Chương 63
Là Mộc Hiểu Linh đang cười tít mắt vẫy tay bên cạnh còn có Trạch Dương cà Tô Vũ Tuần.
Bạch Tuấn Minh ”…..”
Chuyện tối hôm qua, giờ đụng mặt có chút khó xử.
Dù sao cũng phải làm no bụng, bữa nay né thì hôm sau chắc chắn cũng sẽ phải đụng mặt thôi, chi bằng bây giờ cứ tỏ ra bình thường nói chuyện có khi sẽ thoải mái hơn.
Ba người kia đi về phía Trạch Dương rồi, cậu cũng lẽo đẽo theo sau lấy đồ ăn rồi đi đến bàn ngồi cùng.
Vương Âu Lỗi nhìn khay cơm, cau mày ”Hôm qua tớ trêu con gái cô phát cơm ở căn tin vài câu thôi.
Ấy thế mà hôm nay cô phát cơm lại phát thịt kho cho tớ ít đi mấy miếng, đúng là keo kiệt mà”
Triệu Sở Nhi liếc mắt bắt bẻ ”Ai bảo cậu trêu con gái của bà ấy làm gì ” nói xong còn phán thêm hai chữ ”Đáng đời”.
Vương Âu Lỗi chuột dạ, cạn ngôn để cãi lý chỉ biết thốt ra được một chữ ”Cậu…”
Mộc Hiểu Linh phì cười thút thít, quay đầu sang nhìn Trạch Dương bắt chuyện ”Trạch Dương à, lớp cậu tập kịch vỡ nào vậy? ”
Trạch Dương nãy giờ luôn nhìn chăm chăm khay cơm ăn, nghe tiếng hỏi mới nuốt miếng cơm trong miệng xuống đáp ”Romeo và Juliet”, nói xong anh liền gắp miếng thịt trong khay mình qua sang khay của Tô Vũ Tuần.
Tô Vũ Tuần đang ngốn nghiến ăn nhanh vì tí nữa phải trực nhật lớp, cậu khó hiểu nhìn miếng thịt tự dưng ớn lạnh sóng lưng liền ngước đầu nhìn đối diện về phía Bạch Tuấn Minh.
Bạch Tuấn Minh quả thật đang nhìn mình, vừa nhìn Bạch Tuấn Minh liền nhanh chóng cúi xuống nhìn khay cơm tiếp tục ăn.
Tô Vũ Tuần ”???”
Mộc Hiểu Linh vẫn luyên thuyên cất giọng hỏi Trạch Dương ”Vậy à? cậu có được nhận vai không? ”
Vừa dứt câu Tô Vũ Tuần giật thót người liền sặc cơm ho sặc sụa khổ sở, Trạch Dương lúc này mới phì cười tìm nước đưa cho Tô Vũ Tuần uống.
Cả đám ”??!!!”
Triệu Sở Nhi ”Trúng độc à”
Vương Âu Lỗi ”Ai dành ăn của cậu đâu mà ăn vội thế ”
Bạch Tuấn Minh nhìn một màng Trạch Dương quan tâm Tô Vũ Tuần từ gắp thịt đến đưa nước cho cậu ta, có chút khó chịu trong lòng, nhưng nhìn mặt mày của Tô Vũ Tuần sặc cơm đỏ hết lên vẫn quan tâm hỏi ”Không sao chứ? ”
Tô Vũ Tuần lau miệng lắc đầu vừa đáp ”Không sao không sao.
Mộc Hiểu Linh tốt nhất cậu đừng nói về chủ đề diễn kịch nữa, không thì con gái ông đây cũng đánh đấy”
Triệu Sở Nhi nghe xong liền hứng thú phì cười nhìn Tô Vũ Tuần hỏi ”Sao vậy? không lẽ cậu đóng vai Juliet à? ”
Trạch Dương vội đáp nhanh ”Đúng vậy cậu ấy được bầu vào vai Juliet”
Cả đám nghe xong trợn tròn mắt ngạc nhiên không dám tin vào tai mình câu vừa nghe được.
Triệu Sở Nhi ”Thật đấy à? waaa Tô Vũ Tuần tôi nói đùa không ngờ trúng thật à? ”
Vương Âu Lỗi ”Lớp 10-7 không có nữ sinh hả? ”
Bạch Tuấn Minh cười liên tục, không nói gì được với trường hợp này nữa, khó tin thế cũng xảy ra được, không lẽ 10-7 không có nữ thật mới bầu một nam sinh đóng vai Juliet?
Trương Tiêu nhìn Trạch Dương, bình thản cất giọng.
”Vai Romeo chắc là chọn Trạch Dương nhỉ? ”
Trạch Dương đắc ý, tự tin đáp lại ”Vai tuyệt vời đẹp trai như vậy đương nhiên thuộc về ông đây rồi ”
Triệu Sở Nhi nheo mắt, tỏ nét mặt kinh bỉ chê bai ”Ảo tưởng”
Vương Âu Lỗi ”Ể, thế chẳng phải hai người sẽ hoá thành một đôi tình nhân à? ”
Cậu chợt nhớ đến câu nói lúc trước của Trạch Dương bảo rằng chuyển lớp vì thích một bạn nam bên 10-7, sau này cậu ta cũng chỉ dắt theo Tô Vũ Tuần, vốn dĩ mọi người ở đây đã ngờ ngợ ra người kia chính là Tô Vũ Tuần từ lâu nên cậu liền bổ sung thêm một câu.
”Trạch Dương à, nhớ nắm bắt cơ hội tgể hiện cho tốt đấy nhé ”
Trạch Dương khó hiểu nheo mắt ”Hả?” một tiếng, giây sau đầu nhảy số liền hiểu ra câu nói của Vương Âu Lỗi.
Anh liền đưa mắt nhìn Bạch Tuấn Minh, cậu bạn nhỏ thì ra nãy giờ luôn nhìn mình, anh bắt gặp ánh mắt lạnh của Bạch Tuấn Minh, cậu bạn nhỏ liền sụp mí mắt nhìn vào khay cơm né tránh ánh mắt của anh.
Trạch Dương ”….”