Chương 1677
CHƯƠNG 1677
Loại ý nghĩ này của anh cũng với mấy người khi bạn gái cũ sắp kết hôn rồi thì chúc người ta tân hôn hạnh phúc, thuận tiện làm một trận trước khi người ta kết hôn kia, loại ý nghĩ này thật sự rất giống đó.
Càng nghĩ trong lòng cô càng chật vật, nước mắt của Nhan Nhã Tịnh không kiềm chế được mà rơi xuống từ khóe mắt.
Sao anh có thể ức hiếp cô như vậy chứ!
Nước mặt mặn chát cũng rơi vào trong miệng của Lưu Thiên hàn, cơ thể anh lập tức cứng đờ lại, anh đen mặt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt của co.
Anh hôn cô mà cô lại khóc rồi!
Cô đây là muốn thủ thân như ngọc vì Cung Trí Cương sao?!
Cô thích Cung Trí Cương như vậy sao?I Lưu Thiên Hàn muốn giết người!
Văn gãy cổ cô thì sao?
Không nỡ, anh chỉ có thể thô bạo đẩy cô ra, dùng ngữ khí lạnh lẹo che đậy nội tâm chật vật của mình.
“Cút! “
“Nhan Nhã Tịnh, đụng vào em vẫn khiến tôi buồn nôn như mọi khil “
Cổ họng Nhan Nhã tịnh như nghẹn lại, hốc mắt càng đắng chát thêm, nhưng lần này nước mắt của cô lại không có rơi xuống nưa.
Cô cảm thấy rất nực cười, người vừa cưỡng hôn cô là anh, bây giờ người chê cô ghê tởm cũng là anh, đàn ông sao lại dễ thay đổi như vậy chứ!
Có điều, anh bảo cô cút, cũng tốt.
Cô cút đi thật xa thì anh liền có thể song túc song tê với Cung Tư Mỹ rồi, anh cũng sẽ không còn nghĩ đến việc làm tổn thương đứa con trong bụng cô nữa.
“Anh hai, em cút. “
Nhan Nhã Tịnh cố găng kéo lên một nụ cười, bày ra một bộ tươi cười như hoa, dường như lúc nãy anh nói với cô cũng không phải khó nghe lắm mà chỉ là nói một câu, Nhan Nhã Tịnh, đã lâu không gạp.
‘Anh hai, bây giờ em phải cút rồi, có phải là nên phiên anh một chút, giúp em mở cửa xe ra được không? “
Lưu Thiên Hàn lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, đôi mắt sâu thẳm đó dường như muốn nhìn thấu linh hồn của cô.
Hiện tại, Lưu Thiên Hàn càng cảm thấy bản thân mình tỉnh thần có vấn đề, tinh thần phân liệt, vừa nãy rõ ràng là anh bảo cô cút đi, nhưng nghĩ đến sau khi cô đi thì sẽ đến †ìm Cung Trí Cương, vừa châm cứu vừa xoa bóp lại còn không thuần khiết nữa, trong lòng anh liền khó chịu như thiêu như đốt.
Thật muốn tìm một cái lồng rồi nhốt người phụ nữ không biết điều này lại!
Lưu Thiên Hàn là người đàn ông để ý đến thể diện, cho dù trong lòng anh có vặn vẹo đến đâu thì anh cũng đã nói đuổi Nhan Nhã Tịnh đi rồi, anh tự nhiên cũng không thể tiếp tục khóa cửa xe không để cô xuống xe được.
Anh vừa muốn mở khóa chốt an toàn thì điện thoại của anh liền vang lên.
Là Cung Tư Mỹ gọi điện thoại đến cho anh.
Vừa nhận điện thoại thì Lưu Thiên Hàn vô thức liên muốn nói, cô đã bỏ đứa trẻ kia đi chưa?! Còn không phá nó đi thì tôi sẽ tự tay giết chết nó.
Chỉ là nghĩ đến Nhan Nhã Tịnh vẫn còn ở trên xe anh liền cứng rắn nuốt câu nói này xuống.
Không chỉ như vậy, anh còn cố gắng khiến cho giọng của mình nghe dịu dàng gần gũi một chút: ‘Cung Tư Mỹ, có chuyện gì sao?