Chương 142
Ngoại truyện 19: Tô Chân Vũ x Nguyệt Giai
Tô Chân Vũ gặp tai nạn xe, vì trên đường đi mải nghĩ về Nguyệt Giai.
Tô Chân Vũ đòi nghỉ phép một tuần, vì giận Hạc Tư Đằng đồng ý để Nguyệt Giai hủy hợp đồng.
Hạc Tư Đằng không thể sống thiếu Tô Chân Vũ, vì không có Tô Chân Vũ sắp xếp công việc, đồng nghĩa anh phải tăng ca không thể về sớm với vợ con.
Hạc Tư Đằng muốn mua xe cho Tô Chân Vũ, vì muốn xoa dịu chuyện liên quan đến Nguyệt Giai, để Tô Chân Vũ đừng nghỉ phép ở công ty.
Quan trọng hơn hết, Tô Chân Vũ không muốn tạo tin đồn hẹn hò với Nguyệt Giai, vì anh chỉ muốn hẹn hò thật.
Có điều, Tô Chân Vũ lần đầu yêu đương, thật sự không có kinh nghiệm.
Sau khi biết được sự thật, Nguyệt Giai lại bật khóc, nhưng lần này là khóc trong mãn nguyện.
Trong phòng khách yên tĩnh chỉ phát ra tiếng khóc khe khẽ của Nguyệt Giai, tuy nhiên sự quan tâm của Hạc Tư Đằng và Jason chỉ đổ dồn lên Tô Chân Vũ. Họ thành thật muốn tận mắt xem, mầm cây mọc lên từ mảnh đất cằn cỗi sẽ có hình dáng như thế nào.
Đang tập trung tinh thần hóng chuyện, điện thoại của Hạc Tư Đằng bỗng có người gọi đến. Kiểm tra phát hiện là La Ngữ Tịch gọi, anh lập tức bắt máy, dịu giọng lên tiếng: “Anh nghe đây vợ.”
Bên kia đầu dây thấp thoáng tiếng ê a của hai đứa nhỏ, giọng nói của La Ngữ Tịch bất lực truyền tới: “Cha mẹ ra ngoài rồi, anh về dỗ con đi, em buồn ngủ.”
“Anh về liền.” Hạc Tư Đằng không suy nghĩ nhanh chóng đáp, cúp máy xong vội vàng đứng dậy, trước lúc ra về vẫn không quên đâm một câu chí mạng: “Tôi phải về dỗ con ngủ với vợ rồi, chúc những kẻ không có danh phận ở lại vui vẻ.”
Jason: “…”
Tô Chân Vũ: “…”
Nguyệt Giai: “…”
Hạc Tư Đằng vừa rời đi không lâu, đến lượt Jason nhận được điện thoại của Tô Điềm. Anh ta nghe máy xong hí hửng ra về, vẫn không quên châm chọc: “Tôi cũng phải về với bạn gái rồi, ai độc thân cứ từ từ vui vẻ.”
Tô Chân Vũ: “…”
Nguyệt Giai: “…”
Không gian náo nhiệt một hồi cũng tĩnh lặng trở lại, Tô Chân Vũ trước sau vẫn vô cùng điềm đạm, bình thản ngồi ở góc ghế dài vắt chéo chân.
Hiện tại chỉ còn riêng hai người đối mặt với nhau, Nguyệt Giai không cảm thấy ngại ngùng như cô từng nghĩ. Chần chừ một hồi lâu, Nguyệt Giai từ bên ghế đối diện bước sang ngồi sát bên Tô Chân Vũ, mong đợi hỏi: “Anh thật sự là trai thẳng à?”
Tô Chân Vũ giữ nguyên tư thế, tròng đen từ từ dồn về góc mắt liếc nhìn Nguyệt Giai. Trái lại, cô chẳng chút e dè, trạng thái ngược lại có hơi phấn khích: “Nhưng mà… ý của mọi người nói khi nãy, tức là anh cũng để ý đến em đúng không?”
“Này!” Tô Chân Vũ thở ra một hơi bất mãn, nghiêng đầu chất vấn: “Đã là con gái thì giữ da mặt mỏng một chút, đừng…”
“Biết rồi!” Nguyệt Giai nóng ruột nóng gan lên giọng cắt ngang: “Nhưng em không có nhiều kiên nhẫn như anh đâu. Đàn ông con trai gì, thích người ta mà chỉ toàn làm những chuyện khiến người ta tổn thương.”
Tô Chân Vũ bỗng quay mặt chỗ khác, miệng lầm bầm vừa đủ cho Nguyệt Giai nghe thấy: “Em vẫn chưa biết mình lộ liễu đến mức nào à?”
Vẻ mặt Nguyệt Giai có hơi nghệt ra, cô vốn cẩn thận trong trong cách cư xử với Tô Chân Vũ trước đó để tránh biểu lộ tình cảm. Nhưng khi nghe anh nói xong, trong lòng cô dâng lên cơn bất an, e dè hỏi lại: “Em… thích anh lộ liễu lắm sao?”
Tô Chân Vũ “Ừ” một tiếng, còn cố tình nhấn mạnh thêm: “Cực kỳ lộ liễu!”
Nguyệt Giai bụm miệng cười xấu hổ, rồi lại vờ như vô tình chạm khuỷu tay vào cánh tay Tô Chân Vũ, tỏ ra thẹn thùng hỏi: “Vậy ý anh thế nào? Anh có chấp nhận tình cảm của em không?”
Tô Chân Vũ vẫn không quay mặt lại, cũng không thèm suy nghĩ, cố ý trêu bằng giọng điệu nghiêm túc: “Không!”
Ngay lập tức, Nguyệt Giai tròn mắt kinh ngạc trước câu trả lời phũ phàng của Tô Chân Vũ. Cô hừ lạnh phẫn nộ, đứng phắt dậy giẫm mạnh chân xuống sàn, cao giọng tuyên bố: “Không chấp nhận thì thôi, em cũng không cần nữa!”
Nguyệt Giai hậm hực lướt qua phía trước người Tô Chân Vũ để ra cửa chính. Đến lúc này anh mới nhoẻn miệng cười, bàn tay đang đặt trên đùi chậm rãi nhấc lên, giơ ra định nắm tay cô giữ lại.
Tuy nhiên, Tô Chân Vũ còn chưa kịp hành động, một bóng đen bỗng xẹt qua trước mắt. Thoáng chốc, hai bên mặt anh đã bị ôm lấy, cùng lúc đôi môi của Nguyệt Giai không báo trước áp mạnh lên môi anh.