Chương 54 - Tàng Thư Các
Lê Hạo đột phá đến Luyện Khí Kỳ Viên Mãn trời cũng đã tối.
Lê Hạo thu công, đi tắm rửa tẩy sạch chất nhầy nhụa khó ngửi trên người, sau đó hắn trở về phòng ngủ rồi nằm xuống giường, bắt đầu suy tư vấn đề mà cách đây hai năm đã khiến hắn đau đầu.
Năm mươi viên trúc cơ đan, mua thì không có để mua, hiện tại biện pháp duy nhất chính là tự mình khai lò luyện đan.
Nếu tự luyện đan, thứ nhất hắn sẽ không còn lo lắng không đủ đan dược, thậm chí còn dư trúc cơ đan.
Thứ hai có thể kiếm được càng nhiều linh thạch, với lại luyện đan sư ở tu chân giới được vô số người hoan nghênh cùng tôn trọng.
Lại thêm tài phú của hắn bây giờ cũng không phải ít, lúc trước hắn dùng việc chế phù để kiếm tài nguyên tu luyện, cũng chỉ vì không đủ linh thạch để mua linh dược luyện tập.
nhưng bây giờ với số tài phú này, hắn muốn mua đan dược thì khó, chứ mua linh dược học tập luyện đan thì không lo thiếu linh thạch, tại sao không thử học tập đan đạo?.
Mặc dù số tài nguyên này khi còn ở tiên thành hắn đã chia phân nửa với Hi Tuyết, nhưng bán ra ít nhất cũng đủ linh thạch cho hắn luyện một trăm lò trúc cơ đơn trung phẩm.
” nếu thành đan, một lò ít nhất cũng có ba viên, vậy một trăm lò thì mình đã có ba trăm viên rồi, đột phá trúc cơ kỳ thì chỉ cần năm mươi viên còn dư thì có thể đem bán, chắc chắn thu về không ít linh thạch nha!”
Lê Hạo nằm trên giường mơ mộng hão huyền một hồi, sau đó hắn mới giật mình tỉnh giấc.
” àiii, tính xa như vậy làm gì, trước tiên phải tìm được trúc cơ đan phối phương đã”
” Đúng rồi, ngày mai sẽ có trưởng lão ở Tàng Thư Các truyền đạo đan thuật, ta cũng nên đi nghe thử xem sao .”
Lê Hạo thầm nghĩ, đã có chủ ý hắn cũng không có tu luyện, mà nằm xuống ngủ một giấc tới sáng.
Ngày kế tiếp.
Rạng sáng, ánh mặt trời khẽ chiếu xuống. Trên Ngũ Hành Phong từng đoá mây mù lượn lờ, tựa như có tiên tử đang nhảy múa, cảnh sắc như mộng ảo.
Thỉnh thoảng còn có vài đạo kiếm quang màu xanh hoặc đỏ, trên bầu trời xẹt qua kéo lấy một vệt hào quang, chính là những trúc cơ kỳ tu sĩ ngự kiếm mà đi.
Cũng có vài con linh thú phi cầm, chở tu sĩ Kim Đan Kỳ bay về phương xa.
Ở những căn phòng bếp, bay lên từng làn khói nhẹ lượn lờ.
Hôm nay Lê Hạo dậy rất sớm, hắn lấy y phục đệ tử mặc lên người, sau đó đi đến “Tàng Thư Các” dự định nghe giảng bài, cùng với lật xem đan thư. Nơi này chính là chổ chư vị trưởng lão Kim Đan Kỳ truyền đạo cùng giải thích nghi hoặc.
Lê Hạo hôm nay vẫn là Luyện Khí Kỳ cảnh giới, cho nên chỉ có thể dùng hai cái cẳng để mà đi đến tàng thư các, phải mất hết hai canh giờ Lê Hạo mới đến nơi.
Toà Tàng Thư Các này vô cùng to lớn, diện tích có khoảng một mẫu, có tổng cộng mười tám tầng, tựa như là một toà bảo điện.
Lầu các được dùng gỗ xây thành, nhưng cũng không phải loại gỗ bình thường nơi thế tục, mà được xây từ linh mộc vô cùng chắc chắn.
Tàng thư các tầng một là nơi trưởng lão truyền đạo, chính sảnh có một cái bục giảng, phía dưới bục giảng là vô số bồ đoàn, dùng để chúng đệ tử ngồi nghe truyền đạo, hoặc hỏi một số vấn đề bản thân không hiểu trong tu luyện.
Thỉnh thoảng, vào buổi sáng, sẽ có một vị kim đan kỳ giảng giải các loại thuật pháp, tu tiên công pháp, hoặc truyền thụ luyện đan luyện khí,… kinh nghiệm.
Lê Hạo tiến nhập Tàng Thư Các, bước vào đại sảnh tầng một, lúc này trong đại sảnh đã có mấy chục tên luyện khí kỳ tu sĩ, đang ngồi trên bồ đoàn thấp giọng trò chuyện với nhau.
Thất Sơn Tông tu sĩ Luyện Khí Kỳ rất đông, nhưng chổ này chỉ có vài chục người, dù sao không phải ai cũng có thể bỏ ra số lớn linh thạch để học luyện đan thuật, cho nên ít người cũng là điều đương nhiên.
Trong nhóm người, có tóc trắng lão nhân, trung niên nhân, y phục hoa mỹ nữ đệ tử, cùng với một số ít thanh niên mười tám hai mươi tuổi.
Lê Hạo quan sát xung quanh, sau đó tuỳ ý tìm một chổ ngồi xuống bồ đoàn, một lát sau có thêm một cái trung niên nhân tầm ba bốn mươi tuổi ngồi xuống bên cạnh hắn.
Trung niên nhân này mặc trên người một bộ y phục luyện đan sư, nhưng lại đầy chỗ cháy xém nhìn qua vô cùng lôi thôi, sau khi ngồi xuống hắn thỉnh thoảng nhìn về phía bên ngoài tàng thư các, có lẽ đang chờ vị trưởng lão truyền đạo đến.
” tại hạ Lê Hạo, mạo muội hỏi sư huynh cao tính đại danh?, hôm nay truyền thụ là luyện đan thuật phải không?.
Lê Hạo ngồi hồi lâu cũng chưa thấy, trưởng lão truyền đạo đến, có chút nghi hoặc nên hướng trung niên nhân hỏi.
Trung Niên nhân nghe hắn hỏi, liếc qua nhìn Lê Hạo, chậm rãi trả lời :
” Tại hạ Trần Nam. Trước kia ta chưa từng thấy qua ngươi, là đệ tử mới sao ? Ta nhớ vẫn chưa đến ngày khai sơn thu đệ tử mới mà. hôm nay truyền thụ chính là luyện đan thuật. Mà luyện đan cũng không phải dễ dàng như ngươi tưởng, ta khổ luyện hai mươi năm cũng chỉ vừa mới trở thành chính thức luyện đan sư mà thôi.”
Sau khi trả lời Lê Hạo xong, hắn nói thêm, trên mặt không giấu chút nào vẻ kiêu ngạo, khoe khoang thân phận luyện đan sư.
Lê Hạo đối luyện đan thuật mù tịt chẳng biết gì, do đó hắn muốn kết giao với luyện đan sư, học hỏi giao lưu một chút đối với tương lai chính mình luyện đan sẽ bớt đi vòng vòng, nên hạ thấp tư thái mĩm cười khiêm tốn nói.
” Tại hạ Lê Hạo, đến từ Thăng Long Tiên Thành, đã gia nhập tiên tông được hai năm. Nhưng suốt ngày bế quan khổ tu, đối với mọi chuyện ở tiên tông chẳng biết gì, cũng chưa từng học qua luyện đan, mong rằng sư huynh chỉ giáo nhiều hơn!”
” À, thì ra là vậy. Đều là đồng môn sư huynh đệ, nếu trong lúc luyện đan có gì không hiểu, có thể đến hỏi vi huynh!”
Trung niên nhân thấy Lê Hạo vô cùng khiêm tốn, khá là hài lòng mĩm cười nói.
Sau đó hai người bắt đầu thấp giọng trò chuyện.
Nguyên lai, trung niên nhân này cũng là một tán tu, mấy chục năm trước tham gia khảo hạch rồi gia nhập tiên tông, sau đó một mực khổ tu luyện đan thuật.
Bởi vì đối với đan đạo si mê, nên hắn vẫn dừng chân ở luyện khí viên mãn, nhưng mà hiện linh lực của hắn đã bắt đầu chuyển hoá thành chân nguyên, đột phá trúc cơ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Thất Sơn Tông chúng đệ tử phân chia từng cái vòng tròn, chẳng hạn như là mấy đệ tử gia tộc tu tiên, hoặc là tán tu, cùng với luyện đan sư, luyện khí sư, chế phù sư, … bọn hắn đều chia thành từng cái vòng tròn, thường xuyên tụ hợp lại. giao lưu với nhau kinh nghiệm cùng tâm đắc trong tu luyện.
Vị trung niên nhân này cũng như vậy, bái nhập Thất Sơn Tông hai mươi năm, thường xuyên cùng những luyện đan sư hoặc là người mới học tập luyện đan, cùng nhau tụ hợp giao lưu với nhau.
Lê Hạo cùng với Trần Nam trò chuyện một hồi, lúc này đã hiểu rõ mọi chuyện.
Trước mắt hắn những đệ tử này, đều là những người yêu thích đan đạo, chuyên tu luyện đan thuật.
Mỗi khi có trưởng lão truyền thụ luyện đan thuật, đều sẽ tụ tập với nhau trước một hai canh giờ, giao lưu lẫn nhau luyện đan thuật, đồng thời trao đổi linh dược mà bản thân đang cần để luyện đan.
Nếu hôm nay là một vị Luyện Khí Sư trưởng lão truyền đạo, chắc chắn bọn hắn sẽ không đến rồi, bởi vì bọn hắn không có nhu cầu học luyện khí, bọn hắn yêu thích là đan đạo!.
Chúng đệ tử trong lúc ngồi chờ vị trưởng lão truyền thụ đan đạo đến, thuận tiện giao lưu với nhau luyện đan thuật, mặt mày đều vô cùng hớn hở.