Chương 38 - Nghỉ ngơi một ngày
Cố gắng kìm nén cảm giác chua xót ở hốc mắt, Mộ Cẩn Y nhắm mắt lại rồi để mặc cho Lãnh Cao Tuấn lăn trứng gà lên mặt cho mình.
Tuy Lãnh Cao Tuấn vẫn luôn rất bình tĩnh nhưng chỉ có bản thân anh mới biết anh đã tức giận nhường nào. Thật ra chuyện anh muốn làm nhất chính là
trực tiếp bóp chết Bạch Chu nhưng đáng tiếc anh không thể.
Tất
nhiên cái chết với kẻ địch mà nói không phải là cách tốt nhất, để anh ta nếm thử bể khổ của cuộc đời, cũng không hẳn là một cách giải quyết
nhưng như thế mới càng hả hê, không phải sao?
Xung quanh rất yên
lặng, dường như hai người họ đều nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương.
Mộ Cẩn Y nhìn đôi môi đang mím chặt lại của Lãnh Cao Tuấn, dáng vẻ này
của anh khác hẳn dáng vẻ cà lơ cà phất lúc bình thường của anh, giống
như đã biến thành một người khác vậy. Mộ Cẩn Y vẫn chưa thích ứng được,
đột nhiên cô ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Cao Tuấn rồi nhẹ nhàng hỏi anh:
“Anh cho người thiến Bạch Chu, nhà họ Bạch bên kia…”
“Em đừng lo lắng, có anh ở đây rồi.” Lãnh Cao Tuấn để trứng gà xuống rồi dịu dàng nói.
Mộ Cẩn Y gật đầu, cô cũng không hỏi nhiều nữa. Dù sao thì nếu như Lãnh Cao Tuấn có xảy ra chuyện gì cô ra ngoài nhận tội là được, cô sẽ không để
liên lụy đến anh. Loại người cặn bã giống như Bạch Chu, cho dù có giết
chết anh ta thì cô cũng không cảm thấy hết hận.
“Về nghỉ ngơi thôi.”
Mộ Cẩn Y gật đầu, cô đẩy Lãnh Cao Tuấn về phòng, cô đang định đẩy anh vào
trong phòng tắm thì Lãnh Cao Tuấn đã ngăn cô lại rồi, anh nói: “Em nghỉ
ngơi trước đi, anh có thể tự mình làm được.”
“Được thật chứ?” Mộ Cẩn Y nhìn chân Lãnh Cao Tuấn.
Lúc trước khi ăn cơm, cô vẫn luôn được anh ôm trong lòng, cũng không biết có đè vào anh hay không?
“Anh có thể tự làm được, đi đi, ngủ một giấc thật ngon.”
“Vâng, ngủ ngon.”
Đợi đến khi Mộ Cẩn Y quay về phòng, Lãnh Cao Tuấn gọi Trần Lương đến: “Đi đến phòng làm việc.”
“Vâng thưa cậu chủ.”
“Cho người đi thu thập những chuyện xấu xa mà đám người Bạch Chu đã làm, tìm thấy người bị hại thì bảo bọn họ tố cáo Bạch Chu.”
“Gần đây nhà họ Bạch đang định làm một dự án lớn, đi đến ngân hàng đánh tiếng với bên đấy không được cho nhà họ Bạch vay.”
“Tung hết những chuyện xấu Bạch Chu làm mấy năm gần đây ra cho thiên hạ biết, lúc cổ phiếu của Bạch Thị giảm xuống thì cho người đi thu mua.”
“Ém chuyện tối nay cô ấy bị Bạch Chu bắt nạt xuống, không được để lộ ra bên ngoài…”
Sau khi dặn dò xong, gương mặt của Lãnh Cao Tuấn giống như tảng băng mười nghìn năm vậy, lạnh lùng đến cực điểm.
“Vâng, em sẽ đi xử lý, em sẽ bảo Trần Hảo đến đây phục vụ cậu chủ.” Trần Lương nói xong thì định đi làm việc của mình.
“Không cần đâu, mọi người làm việc của mình đi.”
“Vâng ạ.”
Sau khi đuổi Trần Lương đi, Lãnh Cao Tuấn đã tự mình đẩy xe lăn ra khỏi
phòng làm việc. Anh đi đến cửa phòng ngủ của Mộ Cẩn Y, anh cũng không
lên tiếng mà cứ im lặng ngồi trên xe lăn như thế.
Trong phòng ngủ không có bất kỳ tiếng động nào, anh vẫn luôn yên tĩnh ngồi đó, cũng
không làm phiền mà âm thầm ở bên bầu bạn với cô.
Mộ Cẩn Y bị giày vò suốt một ngày trời, thật ra cô cũng đã mệt lắm rồi, cộng thêm bị sợ
hãi. Cô mệt mỏi không sao chịu được, vốn cũng không định ngủ nhưng sau
cùng lại ngủ thiếp đi.
Nhưng mà sau khi Mộ Cẩn Y ngủ cô lại bị ác mộng bủa vây, Lãnh Cao Tuấn ngồi trước cửa phòng cô đến tận nửa đêm,
anh loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu sợ hãi ở trong phòng, sau đó anh
vội vội vàng vàng mở cửa đi vào trong.
Trên giường, Mộ Cẩn Y đang chìm trong ác mộng, khóe mắt của cô có một dòng nước mắt chảy xuống,
trên trán cũng lấm tấm mồ hôi, miệng cô cứ lẩm bẩm suốt nhưng lại không
nghe thấy cô đang nói gì?
Lãnh Cao Tuấn giơ tay ra sờ lên trán của Mộ Cẩn Y, anh phát hiện ra trán cô nóng như lửa đốt.
Anh giật mình, vội vàng gọi bác sĩ gia đình tới đây.
Mộ Cẩn Y đang chìm trong cơn ác mộng, cô sốt đến mê mang không biết gì. Cô không biết bác sĩ gia đình tiêm cho mình thế nào, Lãnh Cao Tuấn vẫn
luôn túc trực ở bên cạnh cô, anh sợ cô lại sốt tiếp, thỉnh thoảng lại sờ lên trán của cô.
Giày vò đến gần sáng thì cô mới đỡ sốt hơn một
chút, Lãnh Cao Tuấn nhìn Mộ Cẩn Y cuối cùng cũng được ngủ yên, thì cũng
nhắm mắt lại.
Lúc Mộ Cẩn Y tỉnh dậy, cô cảm thấy người mình uể
oải không có sức, cô mở mắt ra thì trông thấy Lãnh Cao Tuấn đang ngủ bên giường mình, anh ngồi trên xe lăn, ngả đầu sang một bên.
Làn da của Lãnh Cao Tuấn rất trắng, bởi vì ngẩng đầu lên nên quầng thâm mắt của anh trông rất rõ ràng.
Mộ Cẩn Y cứ thẫn thờ nhìn anh, không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì, chỉ là nhìn thấy Lãnh Cao Tuấn ngủ say như thế cô cũng không có ý định gọi
anh dậy. Thậm chí cô còn không dám cử động, dù sao thì cơ thể cũng không có sức, cô uể oải nằm xuống, cũng không quan tâm bây giờ là mấy giờ
nữa.
Lãnh Cao Tuấn mở mắt ra, anh vô thức giơ tay muốn sờ trán Mộ Cẩn Y, tay còn chưa chạm vào trán của cô thì đã trông thấy cô dậy rồi.
“Em dậy rồi hả?” Giọng của anh hơi khàn, nghe vừa lười biếng lại còn gợi cảm.
Mộ Cẩn Y gật đầu rồi nói: “Vâng, tại sao anh lại tới đây vậy?”
“Tối qua em sốt rất cao, bác sĩ đã tới đây tiêm cho em.” Lãnh Cao Tuấn giơ
tay sờ lên trán của Mộ Cẩn Y, sau khi xác nhận Mộ Cẩn Y không còn sốt
nữa thì anh mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
“Sốt cao ư?” Mộ Cẩn Y ngạc nhiên, cô chỉ biết mình vẫn luôn mơ thấy ác mộng mà thôi.
“Đúng vậy, em nghỉ ngơi cho khỏe đi, hôm nay đừng tới công ty nữa…”
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng nhị gì hết, nhân viên bị bệnh cũng phải xin nghỉ huống hồ em
còn là sếp, không có chuyện gì quan trọng hơn sức khỏe cả, em hiểu
chưa?”
Mộ Cẩn Y nghe thấy Lãnh Cao Tuấn nói như thế thì cũng
không kiên trì nữa, cô lấy điện thoại ra rồi gọi cho Tiểu Quách, bảo
Tiểu Quách hủy bỏ lịch trình ngày hôm nay.
“Em không sao rồi, anh mau đi nghỉ ngơi đi.” Mộ Cẩn Y nói, cô đang muốn xuống giường đẩy xe cho anh.
Lãnh Cao Tuấn ngăn cô lại: “Ngồi im đó đi, sức khỏe của em vẫn còn yếu cần phải nghỉ ngơi.”
“Cũng không…”
“Nghe lời.”
Mộ Cẩn Y dừng tay lại, cô thật sự nghe lời Lãnh Cao Tuấn nằm xuống, cái
cảm giác được người ta quan tâm che chắn này thật sự rất tốt. Bởi vì cô
biết Lãnh Cao Tuấn thật lòng quan tâm chăm sóc cho mình, là thật lòng
thật dạ, không giống như những người khác làm chuyện gì cũng có mục đích của nó cả.
Suốt một ngày, Mộ Cẩn Y đều ngoan ngoãn ở lại nhà họ
Lãnh, đến giờ cơm cô lại ngoan ngoãn ăn cơm, sau khi ăn cơm xong lại
ngoan ngoãn nằm xuống nghỉ ngơi. Còn Lãnh Cao Tuấn cũng ở lại nhà, nhưng mà lúc Mộ Cẩn Y ngủ anh sẽ đi đến phòng làm việc để xử lý công việc.
Mộ Cẩn Y không xem điện thoại, cô cũng không biết lúc này nhà họ Bạch đã
loạn hết lên rồi. Bạch Chu vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, bệnh viện
lại bị phóng viên vây lấy, nhà họ Bạch cũng bị như thế, những chuyện xấu xa Bạch Chu từng làm đã bị bại lộ.
Bắt nạt sinh viên nghèo, ép
nghệ sĩ nữ dùng quy tắc ngầm, thậm chí còn ép chết người ta. Bởi vì bằng chứng quá rõ ràng, nhà họ Bạch có muốn tẩy trắng cho anh ta thì cũng
không biết bắt đầu từ chuyện nào.
Hơn nữa, ba Bạch hiện giờ cũng
không có tâm sức quan tâm đến anh ta nữa, cổ phiếu của Bạch Thị đang
giảm mạnh, Bạch Thị rối tung lên. Một công ty lớn như thế nhưng sau một
buổi sáng đã chìm trong hoảng loạn rồi.
Có rất nhiều khách hàng
đang lục tục kết thúc hợp đồng với Bạch Thị, khoản vay bên phía ngân
hàng cũng không được. Tiền vốn của Bạch Thị đang xuất hiện vấn đề, có
tất nhiều cổ đông đang bắt đầu bán tháo ra cổ phiếu trong tay mình, tin
rằng trong vòng ba ngày Bạch Thị chắc chắn sẽ xong đời.
Mà những
thứ này Mộ Cẩn Y không hề hay biết gì cả, bởi vì Lãnh Cao Tuấn không cho cô động đến điện thoại, mà chỉ bảo cô ở trong phòng nghỉ ngơi.
Đã lâu Mộ Cẩn Y không được nghỉ ngơi như thế này rồi, cô chỉ cảm thấy
những ngày như thế này khiến cho cô trở nên lười biếng mất đi ý chí mà
thôi.
Cô tự nhủ với lòng mình rằng, chỉ một ngày thôi, chỉ nghỉ
ngơi một ngày thôi, đợi đến mai cô sẽ quay trở lại là một Mộ Cẩn Y kiên
cường, gánh vác tập đoàn Mộ Thị.