Chương 1669
CHƯƠNG 1669
Nhan Nhã Tịnh trước nay chưa từng nói với truyền thông chuyện cô và Tô Thu Quỳnh, sau này còn có Lê Mặc, ba người bọn họ cùng nhau lập nên một cô nhi viện.
Chuyện mà cô thích làm là những chuyện thực tế chứ không phải chỉ để nhận được hư danh từ thiện từ truyền thông.
Thế nhưng chuyện tốt mà cô âm thầm làm giờ đây lại biến thành một tội ác ghê tởm mà mọi người đều có thể trừng phạt.
Không biết là ai đã đào ra được chuyện bọ họ thành lập cô nhi viện, mục đích ban đầu là phục vụ xã hội và mang lại lợi ích cho công chúng, trong chớp mắt lại biến thành giam cầm những đứa trẻ mồ côi để tiện cho việc Lê Mặc ức hiếp các bé gái, giúp đỡ chỉ hành vi bất lương.
Lê Mặc đi cô nhi viện làm công tác tình nguyện cũng biến thành đi làm nhục các bé gái.
Trăng đen đảo lộn, đúng sai không phân thật khiến người ta lạnh tâm.
Nhìn những bản tin không hiểu ở đâu ra kia, trái tim Nhan Nhã Tịnh lạnh đến phát run, nhưng lúc này cô không không quan †âm đến việc lạnh lòng gì nữa, vòng chung kết đang ở ngay trước mắt, tổn thất mà Nhân Gian phải chịu càng ngày càng lớn, cô bắt buộc phải tìm cách xoay chuyển tình thế.
Việc đầu tiên Nhan Nhã Tịnh nghĩ đến chính là đến bệnh viện thăm Tinh Tinh, chỉ có tìm được người trong cuộc mới có thể làm rõ được mọi chuyện.
Khi Nhan Nhã Tịnh đến bệnh viện, Tinh Tỉnh đã tỉnh lại rồi, chỉ là cô còn chưa gặp được Tỉnh Tinh thì đã bị bố của cô bé đuổi ra khỏi bệnh viện.
Trong mắt của ông mang nỗi hận sâu sắc: “Cút! Nếu như không phải các người thì con gái tôi cũng sẽ không nhảy lầu tự sát!
Các người đã hại nó thành ra nông nỗi này còn muốn đến đây làm gì nữa?! “
“Cô đến đây là muốn tẩy trắng cho tên cầm thú Lê Mặc đó đúng không?! Tôi nói cho cô biết, đừng có mơ! Cả đời này cũng đừng mơi Các người hại thảm con gái tôi, Tôn Đại Sơn tôi đây cho dù có mất cái mạng này cũng phải khiến hắn ta trả giá đắt! “
Đối mặt với sự kích động của Tôn Đại Sơn, Nhan Nhã Tịnh lại không có tranh luận gì, cô chỉ cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của ông ta.
Chuyến đi đến bệnh viên lần này Nhan Nhã Tịnh không gặp được Tỉnh Tinh, nhưng cô cảm thấy mình cũng đã thu hoạch được không ít, ít nhất là cô phát hiện Tôn Đại Sơn không bình thường.
Khi Tôn Đại Sơn đuổi cô ra thì cánh tay giơ ra của ông ta vấn luôn run rẩy, môi của ông †a cũng không ngừng run rẩy.
Nhan Nhã Tịnh là bác sĩ, cô vừa nhìn liền có thể nhận ra được tay và môi của ông ta run rẩy lợi hại như vậy không phải vì tức giận, mà ngược lại rất giống… con nghiện.
Hơn nữa khi ông ta nhìn người khác thì ánh mắt đăm đăm, màu môi cũng không bình thường, rất giống với những bệnh nhân trong trung tâm cai nghiện mà Nhan Nhã Tịnh đã từng gặp qua.
Trực giác nói cho Nhan Nhã Tịnh biết nếu như Tôn Đại Sơn quả thực có hút thứ đồ Ï đó thì đây chính là bước đột phá lớn nhất để xoay chuyện tình thế hiện tại.
Tôn Đại Sơn cũng có khá nhiều trò, ngay khi Nhan Nhã Tịnh từ bệnh viện ra về thì buổi chiều hôm đó ông ta đã đẩy Tinh Tinh ngồi trên xe lăn tổ chức một cuộc họp báo.
Trong cuộc họp báo, Tinh Tinh không ngừng run lẩy bẩy, một bọ sợ hãi và hoang mang.
Tôn Đại Sơn lên án việc ác độc mà Lê Mặc đã làm trong nước mắt, khi ông ta tuyên đọc nhật ký của Tinh Tinh thì không khí tại hiện trường càng bị đẩy lên cao trào.
“Con không đồng ý, chú ấy liền đánh con, con rất muốn chết. Thế giơi của con đã không còn ánh sáng nữa rồi, đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa rồi, con không biết mình còn sống là vì cái gì. Bố mẹ à, con xin lỗi, Tinh Tinh không thể hiếu thuận với hai người được nữa, kiếp sau Tỉnh Tỉnh sẽ lại làm con gái của bố mẹ. “