Chương 115: Hậu quả đến muộn (3)
- Trang Chủ
- Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em - Hạc Tư Đằng (full)
- Chương 115: Hậu quả đến muộn (3)
Chỗ đau của Hạc Tư Đằng càng lúc càng bị xoáy sâu, hễ nghĩ đến khoảng cách giữa cả hai ở hiện tại liền bực dọc khôn nguôi.
Đáng lẽ Hạc Tư Đằng đã từ chối tham gia bữa tiệc cùng đối tác với Jason, nhưng sau khi nhận được tin nhắn của La Ngữ Tịch liền đổi ý.
Ban đầu muốn uống chút rượu giải sầu, kết quả Hạc Tư Đằng càng uống càng say, càng say lại càng uống. Cuối cùng, Jason và Tô Chân Vũ không nhìn nổi nữa, phải vội vã lôi kéo Hạc Tư Đằng đưa về.
Dù đã qua hơn mười một giờ đêm, La Ngữ Tịch chưa thể an tâm đi ngủ khi Hạc Tư Đằng vẫn chưa có mặt ở nhà, lúc gọi điện cho anh thì Tô Chân Vũ bắt máy nói anh đã say bí tỉ.
La Ngữ Tịch hiểu, dạo thời gian gần đây mối quan hệ giữa cả hai bỗng lạnh nhạt khiến tâm tình Hạc Tư Đằng không tốt, nhưng chính bản thân cô cũng chẳng khá hơn anh, nhất là khi nghĩ về kết quả kiểm tra sức khoẻ lúc chiều.
Ngồi ở phòng khách một lúc, vừa nghe tiếng nhấn chuông La Ngữ Tịch lập tức bật dậy bước ra. Cánh cửa vừa mở, mùi rượu nồng nặc lan tỏa trong không khí, Hạc Tư Đằng được Jason và Tô Chân Vũ đỡ hai bên.
Thấy mặt La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng liền đẩy hai người bên cạnh ra, chớp mắt lao thẳng tới ôm chầm lấy cô.
Chỉ trong thoáng chốc, sau khi bị Hạc Tư Đằng ôm chặt, cơ thể La Ngữ Tịch lập tức sinh ra cảm giác bài xích dữ dội, cơn buồn nôn dâng trào khiến ruột gan cô cũng khó chịu theo.
“Buông ra!” La Ngữ Tịch dùng sức đẩy mạnh Hạc Tư Đằng ra, thế nhưng càng đẩy cánh tay anh đang ôm người cô càng siết chặt.
“Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Em vì người ngoài mà lạnh nhạt với anh, rốt cuộc em còn xem anh là chồng không?” Giọng Hạc Tư Đằng khàn đặc vì hơi men, ý tứ thể hiện rõ sự tức giận bị kìm nén: “Em nói đi, em quay lại với anh vì cảm thấy có lỗi, em vốn không hề yêu anh có đúng không?!”
Thấy vẻ mặt hoảng loạn khổ sở của La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng lại như kẻ mất trí làm loạn, Jason và Tô Chân Vũ phải vội vàng đến tách anh ra khỏi cô.
Tuy nhiên, vòng tay Hạc Tư Đằng vừa rời thân thể La Ngữ Tịch, cô đứng chao đảo không vững, vài giây ngắn ngủi bất ngờ ngã xuống sàn bất tỉnh. . đam mỹ hài
Không chỉ Jason và Tô Chân Vũ, ngay chính Hạc Tư Đằng cũng bị cảnh tượng trước mắt làm giật mình bừng tỉnh.
Bên trước phòng cấp cứu, Hạc Tư Đằng sốt ruột đứng ngồi không yên, La Ngữ Tịch ngất khiến anh tỉnh rượu một nửa, sau đó còn nốc thêm lọ nước giải rượu, nhờ đó đầu óc minh mẫn lên không ít.
Biết bản thân gây ra họa lớn, Hạc Tư Đằng không ngừng tự trách bản thân, anh ngồi gục đầu ở hàng ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu, mất kiên nhẫn tự nắm tóc mình.
Nửa tiếng trôi qua, một nữ y tá từ bên trong bước ra, cất tiếng hỏi: “Có ai là người nhà của bệnh nhân La Ngữ Tịch không ạ?”
Hạc Tư Đằng nhanh chóng bật phắt dậy tiến đến gần, gấp đáp đáp: “Tôi là chồng cô ấy.”
“À…” Nữ y tá ngập ngừng nhìn Hạc Tư Đằng bằng biểu tình khó xử, e ngại nói: “Nhưng mà bệnh nhân có nhắn lại, người nhà nào vào chăm cô ấy cũng được, ngoại trừ chồng.”
Hạc Tư Đằng thất thần ra mặt, hai mắt vô thức trợn trừng, giọng nói lộ ra sự run rẩy: “Tại sao?”
Nữ y tá bị bộ dạng sắp hóa thành quỷ của Hạc Tư Đằng dọa cho bất an lùi bước, nhưng trong tình huống hiện tại vẫn không quên truyền đạt nội dung quan trọng: “Nếu như anh muốn biết tôi có thể nói. Nhưng trước tiên tôi phải thông báo, có một tin vui và tin buồn, anh muốn nghe tin nào trước?”
Hạc Tư Đằng đứng đờ đẫn không trả lời, Jason đành phải lên tiếng thay: “Tâm trạng cậu ta đang không tốt, nghe tin buồn chắc phát điên luôn, vậy nên nhờ cô nói tin tốt trước.”
Nữ y tá khẽ gật đầu, nhìn thẳng vào Hạc Tư Đằng, từng câu từng chữ nói ra đều vô cùng rõ ràng: “Về tin vui xin chúc mừng anh, vợ anh đã bước vào tuần thứ năm của thai kỳ.”
Lời nữ y tá vừa dứt, biểu cảm Hạc Tư Đằng pha lẫn giữa kinh ngạc và vui mừng, từ trái tim trong lồng ngực đến toàn bộ cơ thể đều bất giác run lên vì kích động, tựa như định mệnh bất ngờ gửi đến một món quà quý báu vào thời điểm anh không chuẩn bị trước.
Bên cạnh Hạc Tư Đằng, Jason cùng Tô Chân Vũ nghe được cũng không nhịn được mà cảm thán trầm trồ, dẫu sao cả hai người họ vẫn còn trong tình trạng độc thân thì Hạc Tư Đằng đã lên chức cha.
Giữa bầu không khí đang vui vẻ ấm dần lên, nữ y tá bỗng tiếp lời cắt ngang không gian đang rôm rả chúc mừng của ba người đàn ông: “Còn về tin buồn, khả năng cao trong ba tháng đầu của thai kỳ anh không thể đến gần vợ anh, bởi vì cô ấy bị nghén mùi của anh.”1