Chương 121 - Ngoại truyện (Tiêu Giao-Nam Ngôn) 6
Một việc không ai ngờ tới là sao khi Nam Thiệu Hàn nhúng tay vào giải quyết thì mọi chuyện càng căng thẳng hơn. Nam Ngôn không những ngoại tình mà
còn bỏ tiền ra để tẩy trắng.
Nam Ngôn rầu rĩ đặt tờ báo xuống.
“Giám đốc à, tại sao nhất định phải rỡ bỏ tin đồn, dù sao nó cũng đâu ảnh
hưởng đến công ty. Mà anh trước giờ cũng đâu để ý người khác đánh giá
mình như thế nào”.
“Haizzzz” Nam Ngôn xoa trán nhìn trợ lý của mình.
Thư ký cũng bất lực trong tình huống này.
“Thư ký Lâm” Nam Ngôn đột ngột gọi.
“Dạ?”.
Nam Ngôn dứt khoát nói:
“Mở họp báo đi, nhanh lên, gọi hết tất cả các nhà báo đến”.
Thư ký Lâm hỏi lại:
“Ngay bây giờ ạ”.
Nam Ngôn gật đầu.
Trợ lý Lâm đáp: “Vâng”.
Ba tiếng sau, cuộc họp báo bắt đầu diễn ra, tất cả các nhà báo đều đồng
loại đưa máy ảnh về phía trước tìm kiếm một góc độ tốt nhất.
Thấy đã đầy đủ nhà báo, Nam Ngôn liền bước ra, ánh đèn plash liên tục chớp lên.
Nam Ngôn nghiêm nghị hướng về mic nói:
“Tôi là Nam Ngôn, tôi mở họp báo này để nói ba điều”.
“Thứ nhất, tôi không có vị hôn thê”.
“Thứ hai, tôi không ngoại tình”.
“Và cuối cùng, là tôi đã có người trong lòng của mình rồi”.
“Từ hôm nay, nếu có bất cứ một thông tin sai sự thật nào được tung lên tôi
sẽ không để yên cho nơi đó. Cuộc họp báo đến đây là kết thúc, cảm ơn tất cả mọi người”.
Nam Ngôn không hỏi ai cũng không để ai hỏi mình, hắn làm một tràng sau đó rời đi.
Cuộc họp báo kéo dài một phút của Nam Ngôn được cư dân mạng chia sẻ tích cực, còn nổi hơn cả những thông tin anh ngoại tình.
Cư dân mạng:
“Gì vậy, đây mà là con người sao?”.
“Không, đây chính là thần tiên ca ca”.
“Nhan sắc này, hình như tôi đã nhìn thấy ở đâu đó”.
“Định nói là giống chồng cô sao?”.
Người kia liền tải lên một hình ảnh.
“Haha, còn có thể ghé như vầy sao, nếu anh ấy là hoàng tử, vậy tôi không phải là vợ hoàng tử rồi sao”.
“Nè, hình như là thật đấy, tôi vừa tìm kiếm, đúng là giống hệt”.
“Đệt, vậy mà lại là hoàng tử thật này, còn là đại hoàng tử”.
“Cuộc thi tuyển vợ cho hoàng tử, bắt đầu”.
“Cô chỉ nhìn hình mà không nghe tiếng à, anh ấy nói mình đã có người trong lòng”.
Tiếp theo chính là một màn than thân trách phận, trách số phận chưa đủ tốt để trở thành người yêu của hoàng tử.
Sau khi Nam Ngôn rời đi, mấy ngày sau cũng không thấy anh quay lại. Tiêu
Giao bắt đầu lo lắng, tin đồn sẽ không phải là thật chứ.
Thực ra cô chỉ hơi tức giận anh một chút nên mới không nghe máy của anh thôi.
Cô hoàn toàn tin tưởng Nam Ngôn không phải là một con người như vậy.
Tiêu Giao tò mò lên mạng xem đã như thế nào rồi, đoạn phim một phút liền lọt vào mắt.
Tiêu Giao xem xong không khỏi nở nụ cười, cô đúng là không tin lầm người mà.
Nhưng sau đến giờ Nam Ngôn vẫn chưa liên lạc với cô vậy? Không lẽ….
Còn chưa nghĩ được gì thì đã nghe được tiếng nói ngoài cửa.
“Tiêu Giao, anh đã chứng minh được bản thân trong sạch rồi, em không tin thì…”
‘Cạch’ còn chưa nói hết câu thì cánh cửa đã bật mở, người trong mộng đột nhiên xuất hiện khiến cho Nam Ngôn có chút luống cuống.
“Em….anh…em đã xem chưa?”
Tiêu Giao lên tiếng : “Em xem rồi”.
Nam Ngôn gật đầu: “Anh không có lừa gạt em”.
Tiêu Giao cười nói: “Em biết, em tin anh”.
Nam Ngôn lại nói tiếp: “Còn có, Giao Giao, anh yêu em”.
Tiêu Giao không nhịn được rơi nước mắt.
Nam Ngôn liền hoảng hồn lau nước mắt cho cô: “Giao Giao, đừng khóc, anh không có gạt em, điều anh nói là thật, em phải….”.
Không để Nam Ngôn nói thêm nữa, Tiêu Giao nắm lấy cổ áo hắn kéo xuống, hai đôi môi liền mạnh mẽ cuốn vào nhau.
Sau khi hai người tách ra, Tiêu Giao nhẹ nhàng nói:
“Nam Ngôn, em yêu anh”.