Chương 108 - Cuộc chiến giành ngai vàng
- Trang Chủ
- Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân - Quyển Quyển Miêu (full)
- Chương 108 - Cuộc chiến giành ngai vàng
Quốc tang ba năm, thực tế để tang kéo dài hai mươi bảy tháng. Nhưng đất nước không thể một ngày thiếu vua, Đại Tề dùng ngày thay tháng, thông thường, sau hai mươi bảy ngày lễ đăng cơ của Hoàng đế sẽ được cử hành. HunhHn786
Lên ngôi và đăng cơ có sự khác biệt. Sau khi tiên hoàng qua đời, Thái tử lên ngôi, nhưng đại lễ đăng cơ phải đến một tháng sau mới được cử hành.
Hiện giờ trong triều thế cục ở vào giai đoạn mưa gió sắp tới, trong hai mươi bảy ngày quốc tang không ai dám gây rối. Tam hoàng tử cũng bị Đồng Phi đè lại, án binh bất động.
Những người ủng hộ Lục Cẩm An nhận định chắc chắn hắn là Thái tử sẽ lên ngôi vị Hoàng đế.
Vây cánh Đông gia đều im lặng. Di chiếu bây giờ trong tay Tam hoàng tử. Bọn họ biết người nên lên ngôi là Ninh Vương, mà Ninh Vương trước mắt không biết tung tích.
Ai đã khiến Ninh Vương biến mất? Đương nhiên, vị Thái tử bị phế truất bị “thay thế” mới là kẻ bị tình nghi nhiều nhất.
Đã nửa tháng trôi qua, thất đệ vẫn chưa được hộ tống về, Lục Cẩm An đau lòng sai người đến biên giới thúc giục.
Tịch Phi cũng lòng như lửa đốt. Tất cả các hoàng tử đều an toàn về kinh, con trai nàng vẫn chưa trở về.
Tiết Dao an ủi nàng, là bởi vì phụ hoàng băng hà, bị kích thích, Điện hạ ăn vạ ở biên cương không chịu hồi cung.
Tịch Phi vẫn mang vẻ mặt buồn bã. Tiết Dao đoán phần lớn nỗi buồn là do sự mất tích của con trai. Một phần còn lại là do mất đi sự che chở của Hoàng đế, nàng lo lắng tương lai của nàng và con trai mình, nhiều hơn buồn vì cái chết của Hoàng đế.
Trong toàn bộ hậu cung, dường như chỉ có Hoàng hậu già đi mười tuổi vì cái chết của Hoàng đế.
Một tháng sau, biên cương gửi về một phong thư báo tin của Thất hoàng tử, nhưng cũng không phải Thất hoàng tử viết, mà là Kiếm Thánh tự tay viết.
Kiếm Thánh nói đã tìm thấy Lục Tiềm. Tiểu tử này không biết dùng biện pháp gì, vậy mà có thể qua biên giới. Cũng may quân đội Khiết Đan không có dấu vết tìm kiếm. Tiểu tử này cũng chưa tìm được Khiết Đan Vương. Kiếm Thánh và Từ chưởng môn lần theo ba ngày, mới bắt được Thất hoàng tử trở về.
Trong thư còn nói, Lục Tiềm tính tình trở nên quái lạ, khó có thể giao tiếp, một lòng muốn đâm chết Khiết Đan Vương.
Kiếm Thánh cùng Từ chưởng môn lo lắng rằng đứa trẻ có thể đang mắc một căn bệnh nào đó. Nên bọn họ nói sẽ dạy cho hắn một số công pháp nhập môn và giúp hắn trả thù nhằm cởi bỏ nút thắt trong lòng.
Điều này khiến cho Tiết Dao thở phào nhẹ nhõm, Tịch Phi lại không thể nào hiểu được vì sao người giang hồ muốn thu con nàng làm đồ đệ, truyền thụ võ công. Nàng đi cầu Hoàng hậu, cầu Thái tử cho người đi biên cương tìm con trai nàng về.
Nhưng mà không còn Hoàng đế, ai rảnh rỗi để ý phi tử đã từng được độc sủng?
Tịch Phi đi cầu xin mỗi ngày vẫn không được gì. Chỉ có Tiết Dao trước sau kiên nhẫn khuyên bảo an ủi nàng, cũng bảo đảm khi mình có cơ hội, sẽ đi biên cương tìm Kiếm Thánh mang Điện hạ trở về.
Cùng lúc đó, cuộc chiến tranh giành ngai vàng cuối cùng cũng bắt đầu.
Tiết Dao đứng về phía Đại hoàng tử, vào triều làm chứng việc Tam hoàng tử giam lỏng Thất hoàng tử, cùng với kể tỉ mỉ tình cảnh có quân truy sát Thất hoàng tử.
Lục Sùng Sơn ngụy biện rằng sau khi nghe chỉ dụ, hắn đã khẩn trương bảo vệ thất đệ của mình và thực hiện các biện pháp phòng ngừa nghiêm ngặt để ngăn chặn ‘những kẻ có chủ ý’ ám sát Thái tử mới.
Hắn còn nói nếu muốn ám sát Thất hoàng tử, tại sao không làm khi đang bị quản thúc?
Sau khi được xóa bỏ tội danh, Lục Sùng Sơn quay sang trách Lục Cẩm An coi thường sự an nguy của phụ hoàng, tự ý rời khỏi doanh trại, tương đương với việc đào ngũ. Không những không có tư cách lên ngôi mà còn phải bị quân luật trừng phạt. Tội ác của Đại hoàng tử phải bị phơi bày trước thiên hạ.
Nhị hoàng tử Lục Nguyên Chiếu không nén được cơn giận, muốn đứng ra nói là chính mình nhắn tin cho đại ca về triều xử lý chính vụ, lại bị Lục Cẩm An ngăn cản.
Bây giờ Đại hoàng tử vì tội thất thế, khó có thể kêu gọi thế lực bên ngoài ủng hộ. Tam hoàng tử tay cầm ba khối binh phù cùng di chiếu, vốn chiếm thượng phong.
Nếu Nhị hoàng tử bị lôi kéo vào tội giao du với kẻ xấu, rất có thể bị coi là cùng tội, mất đi chức vụ Giám quốc, Đại hoàng tử càng không đất đặt chân.
Hai phe lâm vào thế bế tắc, việc triều chính dường như vẫn như cũ, do Nội các quyết định, Ti lễ giám sát phê chuẩn. Kỳ thực không phải do Nhị hoàng tử hoàn toàn nắm quyền điều hành đất nước.
Bên trong Nội các cơ bản đều là người theo phe Đại hoàng tử. Lục Cẩm An ban đầu phản đối sự can thiệp của thái giám vào chính trị nên đã xúc phạm nhiều thái giám có quyền lực. Ti lễ đa phần là thái giám, tự nhiên thành vây cánh Đông gia.
Bọn thái giám đều biết, Lục Cẩm An lên ngôi, ngày tốt của bọn họ sẽ chấm dứt. Bây giờ thật vất vả nắm được nhược điểm của Lục Cẩm An, những thái giám này còn tuyệt vọng hơn cả Lục Sùng Sơn, cố gắng hết sức để trấn áp ảnh hưởng của Lục Cẩm An.
Trận chiến không gươm đao tranh giành ngai vàng này, sẽ thay đổi chức vụ của rất nhiều quan trong triều đình, hai bên đều nhét người của mình vào những vị trí quan trọng.
Sự yên tĩnh bề ngoài kéo dài hơn hai tháng, phải đến khi Giám quốc Nhị hoàng tử trúng độc, trận chiến thầm lặng này mới thực sự bộc lộ vũ khí.
Cũng may vụ đầu độc được phát hiện kịp thời. Tiết Dao lúc đó đang cùng Lục Cẩm An thảo luận một số việc. Hắn chạy tới Dưỡng Tâm Điện, lập tức tiến hành xử lý rửa ruột, Lục Nguyên Chiếu mới không có nguy hiểm tính mạng.
Hết thảy cung nhân đưa món ăn và ngự trù tham gia chế biến đồ ăn bị bắt giữ thẩm vấn. Tam hoàng tử đã sắp xếp kẻ thế mạng nhận lãnh tội.
Chuyện này, làm Tiết Dao nghĩ đến triều Minh khi Ngụy Trung Hiền nắm quyền. Khi Hoàng đế Sùng Trinh mới lên ngôi luôn giấu bánh mình mang đến trong quần áo, không chịu ăn đồ vật trong cung, sợ bị trúng độc, cũng không dám ngủ ở tẩm cung, lo lắng bị người của Ngụy Trung Hiền ám sát.
Trong trường hợp đó, cho dù Ngụy Trung Hiền có giết Sùng Trinh thì bản thân hắn cũng không thể trở thành Hoàng đế. Hắn chỉ có thể lập một Hoàng đế nhỏ tuổi làm con rối cho mình. Nhưng trường hợp này nếu Nhị hoàng tử xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì Tam hoàng tử cũng không cần một con rối mà có thể tự mình tiếp quản.
Điều này làm cho Tiết Dao cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Nếu như bây giờ Lục Tiềm về, trở thành con rối của Đại hoàng tử, liệu hắn có thể cưỡng lại việc ăn đồ ăn trong cung không? Có thể mọi lúc mọi nơi ứng phó thích khách bốn phương tám hướng không?
Công phu mèo quào của bé mập mạp có thể chống lại những người bình thường nói còn nghe được, đối mặt cao thủ như Trương Tứ căn bản không có phần thắng chút nào.
Vì vậy, Tiết Dao ích kỷ không muốn bé mập mạp bây giờ quay về gặp phải nguy hiểm, thậm chí còn cảm thấy lúc này bé mập chọn ở lại cùng Kiếm Thánh là quyết định sáng suốt nhất.
Giống như trong nguyên tác, nếu bé mập mạp có thể luyện kiếm thuật siêu phàm trong hai năm và có thể đảm bảo an toàn cho bản thân. Hắn có thể sử dụng các đệ tử của Kiếm phái để giám sát các Tổng đốc, xúi giục Tam hoàng tử hướng thế lực ra nước ngoài. Hắn phải nắm được sức mạnh quân sự trước khi phát động cuộc chiến cuối cùng, trở lại triều đình với tư cách là một Thái tử chính thống.
Sau đó Tiết Dao theo đội quân Lục Cẩm An phái đi tìm kiếm Lục Tiềm. Hắn không muốn tìm người về ngay, mà muốn đích thân thúc giục bé mập mạp chăm chỉ học tập và rèn luyện.
Người của Lục Cẩm An cũng không biết Kiếm Thánh ở nơi nào, Tiết Dao cũng không có tiết lộ cho người ngoài. Tự mình đi tới Bạch Hành Sơn, Tiết Dao dựa theo bản đồ Trương Tứ vẽ tìm ba ngày, mới tìm được một khu rừng trúc giống như rừng trúc đánh dấu trên bản đồ.
Trương Tứ nói cho hắn biết, tới đây cũng không thể trực tiếp đi vào rừng trúc, nếu không sẽ bị giam trong mê cung, bị chết đói hoặc mệt chết.
Tiết Dao làm theo chỉ dẫn của Trương Tứ, đi vòng quanh và tìm thấy hai cây cột gỗ đỏ treo một tấm bảng ghi ba chữa “Triều Dật Lâm”. Thoạt nhìn như là lấy tên Kiếm Thánh cùng tên lão Từ đặt tên cho rừng trúc. Không biết hai vị tiền bối có đều ở nơi này hay không, xem ra quan hệ cũng không tệ lắm.
Tìm được bảng hiệu, Tiết Dao liền ngồi bên cạnh, kiên trì chờ đợi Kiếm Thánh xuất hiện.
Nhiệt độ đầu thu ở Tây Bắc khá ôn hòa. Tiết Dao ngồi ngoài rừng trúc chờ đợi cả ngày, cũng không thấy Kiếm thánh xuất hiện.
Buổi tối không thể ở trong núi, nếu không sẽ bị dã thú nuốt vào trong bụng. Hắn chỉ có thể xuống núi tìm quán trọ ngủ một đêm, chờ trời sáng lại lên núi.
Qua bảy ngày, vẫn không có thấy Kiếm Thánh xuất hiện.
Đã đến lúc Tiết Dao phải trở về đội. Nếu không người trong đội quân do Lục Cẩm An phái đến sẽ lấy việc hắn mất tích làm tin tức tử vong, mang về kinh báo cho Lục Cẩm An.
Đại hoàng tử không thể chịu nổi thêm một tin tức xấu nào nữa. Hiện tại người có thể ủng hộ hắn cũng không có bao nhiêu “người mình”. Tiết Dao vẫn có thể lén lút làm việc, nghĩ biện pháp giảm bớt áp lực cho hắn.
Hoàng hậu cùng Thái tử phi bị bệnh liệt giường đều là trách nhiệm nặng nề đặt ở trên vai Lục Cẩm An, nếu là hắn sụp đổ, hai nữ nhân này cũng không xong rồi.
Đến nay Lục Cẩm An vẫn không dám nói cho thê tử biết mình bởi vì trở về nhìn nàng mà mất vị trí Thái tử. Hắn lo lắng nàng bởi vì tự trách mà tăng thêm bệnh tình.
Nửa tháng sau, Tiết Dao tay trắng trở về.
Tiết Dao trở về cung không lâu, Nhị hoàng tử Lục Nguyên Chiếu lên ngôi và trở thành Hoàng đế bù nhìn thay cho là Thất hoàng tử mất tích.
Lục Cẩm An bị đổi thành Duệ Vương. Cuộc chiến giữa Lục Cẩm An và Lục Sùng Sơn càng ngày càng gay gắt.
Tiết Dao thường mơ thấy ác mộng. Hắn mơ thấy Lục Tiềm đã chết ở dưới đao của Khiết Đan Vương.
Hắn bắt đầu lo lắng, lo lắng lá thư đó là Kiếm Thánh vì an ủi hắn mà viết ra. Cho nên Kiếm Thánh mới cố ý không chịu lộ diện, bởi vì không thể giao ra Lục Tiềm.
Hệ thống thông báo cảm giác an toàn Lục Tiềm từ sau khi 0 điểm đã không còn một chút động tỉnh. Mối liên hệ cuối cùng giữa Tiết Dao và bé mập mạp đã bị cắt đứt.
Bất luận giới nào tránh khỏi quy luật “tiền xấu đuổi tiền tốt”. HunhHn786 Cuộc nội chiến càng kéo dài thì tính liêm khiết của Lục Cẩm An càng khiến hắn ta rơi vào thế bất lợi.
Sau một năm, số người theo phe Lục Cẩm An trong Nội các đã phản bội một nửa.
Ông ngoại Tiết Dao là Chu Xung là Nội Các thứ phụ, còn kiêm Công Bộ thượng thư là một trong những người còn sót lại ủng hộ Lục Cẩm An.
Cuối năm đối chiếu sổ sách được kiểm tra, ghi nhận một khoản thiếu hụt hai triệu lượng do Chu Xung cấp phát. Đó là một khoản tiền rất lớn.
Số ngân lượng này vốn nên phát cho Công bộ dùng xây dựng Lâm Viên. Lâm Viên là nơi tiên đế khi còn sống muốn tạo ra. Sau khi tiên đế băng hà không có đẩy nhanh tốc độ hoàn thành. Số bạc này bị Binh Bộ thỉnh cầu chuyển sang dùng đóng chiến thuyền.
Công bộ cũng không ý kiến gì. Lúc đó Ti lễ đã phê duyệt, nhưng thời điểm cuối năm đối chiếu sổ sách phát hiện Binh bộ không tiếp nhận khoảng tiền này. Ti lễ cũng không thừa nhận, liên hợp lại đổ lỗi Chu Xung.
Quan đồ nhấp nhô Chu Xung suýt nữa lần thứ hai bị bãi quan đi đày. Nhờ có Hoàng đế cùng Duệ Vương bảo vệ, chỉ cách chức chờ thẩm tra.
Tay Tam hoàng tử đã đưa đến trong triều đình, vây cánh hai phe đều biết, ngày quyết một trận tử chiến sắp đến rồi.
Trước khi Chu Xung bị bắt đã nói con gái mang theo cháu ngoại về Tiết gia tị nạn. Ông vốn cho là không làm quan có thể thoát khỏi trận chiến này. Tiết Dao cũng bởi vì tội của ông ngoại mà bị cuốn vào trung tâm vòng xoáy.