Chương 31: Người thân
Tiến ra sảnh lớn, ông lão tháo cặp kính đen xuống cố nhìn ra phía xa, khuân mặt ông bỗng tươi tỉnh hẳn lên
” Ông ngoại”, Y Na từ phía xa hét lớn nhanh chân chạy về phía ông. Châu Văn Lăng cười sảng khoái khi nhìn thấy đứa cháu ngoại vẫn bình an vô sự của mình. Cô đứng trước mặt ông, cảm nhận được hơi ấm của người thân mà kiếp trước có ước cũng không được
Khóe mắt thiếu nữ cay cay, nước mắt muốn tuôn trào. Ông ngoại liền an ủi cô:
” Na Na của ông, cháu chịu khổ rồi”, giọng người ông run run, bàn tay khẽ vỗ về vai cô. Khi chuẩn bị về tp B, Châu lão gia đã biết hết thảy sự việc thời gian qua sảy đến với cô lúc ông không có mặt, chuyến về lần này ông quyết đòi lại công bằng cho đứa cháu này
Châu Lăng đưia cô về biệt viên Cẩm Túc, khu nhà vườn trước đây của ông. Nhìn ở ngoài sẽ chỉ thấy một ngôi nhà nhỏ được che lấp sau đám cây cối, nhưng tiến sâu vào trong ngôi nhà đồ sộ mang phong cách cổ điển, đơn giản dần hiển ra
Trên cả quãng đường đi, Châu Lăng rất quan tâm đến đứa cháu ngoại này, ông còn thoáng thấy dáng vẻ của đứa con gái đã mất của ông trên người cô ” rất giống, cháu giống với Thúy Lan mẹ cháu”. Tiếng lòng như gợi lại hết thảy kỉ niệm trước kia của người cha, nhớ bóng dáng con gái ngày nào còn quanh quẩn bên ông vậy mà giòe đây ngay cả cái bóng cũng chẳng còn
Ngồi trong phòng khách, Y Na chẳng biết nên nói chuyện gì với ông. Nhìn nét mặt dịu dàng hiền từ kia cô cảm thấy được sự yêu thương, hơi ấm của việc có người thâm săn sóc
” Hôn nhân của cháu… thằng cha Tạ Cẩn Du sắp đặt đúng không?”, giọng ông không khỏi xúc động
” Cháu cũng không rõ, rốt cuộc bên phía họ Tần cần gì ở cháu chứ? Nếu nói về điều có lợi ở nhà họ Tạ thì chẳng có gì đâu”, ánh mắt cô đăm chiêu, nói lên hết những băn khoăn trong lòng
Châu Lăng cười lớn, khen ngợi:
” Quả không qua được mắt cháu, cháu thông minh y như Thúy Lan vậy”
Nghe được lời của ông, Y Na biết có chuyện gì đó người ông này đang giấu mình. Trong lòng cô lại nảy lên một mối hoài nghi lớn “Nếu mẹ của nguyên chủ thông minh đến vậy thì tại sao lại phải chết trong nhà họ Tạ, cái chết còn chẳng rõ ràng”
Nhìn ánh mắt có chút hoài niệm kia của ông ngoại, Y Na hỏi dò:
” Có phải ông biết chuyện cái chết của mẹ cháu không?”, mặc dù không phải mẹ ruột của linh hồn cô nhưng chí ít cô cũng cảm thấy chạnh lòng, phải chăng đây là cảm giác còn xót lại của nguyên chủ
Ánh mắt ông tránh né, giọng hơi hụt:
” Không, đừng nhắc về chuyện đó nữa. Mẹ cháu cũng đã qua đời rồi…”
Có vẻ ông định nói gì đó nhưng lại thôi, khiến Y Na rất muốn biết bí mật lớn này.
” Vậy cháu muốn biết về việc Tần gia có lợi gì từ cháu. Ông không định giấu cháu chứ?”
Giọng cô vừa đủ nghe, nhưng ẩn ý đằng sau là sự nhất quyết muốn biết được sự thật về nguyên chủ
” Chuyện này…Haiz… thôi được rồi. Cháu cũng đủ lớn để biết về chuyện đó”, ông phiền não nói ra
” Y Na, cháu không phải đứa con duy nhất của mẹ cháu. Và một trong hai người con của Thúy Lan sẽ được thừa hưởng một nguồn sức mạnh kì bí. Các thế lực bóng tối vẫn đnag nhắm vào cháu, có lẽ Tần gia đã biết về chuyện này”
Y Na kinh ngạc, không ngờ còn có chuyện như vậy
” Nhưng cháu không cảm nhận thấy gì cả” ( ý là nguồn sức mạnh kia)
“Ông cũng không biết, có thể là đứa con trước cháu đã được thừa hưởng rồi. Nếu có được nó thì tiền bạc, của cải sẽ tiêu cả đời không hêt. Nó cũng có một mặt xấu nữa là tàn sát kinh hoàng khi mất không chế. Thật là một con dao hai lưỡi mà”
Y Na đăm chiêu, có lẽ chuyện này còn dính líu đến cả kiếp trước của cô. Không tự dưng chuyển kiếp mà còn vướng bận vào rắc rối lớn như này. Chắc chắn có điều gì đó đáng gờm ở đây rồi
“Cháu biết rồi, vậy hẳn Tần gia nghĩ cháu sẽ được thừa hưởng nó sao? Thảo nào cháu muốn li hôn mà nhất quyết lão già đó không đồng ý”
” Ông sẽ giúp cháu, nếu không chắc chắn lão gà đó sẽ hại chết cháu y như thằng cha cháu hại mẹ cháu vậy”
Bất chợt trong cơn tức giận ông đã nói về Thúy Lan, Y Na cũng không muốn gượng ép người ông hiền lành này của mình. Cô muốn tự mình tìm hiểu thêm về những sự việc về nguyên chủ