Chương 129
Ngoại truyện 6: Jason Lạc Cảnh Quân x Tô Điềm
Cứ tưởng nhận được lời tỏ tình từ Tô Điềm, Jason sẽ vui vẻ đón nhận. Thế nhưng, anh lại ngồi đần mặt ra, dường như vẫn chưa tiếp nhận được câu nói vừa rồi từ cô.
Vài giây trôi qua, Jason ngồi ngay ngắn lại, bỗng tự tát vào mặt mình một cái mạnh khiến Tô Điềm cũng bị doạ cho hoang mang theo.
Sau khi tự đánh mình, cảm nhận cơn đau lan toả ở má, Jason mới thừa nhận những gì đang diễn ra hoàn toàn là thật.
Jason bỗng xoay đầu nhìn qua Tô Điềm, vẻ mặt cô vừa ngơ ngác vừa sợ hãi trước phản ứng của anh. Nhưng chớp mắt, Jason đã nhào đến ôm chầm lấy Tô Điềm ngã ra ghế.
Tiếng cười vui sướng của Jason vang lên, kích động hôn khắp mặt Tô Điềm, khoái chí nói: “Không phải mơ!”
Tô Điềm bị thân hình nặng trịch của Jason đè lên thở không nổi, đã vậy còn bị anh hôn sàm sỡ. Theo phản xạ có điều kiện, cô nắm lấy cổ áo anh, dùng sức kéo ở tay và sức đẩy ở chân hất mạnh một cái.
Một tiếng “Bịch” phát ra, Jason phút chốc đã nằm dưới sàn nhà, một chân vẫn còn vắt vẻo trên ghế.
Sau khi đẩy được Jason ra khỏi người mình, lại chẳng nghe thấy tiếng anh nữa, Tô Điềm hiếu kỳ nghiêng người nhìn xuống dưới chân ghế.
Jason nằm bất động một chỗ, hai mắt mở to không chớp, vẻ mặt đúng chất đang muốn ăn vạ đòi bồi thường. Tô Điềm bật cười thành tiếng, đưa tay đẩy vai anh một cái.
“Biến thái lợi dụng, chừa nhé!”
Con ngươi sắc bén của Jason bỗng hướng lên nhìn Tô Điềm, nhân lúc cô không chú ý, anh liền nắm lấy cổ tay đang giơ ra của cô kéo mạnh.
Thân thể Tô Điềm rơi xuống đè lên người Jason, suýt chút đã vô tình môi chạm môi với anh, may thay cô vẫn kịp ngẩng đầu về sau tránh đi.
Có điều, Jason lại không dễ dàng bỏ qua, anh nhướng đầu dậy, đồng thời dùng hai tay ôm mặt Tô Điềm kéo xuống, đôi môi cả hai lần nữa chạm vào nhau.
Nụ hôn đầu có chút vụng về lộn xộn, nhưng cảm xúc hoà chung lại xuất phát từ sự tự nguyện của hai trái tim.
Sau khi mối quan hệ đã bước vào một giai đoạn mới, Tô Điềm chợt cảm thấy có hơi thiệt thòi. Bởi suốt thời gian qua, dù Jason có theo đuổi Tô Điềm cũng chưa từng thẳng thừng tỏ tình như cô vừa làm.
Nhưng dẫu sao mọi chuyện cũng đã xảy ra, ngoài chấp nhận hiện thực, Tô Điềm không còn lựa chọn nào khác.
Đơn xin từ chức của Jason vốn chưa nộp lên cấp trên, chỉ mới mang về “khè” Tô Điềm, không ngờ thành công đạt được mục đích dễ dàng hơn anh nghĩ.
Mùa hè đầu tiên của đời sinh viên, không chỉ Tô Điềm có bạn trai, Jason cũng chính thức kết thúc cuộc sống lông bông mà tấp vào bến đỗ.
Buổi chiều thứ sáu của hai tuần sau đó, Jason có buổi họp báo về sự kiện giao lưu giữa dàn nghệ sĩ công ty và người hâm mộ diễn ra vào mùa hè mỗi năm.
Nhân quãng thời gian Tô Điềm không đến trường, Jason quyết định đưa cô theo tham dự các sự kiện với tư cách là trợ lý.
Từ trước đến nay Tô Điềm hiếm khi đến những nơi “long trọng”, nơi đầu tiên cô được đặt chân vào là khách sạn tổ chức buổi họp báo.
Khi xe Jason vừa mới đỗ ở tầng hầm của khách sạn đã có nhân viên của sự kiện chờ sẵn. Phải theo chân anh làm việc, Tô Điềm mới có dịp chiêm ngưỡng được một Jason vô cùng khác với ngày thường.
Jason mặc vest xám, mang giày da bóng loáng, tóc tai vuốt gọn lịch lãm, bộ dạng điển trai lại càng được tôn lên vài phần.
Ngay khi Jason vừa xuống xe, nhân viên phụ trách đã nhanh chóng đến bên cạnh truyền đạt thông tin nội dung của buổi họp báo. Anh vừa nghe vừa bước chậm đợi Tô Điềm đi cùng.
Vào trong khách sạn đến phòng chờ, Jason lấy thẻ nhân viên từ nhân viên khác đưa đeo vào cổ cho Tô Điềm, tiếp đó mới ngồi xuống trước bàn trang điểm.
Jason nhìn vào tấm gương dài trước mặt, bắt gặp dáng vẻ hiếu kỳ của Tô Điềm liền nhếch môi cười. Anh đưa điện thoại cho cô, lên tiếng nhờ vả: “Chụp cho anh vài tấm để đăng lên mạng xã hội.”
Tô Điềm nhanh tay cầm lấy điện thoại mở camera canh góc chụp cho Jason. Nam nhân viên trang điểm cho anh thấy thế liền mở lời hỏi: “Trợ lý mới của anh sao?”
“Ừ.” Jason đáp, tiện thể nhấn mạnh: “Sinh viên năm nhất.”
“Hả?” Nam nhân viên kia lập tức nhận ra vấn đề, cậu ta nhìn qua Tô Điềm nhưng do cô đeo khẩu trang nên không thể nhìn rõ mặt. Cậu ta quay lại tập trung trang điểm cho Jason, vừa chậc lưỡi trêu chọc: “Anh già lắm rồi đấy.”
Jason đanh đá lườm cậu ta một cái, nhận lại điện thoại từ Tô Điềm, tiện tay chọn bừa vài tấm đăng lên mạng xã hội thu hút sự quan tâm của cộng đồng mạng trước khi buổi họp báo diễn ra.
Nội dung Jason đăng kèm cùng ba tấm ảnh vô cùng ngắn gọn nhưng đầy đủ ý đồ: [Chuẩn bị họp báo. Ảnh được chụp bởi Vợ tương lai.]