Chương 30: Không tránh khỏi
Bài viết được chia sẻ tràn lan trên cõi mạng, nhanh chóng trở thành chủ đề nóng hổi, nhan đề “Bộ mặt thật của minh tinh mặt mụn Hàn Ly”, phân tích chi tiết và kèm hình ảnh chứng minh cô nàng ham hư vinh, đa nhân cách, sống buông thả, mê trai đẹp.. Loạt ảnh được sử dụng trong bài viết chính là hình ảnh chụp bóng lưng cô và Tạ Vũ ở phim trường, ảnh chụp cô và Thuấn Minh cắt mất hình ảnh Tạ Vũ, bức ảnh ôm ấp trai lạ đi ô tô bình dân và điểm nhấn là video ngắn cắt ghép khi Hàn Ly tham gia game show nhận mình thường xuyên làm việc với Trịnh Khiêm và ánh mắt say đắm cô giành cho anh.
Một loạt tình tiết gây sốc thêu dệt như việc cô bất chấp tất cả để nổi tiếng, không ngại đeo bám diễn viên nam, dựa hơi đàn anh để hút fan và quan hệ bất minh với người đàn ông bí ẩn.
Tin tức nổ ra đã làm thu hút bàn luận sôi nổi trên khắp diễn đàn. Nhãn hàng ngay lập tức liên hệ với công ty yêu cầu Hàn Ly nhanh chóng đưa ra lời giải thích, nếu để tiếp tục làm xấu hình ảnh cá nhân thì cô phải bồi thường cho nhãn hàng theo hợp đồng ký kết trước đó.
Hàn Ly đã có bài học từ việc bị bêu xấu trên mạng không chỉ một lần, cô đã cố gắng tiết chế, không gây thù chuốc oán với ai, cũng đã có ý đề phòng, tránh hiểu lầm không đáng có, nhưng mọi chuyện đâu phải luôn theo ý muốn, kẻ thù trong tối ta trong sáng không thể lường trước được điều gì.
Cô tính toán đến phương án xấu nhất là bồi thường thiệt hại cho nhãn hàng bằng tiền kiếm được bấy lâu nay, số tiền không thấm vào đâu nên có lẽ phải nhờ gia đình hỗ trợ rồi tính sau, biết đâu lại về quê khởi nghiệp làm cao lá tía tô và cao xương khớp gia truyền. Vì ý nghĩ sau cơn mưa trời lại sáng ấy mà tâm trạng Hàn Ly trái ngược với Mạnh Tân. Mái tóc anh thêm rối xù còn bản thân thì đi đi lại lại, Hàn Ly nhìn muốn chóng mặt đành cất lời: “Anh đưa em được tới đây em rất cảm kích, nhìn anh lao tâm khổ tứ với em thế này em cũng không đành lòng đâu. Hay là em bỏ tiền ra bồi thường cho họ luôn cho nhanh.”
Mạnh Tân vẫn chưa thôi loanh quanh trong phòng, nhìn Hàn Ly bằng ánh mắt mệt mỏi anh nói: “Tiền là một khía cạnh rất quan trọng nhưng sau đó còn vấn đề nghiêm trọng hơn nữa, danh tiếng và sự nghiệp của cô sẽ bị hủy hoại tan tành cô biết không? Điều cần làm bây giờ là lên tiếng phủ định tin đồn. Mấy bức ảnh chụp với đồng nghiệp thì không đáng ngại, nhưng bức cô chụp ôm ôm ấp ấp với ai kia mới là trọng điểm kìa, cô cũng giỏi thật, tôi đã dặn dò cẩn thận đời sống cá nhân mà vẫn bị tóm được thì chịu rồi.” Lời Mạnh Tân khiến Hàn Ly lại liên tưởng đến ngay chức vị cao quý ma ma tổng quản cô tự phong cho anh khi trước.
“Không phải lỗi của cô ấy mà là tôi.” Trịnh Khiêm bất ngờ vào phòng làm việc cất lời khiến Mạnh Tân chỉ biết trố mắt ngạc nhiên: “Anh Khiêm nói vậy người hẹn hò với cô ấy là anh sao?” Hàn Ly bất đắc dĩ khoanh tay đứng nhìn hai người đàn ông, xem ra chuyện hẹn hò của hai người sớm muộn cũng bị phanh phui.
Anh đến bên cô vỗ vai động viên rồi kéo Mạnh Tân ngồi xuống ghế bàn bạc: “Có người muốn làm xấu hình ảnh Hàn Ly để dìm cô ấy xuống, kẻ này quá tâm cơ khi chờ đợi cô ấy bắt đầu khởi sắc trong sự nghiệp thì ra tay. Ảnh chụp đó không phải mới đây mà là hơn bốn tháng trước rồi. Tôi sẽ cùng cô ấy công khai mối quan hệ, phía nhãn hàng muốn câu trả lời thích đáng, chúng tôi là một đôi nên không có gì ảnh hưởng đến danh tiếng của nhãn hàng hết.”
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tình Đầu Ngọt Ngào
2. Mưu Đồ Dụ Dỗ (Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em)
3. Hồ Ly Nhỏ Trong Tay Đô Đốc Ác Ma
4. Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
Mạnh Tân sau khi được đả thông tư tưởng thì đã bỏ bớt gánh lo: “Anh Khiêm nói vậy thì em cũng yên tâm hơn, chỉ mong qua vụ này để Hàn Ly còn tiếp tục sự nghiệp phía trước. Em không muốn cô ấy thành bông hoa sớm nở tối tàn.”
Trịnh Khiêm thay Hàn Ly cảm kích Mạnh Tân: “Anh hiểu chú, người đưa Hàn Ly đến với nghề là chú, chú tâm huyết với cô ấy còn anh quan tâm cô ấy. Sự việc lần này nếu được giải thích ổn thỏa sẽ không để công ty chịu thiệt. Còn Hàn Ly chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng không nhỏ, sẽ còn bị công kích chính bởi fan của anh. Nhưng sự thật luôn là sự thật, người hâm mộ ghét nhất là bị che mắt, lèo lái dư luận, nên để họ có thời gian nhìn nhận đánh giá đúng bản chất thì sự việc khác tạm lắng xuống thôi.”
Mạnh Tân nhất trí phương án giải quyết, anh đứng lên chào tạm biệt rồi dời đi cho hai người có không gian riêng. Trịnh Khiêm không quan tâm đây là phòng làm việc Công ty, anh kéo Hàn Ly đứng lên khỏi ghế rồi ôm chặt cô vào lòng. Hàn Ly hiểu được anh đang lo lắng cho cô nên đưa tay lên xoa lưng anh vỗ về: “Em ổn mà, bị công kích một chút không có sao, như anh nói đấy, sự thật vẫn luôn là sự thật, em chỉ có mình anh nên đâu phải lo người ta thêu dệt.”
“Em có muốn tìm hiểu ai là người tung tin không?”
“Không cần thiết đâu anh, có người muốn em thất bại thì vẫn có người muốn em tiến lên. Hàn Ly em là ai chứ, không phải bạn gái của Trịnh Khiêm sao, bao người còn phải ghen tị với em kìa.”
Thật vậy, Hàn Ly đã rất cố gắng với nghiệp diễn, tâm huyết và công sức cô bỏ ra bấy lâu nay không hề nhỏ, nói mất đi tất cả chỉ vì bài viết bôi nhọ thì không đáng. Nếu Trịnh Khiêm không công khai cô cũng sẽ tìm cách giải quyết cho bản thân, không hề oán trách anh. Sự nghiệp bao năm nay của anh luôn sạch scandal, nếu vì cô mà ảnh hưởng thì người hối hận nhất là cô. Nhưng anh vẫn như trước, luôn là người bảo vệ cô, không ngại vì cô mà đối diện dư luận.
Hàn Ly lặng lẽ rơi nước mắt, lần đầu tiên cô khóc từ khi vào nghề, một Hàn Ly luôn mạnh mẽ đến hôm nay cũng có phút yếu lòng. Trịnh Khiêm phát hiện bạn gái có chút khác lạ, anh buông tay nhìn xuống thì nước mắt của Hàn Ly đã lăn thành dòng. Trịnh Khiêm sốt sắng: “Hàn Ly, em đừng lo, có anh ở đây, anh luôn ở bên em mà.” Nói rồi anh luống cuống dỗ dành, lau nước mắt cho cô rồi lại ôm cô chặt hơn. Hàn Ly xụt xùi: “Em không khóc vì sợ hãi điều gì đâu, em khóc vì anh đấy. Người đàn ông cho em giấc mơ đẹp nhất rồi biến nó thành sự thật. Trịnh Khiêm em yêu anh.”
Nghe được tiếng lòng của Hàn Ly, Trịnh Khiêm cũng lâng lâng hạnh phúc, anh đưa tay lên xoa đầu cô vỗ về: “Hàn Ly ngốc, anh đã hứa với em điều gì, sẽ luôn quan tâm em, mọi việc của em cứ để anh gánh vác mà. Ai bảo em là người của anh chứ, nếu em buồn thì anh đâu thể vui. Yên tâm dựa vào vai anh nhé.” Ai kia đã nín khóc rồi rúc vào ngực anh chặt hơn.