.”
“Hả.. Nhưng mà bọn em vẫn hơi rén.”
“Mình ghét mọi bài kiểm tra.”
Khi nghe ai cũng thở dài và than thở, Gi-Gyu động viên cả đám, “Không có gì phải lo cả. Nó không đáng sợ đến thế đâu. Bất kỳ người chơi nào từ cấp 3 trở lên đều có thể dễ dàng hoàn thành. Chỉ cần các bạn nhớ những gì mà tôi đã hướng dẫn, và giữ bình tĩnh thì sẽ ổn thôi.”
“Anh thật sự nghĩ thế à?”
“Cứ làm những gì mà các bạn đã được dạy. Giờ thì các bạn đều biết là bài kiểm tra trên tầng 5 là bài kiểm tra cá nhân nhỉ?” Gi-Gyu hỏi.
“Vâng!”
“Vậy nên từ giờ, chúng ta sẽ tập đi săn một mình. Khi gặp một nhóm quái vật, xin đừng để ý đến vị trí của mình nhiều quá. Thay vào đó, tôi muốn các bạn chọn 1 con quái và tự đánh với nó,” Gi-Gyu giải thích, và những người còn lại làm theo. Sau đó, họ không tấn công quái nữa, thay vào đó, họ bắt lẻ một con và cho một người đánh với nó. Kể từ giờ không làm việc nhóm nữa, giờ là thân ai nấy lo.
“Tốt.”
Gi-Gyu quan sát vứi vẻ thích thú. Ai cũng đang làm tốt cả. Có vẻ như họ đã nắm rõ cách thức tấn công rồi, kỹ năng đỡ đòn cũng tến bộ hơn.
Bỗng nhiên Gi-Gyu thấy một cơn bão bụi ở đằng xa. “Hở?”
Đây không phải là một dấu hiệu tốt. Gi-Gyu xem đồng hồ.
“Đây không phải là ngày mà vệ thần tầng 4 sẽ xuất hiện. Vậy cái cơn bão bụi đó là gì?”
Đối với 1 con quái thì nó quá to. Tuy nhiên, đây không phải là lúc làm thám tử; Gi-Gyu hét lên vội vã, “Này chạy thôi! Nhanh lên!”
Tiếng kêu đó làm phân tâm đủ để một con quái đập gãy một chân của Jae-Won. “Á!”
Sun-pil chạy đến Jae-Won để giúp. Hai trên 4 người đã bỏ vị trí của mình, khỏi cần nói tới hai người còn lại, đội hình của họ đang dần tan vỡ. Gi-Gyu lầm bầm, “Chó tghật!”
Cơn bão tiến càng lúc càng gần. Và giờ thì họ không thể thoát được nó rồi. Mặc kệ những người chơi đang la hét, Gi-Gyu tập trung suy nghĩ về các lựa chọn của mình. Phải có cách nào đó để họ có thể sống sót thoát ra khỏi đây. Trong lúc anh đang suy nghĩ, nó vẫn đang ngày càng áp sát bọn họ. Mặt đất bắt đầu rung chuyển.
“Là vệ thần!”
Đây chắc chắn là một vệ thần. Gi-Gyu vẫn chưa nghĩ ra được giải pháp, Ha-Neul đã bị thương và ngã xuống đất. “Kyâ!”
The dust storm was getting closer. It was obvious they couldn “t escape it at this rate. Ignoring the screaming players, Gi-Gyu began to quickly consider his options. There had to be a way for all of them to survive this situation. Even as he contemplated, the dust storm kept on approaching. The ground began to shake as well.
” The guardian! “
This had to be a guardian. Gi-Gyu still hasn’t come up with a solution when suddenly, Ha-Neul became wounded and fell to the ground.” Kyaa!”