Chương 16
Lê Thiếu Hi tự nhiên sẽ liên tưởng đến năng lực mà Giản Việt từng nói qua.
Chẳng lẽ đây là năng lực của cậu?
Sau khi thoát lý trò chơi, Lê Thiếu Hi không có cách để nhìn thấy “giao diện hệ thống”, cũng không biết liệu nó có hiện thêm một nút kỹ năng không.
Cái này tính là kỹ năng sao?
Đa Bảo Các này không quá phù hợp với định nghĩa của trò chơi về kỹ năng, nó càng giống ba lô trong trò chơi hơn.
Đương nhiên, ba lô trong trò chơi không có chân hóa cũng không có mở miệng nói chuyện.
Hiện tại Lê Thiếu Hi cũng không có người để hỏi, chỉ có thể tự suy nghĩ.
Trước mắt có tám mươi ô trong Đa Bảo Các, phỏng chừng là có quan hệ đến phụ trọng được tăng tối đa của cậu.
Về phần sau này có thể tiếp tục phát triển số lượng ô vuông hay không, Lê Thiếu Hi không rõ, chẳng qua tám mươi ô thật sự không ít, rất đủ.
Đa Bảo Các có thể khiến đồ vật trong game xuất hiện tại hiện thực dưới hình thức thẻ bài, tựa như nhiệm vụ của cậu mô tả — sống sót ba ngày, có thể mang đi bất cứ đồ vật gì.
Mang thì đúng là mang ra, chẳng qua là thành thẻ bài.
Cũng may là thể bài có thể chân hóa, chỉ là có hạn chế cấp bậc.
Đa Bảo Các hiện chỉ có cấp 2, cho nên chỉ có thể chân hóa các thẻ bài cấp 2, về phần làm sao để thăng cấp Đa Bảo Các… Khẳng định có quan hệ với “Trận”.
Bảy ngày sau cậu sẽ tiến vào “Trận” kế tiếp, chắc chắn sẽ có nhiệm vụ mới, đó có lẽ là mấu chốt để thăng cấp Đa Bảo Các.
Chờ chút…
Lê Thiếu Hi lập tức nghĩ ra, cậu đã chơi qua quá nhiều trò chơi, rất có tâm đắc (hiểu biết) đối với các loại kịch bản tiềm ẩn của game.
Đa Bảo Các cấp 2 chỉ có thể chân hóa thẻ bài cấp 2 sao?
“Sách hướng dẫn” không viết.
Tại sao không thử một chút với thẻ bài cấp bậc cao?
Lê Thiếu Hi nghĩ đến là làm, cậu cẩn thận cất lam ngọc vào túi, tìm một thẻ lam ngọc cấp 3, bỏ vào khe thẻ số một.
Khe thẻ số một lấp lóe, hiện ra một hàng chữ.
Đa Bảo Các: “Cấp bậc không xứng đôi, muốn chân hóa không?”
Hai mắt Lê Thiếu Hi tỏa sáng, lấy được một tin tức: Có thể chân hóa vượt cấp!
Nhưng… Xác suất thành công khá đáng lo.
Đa Bảo Các không có đưa ra nhắc nhở về xác suất thành công, Lê Thiếu Hi có thể đoán được dựa vào màu sắc của vòng sáng xung quanh khe thẻ, xác suất thành công không cao.
Thời điểm chân hóa thẻ cấp 2 bình thường, vòng sáng là màu xanh nhạt oánh nhuận, hiện tại đang sử dụng thẻ đá quý cấp 3, mặc dù có thông báo có thể chân hóa, nhưng vòng sáng lại biến thành màu da cam làm người dùng nôn nóng.
Lê Thiếu Hi không chọn chân hóa, mà là lấy ra tấm thẻ khôi giáp cấp 5, Đa Bảo Các vẫn hỏi có muốn chân hóa không, màu sắc của vòng sáng đã biến thành màu đỏ đậm tràn ngập nguy hiểm.
Lê Thiếu Hi lấy thẻ khôi giáp ra, lại bỏ thẻ dây chuyền lam ngọc cấp 10 vào, lần này nhắc nhở của Đa Bảo Các thay đổi: “Cấp bậc quá cao, không có cách chân hóa.”
Sau một loạt thao tác, Lê Thiếu Hi đã hiểu đại khái quy tắc của Đa Bảo Các.
Cái này đâu chỉ là một cái “ba lô”?
Đây rõ ràng là một thần khí!
Đa Bảo Các có thể chân hóa vật phẩm cấp 5, chỉ là tỉ lệ thất bại rất cao.
Cấp bậc cao đến cấp 10 thì không có cách chân hóa.
Về phần màu da cam và màu đỏ đậm đại biểu cho tỉ lệ thất bại bao nhiêu…
Cái này phải dựa vào thí nghiệm số liệu để tính xác suất. (Phải thử mới biết)
Lê Thiếu Hi đếm thẻ bài, trừ lọ dược phép màu lam, cậu còn có 22 tấm thẻ lam ngọc cấp 3.
Số lượng không ít, tất cả đều là tiền!
Thẻ lam ngọc cấp 2 là một carat, lam ngọc cấp 3 ít nhất cũng phải hai carat a!
Loại lam ngọc với phẩm chất này, giá thị trường của một carat ước chừng một vạn nhân dân tệ, hai carat thì phải mười vạn trở lên.
Với đá quý, không phải là cứ gấp đôi trọng lượng là gấp đôi giá.
22 tấm thẻ lam ngọc, bốn bỏ năm lên* thì cậu có ít nhất 250 vạn!
*cô giáo dạy toán tiểu học luôn nói bốn bỏ năm khi dặn học sinh nhớ làm tròn.
Cậu lại muốn sử dụng 250 vạn đi đi thử xác suất của vòng sáng màu da cam?
Mẹ nó.
Đây là đang mắng cậu là đồ ngu đi!
*250 cũng có nghĩa là đồ ngốc/ngu, bắt nguồn từ một câu chuyện thời Chiến Quốc.
Lê Thiếu Hi hít sâu, thả một thẻ cấp 3 lên. (Ủa em, tự vả mặt bản thân trong giây lát luôn hả)
Đa Bảo Các: “Đẳng cấp không xứng đôi, muốn chân hóa không?”
Ngài nói một chút về xác suất đi a!
Tỉ lệ thất bại 99% cùng tỉ lệ thất bại 1% là một chênh lệch không nhỏ a!
Đa Bảo Các: Thiết diện vô tư*.
*Thiết diện vô tư: Không để tình cảm riêng tư chi phối khi hành sự/xét xử.
Lê Thiếu Hi nhìn chằm chằm khe thẻ, nghĩ hơn nửa ngày.
Việc cậu do dự không có nhiều quan hệ với tính tham tài của cậu, chủ yếu là do cậu tiếc mạng.
Giản Việt đã nói qua, cậu là người bị chọn trúng, mà người bị chọn trúng sẽ phải vào “Trận” mỗi bảy ngày.
Trong miệng Giản Việt, cấp bậc như [Thợ mỏ đào bảo] là “Trận” tân thủ, vậy những “Trận” không dành cho người mới thì chẳng phải sẽ hung hiểm hơn sao?
Cái Lê Thiếu Hi lo lắng chính là bảy ngày sau.
Nếu như Đa Bảo Các là năng lực của cậu, vậy năng lực này nói mạnh thì cũng mạnh, nhưng nói yếu thì đúng là rất yếu.
Mạnh chính là có thể đem đồ vật trong trò chơi đến hiện thực, phát tài dễ dàng; yếu là nó không có bất cứ năng lực công kích hay phòng ngự nào, rất cần người hậu cần tiếp tế.
Có thể gặp Giản Việt trong trò chơi đã là một vận may lớn, Lê Thiếu Hi không dám mong chờ có thể gặp một cái đùi vàng thô như vậy, tốt như vậy ở trò chơi kế tiếp.
Cậu nhất định phải nghĩ biện pháp tự vệ.
Mà Đa Bảo Các, chính là “vũ khí” của cậu.
Lê Thiếu Hi đã làm nhiều lần thử nghiệm.
Ví dụ như đem đồ vật trong hiện thực bỏ vào Đa Bảo Các — Thất bại.
Lại ví dụ như đem lam ngọc đã chân hóa bỏ vào trong Đa Bảo Các — Thành công.
Cho nên, Đa Bảo Các không thể chứa đồ vật từ hiện thực, lại có thể trả về đồ vật đã chân hóa, vẫn chỉ chiếm một ô vuông như cũ, lại không còn là hình thái thẻ bài.
Như vậy cậu có biện pháp tự vệ gì?
Không thể nghi ngờ là mấy thẻ trang bị kia.
Dây chuyền lam ngọc cấp 10 là tốt nhất, có kỹ năng cấp thần có thể ngăn cản vết thương trí mạng một lần.
Chỉ tiếc, Lê Thiếu Hi mới cấp 2 còn chưa xứng với dây chuyền cấp 10.
Còn lại chính là dược phép màu lam có xác suất chân hóa cao nhất, cái thứ đồ chơi này nếu có thể bổ máu thì tốt, đáng tiếc chỉ có thể hồi năng lượng — Cậu căn bản không có thanh mana!
Còn lại chính là lão cộng tác (đồng đội cũ) của cậu, khôi giáp hắc thiết cùng pháp trượng gỗ mun.
Cả hai cái này đều là cấp 5, có thể chân hóa, nhưng vòng sáng màu đỏ đậm bao quanh khe thẻ cứ như đang gào thét nói lớn cho Lê Thiếu Hi biết: Tỉ lệ thất bại 99%, tự hiểu lấy đi.
Lê Thiếu Hi: “…”
“Kiếm tiền” quả nhiên không phải là một việc dễ dàng.
A, “còn sống” càng không dễ dàng.
Lê Thiếu Hi vẫn ấn xuống nút xác định.
Cậu nhất định phải chân hóa thẻ lam ngọc cấp 3, cho dù mất mười vạn nhân dân tệ trong một giây cũng phải chân hóa.
Tiền là thứ tốt, mấu chốt là phải có mạng để tiêu.
Tay không không bắt được sói, số tiền này cậu phải nện!
Sau khi ấn xác định, Lê Thiếu Hi nhìn chằm chằm khe thẻ đến gắt gao, nhìn chằm chằm đếm ngược phía dưới.
Lần này không phải là hai giây, mà trực tiếp tăng đến mười giây.
10, 9, 8…
Loại đếm ngược này rất mệt nhọc.
3, 2, 1…
Đa Bảo Các: “Chân hóa thành công.”
Lê Thiếu Hi hoài nghi mình nhìn nhầm: “Vậy là được rồi?”
Cái này, thành công rồi?
Cái vòng sáng màu da cam khiến người nhìn mà nôn nóng này vậy mà lại có xác suất thành công cao như vậy?
Hầu kết Lê Thiếu Hi hơi nhúc nhích một chút, có chút khẩn trương mà cầm khối lam ngọc giá trị mười vạn ra.
Không phải ảo giác, là thật.
Nhìn có vẻ ít nhất hai carat, lấy độ tinh khiết này, cho dù bị bán cho gian thương lòng dạ hiểm độc cũng đáng năm vạn!
Tiếp tục chân hóa sao?
Chân hóa!
Một lần thành công không đại biểu gì cả, cho dù xác suất thành công chỉ có 1%, cũng có khả năng đây là một phát nhập hồn*.
*Ở đây là siêu may mắn, cực kỳ hiếm, có khi chỉ xảy ra một lần trong đời. Em dùng vận may năm mới để quay 1 lần và được nhân vật 7 sao:)))
Cái gọi là xác suất thì nhất định phải có đầy đủ số liệu, hàng mẫu, mới có thể suy đoán đại khái.
Lê Thiếu Hi bỏ tấm thứ hai vào.
Lần này tâm tình cậu đã bình tĩnh hơn nhiều, có mười vạn hồi nãy, bây giờ tổn thất mười vạn cũng có thể chấp nhận… Cái quỷ!
Mười vạn nhân dân tệ a!
Lê gia hiện tại còn chẳng có đồ để ăn đi!
Đếm ngược mười giây bắt đầu.
Lê Thiếu Hi trừng đến đôi mắt đều đau, đợi đến khi đếm ngược kết thúc, bốn chữ trồi trên Đa Bảo Các: “Chân hóa thành công.”
Lê Thiếu Hi: “!!!”
Lại thành công.
Chẳng lẽ cậu nghĩ sai rồi?
Tỉ lệ thất bại của màu da cam không cao?
Đa Bảo Các có thể dễ dàng vượt một cấp để chân hóa?
Nếu thật sự là vậy, năng lực này thật là nghịch thiên.
Dù cậu một “kỹ năng” cũng không có, nhưng chỉ cần có một thân trang bị, cũng đủ để rong ruổi khắp trò chơi!
Lê Thiếu Hi tiếp tục thả thẻ lam ngọc cấp 3, cậu nhất định phải tính ra xác suất đại khái, cái này không chỉ có quan hệ với tiền bạc, mà còn chặt chẽ liên kết với mệnh của cậu.
Lần thứ ba chân hóa thẻ lam ngọc cấp 3, Đa Bảo Các cuối cùng cũng đổi chữ: “Chân hóa thất bại.”
Lê Thiếu Hi bắt đầu lo lắng, trơ mắt nhìn thẻ bài cấp 3 bịch một tiếng, vỡ nát ở khe thẻ.
Thẻ bài thất bại sẽ biến mất.
Mười vạn nhân dân tệ bốc hơi tại chỗ… Thịt đau!
“Thí nghiệm” còn phải tiếp tục, kết quả của ba lần chân hóa không đủ để chứng minh cái gì, Lê Thiếu Hi vẫn không dám cầm hai thẻ trang bị để mạo hiểm.
Lần thứ tư… Chân hóa thất bại.
Lần thứ năm… Chân hóa thất bại.
Lần thứ sáu… Chân hóa thất bại.
Cảm xúc của Lê Thiếu Hi dần tụt xuống.
Màu da cam quả nhiên là nguy hiểm, xác suất thành công chân hóa vượt cấp rất thấp.
Tuy đã chuẩn bị tâm lý, cậu vẫn khó tránh khỏi cảm giác mất mác.
Bốn mươi vạn nhân dân tệ biến mất trước mắt cậu, cho dù là ai cũng sẽ đau lòng đến nhỏ máu.
Lê Thiếu Hi sẽ thu tay lại sao?
Không có…
Cậu còn phải tiếp tục.
Trong trò chơi thứ nhất, sở dĩ Lê Thiếu Hi có lá gan dùng tất cả điểm thuộc tính cho phụ trọng: Một mặt là do nhiệm vụ đơn giản, chỉ cần sống sót qua ba ngày, mà cậu còn có bốn người đồng đội, hi vọng giữ được mạnh chó cực lớn; một yếu tố khác là cậu cực kỳ có lòng tin với tố chất thân thể của mình, tin tưởng chỉ cần cậu không chủ động gây chuyện thì vẫn có năng lực tự vệ.
Trải qua trò chơi thứ nhất, đồng thời còn biết sẽ chết thật, Lê Thiếu Hi càng thêm cẩn thận —
Cho dù tố chất thân thể của cậu tốt, cũng không đấu lại được những con boss phi hiện thực trong trò chơi;
Khi hết “Trận” tân thủ, nhiệm vụ của cậu không có khả năng đơn giản như vậy.
Vạn nhất đồng đội cũng không có?
Lê Thiếu Hi hít sâu, tiếp tục ném thẻ lam ngọc vào.
Lần thứ bảy… Chân hóa thất bại.
Lần thứ tám… Chân hóa thất bại.
Lần thứ chín… Chân hóa thất bại.
Lê Thiếu Hi đang chuẩn bị ném tấm thứ mười lên, thì lưu ý đến một chi tiết.
Màu sắc của vòng sáng quanh khe thẻ số một… thay đổi!
Nguyên bản là màu da cam khiến người nhìn nôn nóng, bây giờ đã nhạt hơn nhiều, càng có khuynh hướng biến thành màu vàng.
Là ảo giác sao?
Hay là số lần thất bại càng nhiều, sẽ gộp lại để tăng xác suất thành công của lần chân hóa tiếp theo?
Lê Thiếu Hi nháy mắt lên tinh thần!
Những người từng chơi qua võng du đều sẽ từng trải qua sự tình thăng cấp trang bị này, theo số lần thất bại càng nhiều, tỷ lệ thành công lượt tiếp theo sẽ dần tăng lên.
*Võng du: Game online.
Nếu thật sự là vậy, liệu cậu có thể dùng thẻ lam ngọc cấp 3 để thăng tỷ lệ thành công không?
Hơn 200 vạn đổi lấy một cái pháp trượng gỗ mun miễn tổn thương…
Đáng!
Lần thứ mười… Chân hóa thất bại.
Lần thứ mười một… Chân hóa thất bại.
Lần thứ mười hai… Chân hóa thất bại.
Lần này màu sắc của vòng sáng càng nhạt, biến thành màu vàng nhạt.
Lúc để vào tấm thẻ thứ mười ba, Lê Thiếu Hi có chút không chắc.
Cậu từ lo lắng chân hóa thất bại đến lo lắng chân hóa thành công.
Sau khi thành công, liệu vòng sáng có trở lại thành màu da cam không? Tích lũy tỉ số thành công sẽ trở về 0?
Như vậy những thất bại trước kia sẽ lãng phí.
Một trăm vạn nhân dân tệ để đổi một cái lam ngọc cỡ hai carat…
Lê Thiếu Hi sẽ khóc ngất đi.
Lê Thiếu Hi để thẻ khôi giáp cấp 5 lên, khe thẻ số một biến từ vàng nhạt thành màu da cam trong phút chốc.
Màu sắc càng đậm, tỉ lệ thất bại càng cao.
Chỗ tốt là vòng sáng nguyên bản màu đỏ đậm khi bỏ thẻ khôi giáp vào, bây giờ đã nhạt thành màu da cam.
Muốn chân hóa sao?
Lê Thiếu Hi nhìn một chút những thẻ cấp 3 còn lại của mình, đánh giá trong lòng một chút…
Liều!
Nếu như lại thất bại, cậu sẽ trực tiếp ném pháp trượng gỗ mun vào.
Nếu như thành công, vậy cậu có thể có một cái khôi giáp hắc thiết vừa có thể hồi máu, vừa có phòng ngự, như vậy cũng không lỗ.
Đa Bảo Các hỏi thăm cậu có muốn chân hóa không.
Lê Thiếu Hi ấn xác định.
Lần này thời gian đếm ngược càng dài, khoảng chừng ba mươi giây.
Ba mươi giây trôi qua, Đa Bảo Các: “Chân hóa thất bại.”
Lê Thiếu Hi mười phần bình tĩnh, cậu mặt không đổi sắc bỏ pháp trượng gỗ mun vào.
Có thất bại của khôi giáp hắc thiết, khe thẻ số một biến thành màu vàng nhạt.
Màu sắc vòng sáng này vẫn biểu hiện cho việc xác suất chân hóa thành công không cao, Lê Thiếu Hi đoán nhiều nhất là ba bốn thành (30-40%).
Chỉ có thể như vậy.
Chỉ còn lại vài thẻ bảo thạch cấp 3 thì rất khó tích tụ ra xác suất cao hơn.
Như vậy đã là tốt nhất, vậy liền buông tay đánh cược một lần đi.
Lê Thiếu Hi ấn xác định.
Đếm ngược ba mươi giây.
Trong ba mươi giây ngắn ngủi này, Lê Thiếu Hi cái gì cũng không nghĩ.
Thất bại cũng tốt, thành công cũng được.
Tóm lại bảy ngày sau, cậu phải nghĩ biện pháp sống sót trong trò chơi.
Phanh phanh phanh.
Khi thời gian chân hóa còn mười giây, bên tai cậu truyền đến tiếng gõ… không phải gõ cửa, là gõ cửa sổ.
Lê Thiếu Hi nhìn ra ngoài cửa sổ, phòng của cậu ở lầu ba, bên ngoài ngược lại có một cái ban công, nhưng từ trước đến nay cha mẹ cậu sẽ không…
“Lê Thiếu Hi?” Cửa sổ mở, một thân hình cao gầy, áo choàng che khuất khuôn mặt xuất hiện trước mặt cậu.
Lê Thiếu Hi giật mình, phản ứng đầu tiên là co cẳng chạy.
Tốc độ của cậu hiển nhiên chậm hơn người này rất nhiều, thời điểm Đa Bảo Các đếm ngược về không, cậu cũng bị người áo đen xách tới ngoài cửa sổ.
Gió lạnh gào thét mà đến, Lê Thiếu Hi bị đông cứng tới giật mình.
Người áo đen: “Ngoan, té xuống sẽ chết.”
Đa Bảo Các: “Chân hóa thành công.”