Chương 56 - Phường Thị
Tàng Thư Các này có lưu trữ mấy vạn cuốn điển tịch, trong ngoài đều có bố trí trận pháp, mỗi một tầng đều có một hai vị tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, phụ trách trông coi cùng chỉnh lý thư tịch, đề phòng trộm cắp.
Nghe nói, còn có Kim Đan trưởng lão toạ trấn ở tầng mười tám, ngày thường bế quan tu luyện đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Người dẫn Lê Hạo lựa chọn điển tịch, là một tên trung niên khuôn mặt nho nhã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Hắn nhìn thấy Lê Hạo chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ, vậy mà mua một quyển đan phương giá trị không nhỏ, nội tâm không khỏi kinh ngạc.
Hắn ở tàng thư các trông coi đã sáu năm, nhưng chưa từng có một tu sĩ Luyện Khí Kỳ nào mua nổi Trúc Cơ Đan phối phương.
” Chắc là đệ tử một đại gia tộc tu tiên nào đó, hoặc là đời sau của mấy vị trưởng lão, nếu không thì chẳng thể nào bỏ nổi nhiều như vậy linh dược đi trao đổi, ta tốt nhất không nên đụng vào hắn.”
Trung niên tu sĩ thầm nghĩ, mà hắn suy nghĩ như vậy cũng bớt phiền phức cho Lê Hạo, nếu không bị một tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ suốt ngày nhớ thương, đối với Lê Hạo không phải là chuyện tốt lành gì.
Lê Hạo cũng không biết trung niên nhân suy nghĩ cái gì, dù có biết hắn cũng chỉ cười trừ mà thôi. sau khi thanh toán ba ngàn gốc linh dược đổi lấy đan phương, liền nhờ trung niên nhân phá phong ấn, cầm lên mở ra xem.
” Trúc Cơ Đan Phối Phương : chủ dược một gốc Nguyên Chân Thảo, ba gốc nhất cấp Hoá Linh Thảo, Thanh Sương Liên, Mục Tinh Quả, mười đoá Hồng Ly Hoa. Những linh thảo này có thể luyện chế một lò trúc cơ đan, thành đan tối đa mười viên.
Cách thức luyện chế: trước tiên bỏ vào lò Mục Tinh Quả, Thanh Sương Liên, Hoá Linh Thảo, Hồng Ly Hoa dùng địa hoả hoà tan thành dược dịch. Chờ đến lúc hương thuốc toả ra rồi bỏ vào Nguyên Chân Thảo.”
Lê Hạo cất quyển đan phương vào túi trữ vật. Bắt đầu tính toán, trong tay mình có mười gốc chủ dược Ngàn Năm Nguyên Chân Thảo, năm gốc Thanh Sương Liên, Còn lại mình không có bất cứ loại linh thảo nào mà trên đan phương ghi lại.
Trừ ngàn năm Nguyên Chân Thảo quá hiếm có, căn bản không có chổ nào bán, chỉ có ở linh điền Thất Sơn Tông mới trồng, không được tông chủ cho phép, không ai được lấy đi, nhưng mình cũng đã có chủ dược.
Những linh thảo còn lại đều không quá trân quý, thu thập tới tay chắc cũng không có gì khó.
Những loại linh dược còn thiếu, chắc những đệ tử thường xuyên đi thám hiểm, có lẽ cũng tìm được không ít.
Lê Hạo ở thạch động dưới hồ nước , bên trong Cửu Chuyển Thôn Linh Trận thu đến tay không ít linh thảo, vẫn còn hơn một trăm gốc năm trăm linh dược chưa dùng đến, có thể đem đi trao đổi những dược liệu còn thiếu.
Lê Hạo tính toán một hồi, sau đó đi đến những giá sách đặt vô số đan phương trên đó.
Tìm một số nhất giai đan phương, cầm đến trung niên nhân thanh toán linh thạch.
Nhất giai đan phương, giá cả cũng không có quý trân quý cho lắm, Lê Hạo chỉ dùng năm ngàn hạ phẩm linh thạch hắn liền mua được tám cuốn đan phương.
Nếu muốn làm một tên Luyện Đan Sư, thì không thể chỉ biết luyện chế Trúc Cơ Đan, các loại đan dược khác như Tấn Khí Đan, cũng phải biết luyện chế.
Tích Cốc Đan: tu sĩ phục một viên, trong vòng năm ngày không cần ăn uống, một trăm khối linh thạch một phần đan phương.
Tấn Khí Đan : nhất giai đan dược, thích hợp Luyện Khí kỳ tu sĩ phục dụng, có thể tăng lên tu vi đan dược. Sáu trăm linh thạch một phần đan phương.
Hồi Linh Đan : nhất giai đan dược, thích hợp Luyện Khí Kỳ tu sĩ sử dụng, có thể tăng tốc độ khôi phục linh lực. Năm trăm khối linh thạch một phần đan phương.
Những loại đan dược này, tu sĩ Luyện Khí kỳ thường mua nhiều nhất, nhu cầu vô cùng cao, hơn nữa dược liệu gôm góp cũng không quá khó khăn, luyện chế dễ dàng hơn so với một số đan dược khác.
Lê Hạo ở tàng thư các mua một số đan phương xong liền rời đi, dán lên người thần hành phù chạy đến phường thị mà chúng đệ tử ở Ngũ Hành Phong thường xuyên tụ tập nhất.
Phường thị này gọi Ngũ Hành Phường Thị, do các đệ tử gây dựng lên, tám phần đệ tử Ngũ Hành phong đều ở chổ tụ hợp mua bán trao đổi với nhau.
Nói là phường thị, thật ra không có mấy toà lầu các, chỉ có vài quán tửu lâu do đệ tử mở ra bán các loại linh tửu linh thực, còn lại chính là một cái quảng trường rộng lớn, có vô số quầy hàng của những đệ tử bầy bán cùng trao đổi.
Mặc dù là của đệ tử gây dựng lên tụ hợp lại, nhưng đây là thất sơn tông, do đó mỗi một vị đệ tử nếu muốn mở quầy hàng buôn bán, đều phải giao lệ phí mười khối linh thạch mỗi ngày cho tông môn, rồi mới được phép ở chổ này bày bán.
Khi Lê Hạo đến nơi này, liền nhìn thấy một cái bậc thang khoảng ba mươi bậc, nối với lối ra vào cùa quảng trường.
Đứng ở lối ra vào, có năm sáu tên đệ tử, nhận nhiệm tông môn đang thu lấy linh thạch của những đệ tử muốn mở quầy hành bày bán.
Lê Hạo bước lên bậc thang, đi tới lối vào, một tên đệ tử mặc thanh sam khuôn mặt tươi cười tiến lên hỏi.
” Cho hỏi, Vị sư huynh này muốn vào phường thị bầy quầy hàng hay mua sắm linh thạch vậy?”
” Ta muốn trao đổi một số linh dược mà thôi.”
Lê Hạo nhìn hắn trả lời.
” Vậy sư huynh cứ thong thả nếu muốn mở quầy hàng, nhớ đến giao nộp mười khối linh thạch là được.”
Lê Hạo mĩm cười gật đầu bước vào quảng trường, đi dạo một hồi tìm kiếm linh thảo trao đổi.
Nhưng mọi chuyện cũng chẳng thuận lợi như Lê Hạo nghĩ, tốn thời gian đi mấy vòng, chỉ vẻn vẹn đổi được một gốc Thanh Sương Liên mà thôi.
Xem ra muốn xoay xở đủ tất cả dược liệu để luyện chế Trúc Cơ Đan, không phải chuyện một sớm một chiều là có thể làm được.