Chương 181 - Đọc vị não bộ con người
Tống Gia Minh báo chuyện cho Lê Đàm Hoan rõ, lão tức giận gọi ngay cho
Frederick Nhược Đông chửi mắng xối xả: “Có việc bảo vệ cho con bé mà anh cũng làm không được, vậy thì để con bé cho tôi.”
“Ông dám.”
“Tôi có cái gì không dám, Frederick Nhược Đông, từ khi con bé trở thành
người phụ nữ của anh thì nó chưa có ngày nào sống yên ổn. Anh cho nó một thân phận cao quý lại không giải quyết triệt để những mầm mống đang ẩn
nấp. Anh còn cho rằng mình có thể bảo vệ con bé chu toàn?”
Lão quyết định công khai thân phận của Trương Ý Nhi, đó là cách tốt nhất hiện tại.
Nhưng Frederick không đồng ý: “Công khai vào lúc này rất nguy hiểm cho cô
ấy.” Hắn không thể tiết lộ bản độ kho báu xăm sau lưng cô cho Lê Đàm
Hoan, bởi vì… hắn không thể tin được lão hồ ly đó có bị lòng tham che mù mắt không.
Hắn đã nghĩ ra cách khác: Tôi sẽ giải quyết tốt chuyện này.” Nói rồi tắt máy gọi cho Lạc Hồ Ưng.
Không nhiều lời, chỉ vài câu: “Frederick Ý Ý là em họ cũng kiêm chủ mẫu tương lai của dòng tộc Frederick, vợ của Frederick Nhược Đông tôi. Phiền Lạc
đương gia công bố tin tức, cũng làm rõ chuyện bài đăng khốn kiếp kia,
lấy lại công bằng cho vợ tôi.”
Lạc Hồ Ưng ngẩn người ngồi yên trong phòng, điện thoại đã ngắt kết nối mà y vẫn còn rơi vào trầm tư, ngón tay lại theo phản xạ vuốt ve hình xăm.
Cuối cùng y lệnh cho Lạc Hồ Nhuận làm theo lời Frederick Nhược Đông, chuyện
này không thể kéo dài, Frederick Nhược Đông một khi đã tức giận thì khó
nói hắn có thể mang quân tới san bằng học viện đấy.
Tin tức
Trương Ý Nhi đúng là em họ của Frederick Nhược Đông, nhưng hiện tại
chuyện đó đã không còn quan trọng, tin quan trọng hơn đó là cô là chủ
mẫu tương lai của dòng tộc Frederick được chính Frederick Nhược Đông
thừa nhận.Chỉ bấy nhiêu đã dập tắt hoàn toàn cái tin “vỉa hè” nói cô là
dân đen.
Kẻ đăng tin đó là một nam sinh của học viện, hắn khai ra là do Mạc Thiếu Thư uy hiếp, bày trò. Cô ả đó nắm được quá khứ của
Trương Ý Nhi chắc chắn là được Nhạc Ly Ân tiết lộ, nhưng tiết lộ như thế nào.
Đương nhiên Nhạc Ly Ân đã sớm lợi dụng Tống Vô Ưu, để Tống
Vô Ưu cùng Mạc Thiếu Thư hợp tác cùng có lợi. Tống Vô Ưu cho cô ta biết
thân phận thật của Trương Ý Nhi, còn Mạc Thiếu Thư cho cô ta một số tiền lớn và giúp cô ta (Tống Vô Ưu) chơi Trương Ý Nhi. Tống Vô Ưu lại rất
thông minh, dặn Mạc Thiếu Thư dùng tài khoản của người khác chuyển qua
tài khoản mà cô ta đã đăng ký ở nước ngoài. Như vậy xác xuất bị phát
hiện cực kỳ nhỏ.
Nhưng giấy không gói được lửa, khi thân phận của Trương Ý Nhi được khẳng định lần nữa thì phía cảnh sát cũng điều tra ra tài khoản riêng mà Tống Vô Ưu đã đăng ký tại nước ngoài có một số tiền
lớn được chuyển vào tổng cộng bốn lần. Cũng biết cách chia nhỏ ra đấy.
Một trong những phương cách “rửa tiền”.
Kết quả cuối cùng tình
nghi trong vụ án Tống Vô Ưu lại vòng đến Mạc Thiếu Thư. Cô ta bị triệu
tập tới sở cảnh sát trong hoang mang, còn không ngừng kêu gào, la hét
khiến sở cảnh sát gà bay chó sủa.
Chuyện này cũng khiến Trương Ý Nhi ngạc nhiên, cô gọi cho Frederick Nhược Đông hỏi. “Anh nghĩ thế nào?”
Frederick cho cô đáp án: “Không phải Mạc Thiếu Thứ.”
Đúng vậy. Không thể là cô ta.
Chuyện Mạc Thiếu Thư còn đang chấn động cả học viện thì Trương Ý Nhi bất ngờ
nhận được một tin nhắn ẩn danh, không hiện số điện thoại, chỉ có thông
báo tin nhắn mới và toàn bộ nội dung được kẻ mật danh gửi đến: [Muốn gặp bà ngoại của cô, làm theo lời tôi.]
Trương Ý Nhi bàng hoàng, cô gần như chết lặng, sau đó là kích động, nhưng lại không có cách nào liên lạc được với người bí ẩn.
Hiện tại cô hoàn toàn ở thế bị động.
Đến chiều tối, Trương Ý Nhi lần nữa nhận được tin nhắn: [Đến rừng cấm. Chỉ
mình cô, chỉ cần cô báo việc này cho ai biết, vậy thì cả đời này đừng
mong gặp lại bà ngoại cô và cả mớ rắc rối mà cô đang mang trên người
cũng sẽ đeo bám cô triền miên.] Thật kinh khủng, hắn ta… biết kho báu
được xăm trên lưng cô? Rốt cuộc hắn ta là ai?
Cô không thể mạo
hiểm tính mạng khi chưa tính toán kỹ lưỡng, cô muốn báo với Frederick
Nhược Đông, hắn có thể giúp cô nghĩ phương ác hợp lý cũng đảm bảo an
toàn cho cô. Cô vẫn không quên lời hắn dạy dỗ rằng “dù xảy ra chuyện gì
cũng phải ưu tiên mạng sống của mình”. Còn sống thì còn có cơ hội, chết
tức là hết.
Từng chuyện đang dần lộ ra, cô có linh tính hắn ta chính là nút thắt của tất thảy mọi thứ.
Nhưng ngay khi Trương Ý Nhi vừa mới chuẩn bị quay số gọi cho Frederick Nhược
Đông thì chuông reo, không hiện bất cứ dãy số hay một cái tên nặc danh
nào. Màn hình tối đen, chỉ hiển thị cuộc gọi đến. Trương Ý Nhi nuốt nước miếng bắt máy.
Giọng của một người đàn ông xa lạ truyền đến: “Đừng vượt quá giới hạn của chúng tôi, đừng nghĩ gọi cho bất cứ ai.”
Điện thoại trong tay rơi xuống sàn, Trương Ý Nhi thở dồn dập, cô ôm lấy
miệng mình nhìn chiếc điện thoại đã trở lại yên ắng nằm lăn lóc trước
mắt.
Không thể nào, theo phản xạ cô đảo mắt khắp nơi như muốn
nhìn thấy cặp mắt vô hình ẩn sâu trong cái mạng lưới đang dang rộng và
sắp sửa tóm lấy con mồi.
Hắn ta… tinh thông thuật đọc vị não bộ
con người. Làm cách nào có thể… Trương Ý Nhi rùng mình. Thuật đọc vị này chỉ cần có tiếp xúc gần, kẻ đó sẽ kết nối được “dây thần kinh vô hình”
giữa hắn và nạn nhân. Cô chỉ từng biết đến thuật ma quỷ này từ phim, còn ngoài đời thực… cô cho rằng nó chỉ là một yếu tố huyền huyễn.
Hiện tại cô đã nằm trong danh sách bị hắn ta cưỡng chế trên mặt tinh thần.
Hai mắt Trương Ý Nhi đột nhiên mở lớn, cô há miệng, bởi vì… cô nghĩ tới một người – người mà không một ai trên đời này đoán được hắn ta là ai và
hắn ta đã dùng cách nào để biết được bí mật của từng kẻ mà hắn muốn
biết. Và đó là thủ lĩnh của tổ chức đen.
Không, không thể nào…
Điện thoại lại có tin nhắn đến, lần này là video.
Trương Ý Nhi đã không còn giữ được bình tĩnh, cô run sợ mà nhấn mở.
Tiếng thét của cô vang vọng khắp phòng ký túc xá, may mắn hôm nay mọi người đều đi vắng, nếu không cô đã làm lộ bí mật.