Chương 18: Đầu gỗ tìm đến cửa
” kẻ nào muốn tìm chết” Y Na vẫn cuộn mình trong chăn, giọng nói còn chút ngái ngủ nhưng vẫn thể hiện thái độ tức giận khi bị làm phiền
“Vẫn giận tôi sao?” Kỷ Hoành lên tiếng
Nhận thấy giọng quen thuộc, Y Na bực bội nói:
” Anh đã chọc đến giới hạn của chị đây rồi đấy. Không có việc gì làm rảnh rỗi sinh sự với chị đây hả? Đừng có làm gián đoạn giấc mơ ngắm zai của chị”
Dứt lời liền ngắt máy rồi tắt hết âm thanh, giờ cô có thể tiếng tục giấc mộng được rồi. Nhắm mắt rồi suy nghĩ về cảnh ban nãy, Y Na thốt lên
” Đâu rồi, anh zai 6 múi của mình…”
Chợt có một bàn tay to lớn nắm lấy tay cô rồi đặt về phía cơ ngực của mình. Y Na giật mình thu tay lại choàng ngồi dậy mở to mắt. Ập vào mắt cô là một thân hình to lớn che chắn một khoảng ánh sáng rọi từ cửa sổ, khuân mặt ủ rũ thiếu ngủ cửa người đàn ông khiến cô hơi kinh hãi
” Anh… anh làm sao vào được nhà tôi?” Y Na ấp úng hỏi Kỷ Hoành
” Cửa không khóa” giọng anh hơi khàn, ánh mắt vẫn không dời khỏi người cô
” Không khóa thì anh được phép vào sao? Đây là xâm phạm…”
Chưa kịp để cô nói hết câu Kỷ Hoành liền ngả người xuống giường khiến Y Na không kịp tránh liền nằm gọn trong lòng anh
” Đừng giận dỗi nữa, tôi đền 6 múi cho em” giọng anh nhỏ dần nhỏ dần rồi chìm vào giấc ngủ
” Này, tôi vẫn đang giận đấy, ông chú già đừng tưởng được nước lấn nới nhá. Này…”
Mặc cho cô giãy dụa, quằn quại nhưng cũng chẳng thể thoát khỏi vòng vây cánh tay cuồn cuộn cơ bắp kia. Sau một hồi vật lộn Y na đành chịu thua, cô ngước lên nhìn anh.
Từ góc độ này Y Na lại thấy soa mà khuân mặt kia lại toát ra ánh hào quanh thế, sống mũi cao kèm cặp lông mày rậm, hàng mi đen kèm góc nào ra góc đấy hoàn mĩ. ” Rất soái nha”, Y Na không kìm được lòng mà thốt lên
Cô ngượng ngùng đỏ mặt nhưng vẫn tiếp tục quan sát anh ngủ, bất giác ánh mắt dừng lại ở bờ môi quyến rũ kia. Y na đưa tay lên sờ thử liền bị Kỷ Hoành ôm chặt hơn
“Để yên tôi ngủ nếu em không muốn chúng ta làm chuyện khác” anh bất chợt lên tiếng
Y Na giật mình thu tay lại” Chưa ngủ, dám lừa bà sao? Tên khốn nạn…”
Cô bị chặn lại bởi nụ hôn bất ngờ của anh, lưỡi anh đan vào lưỡi cô quấn quýt thân mật. Y Na dùng tay đẩy Kỷ Hoành lại càng bị anh áp sát hơn
” Ưm…hả…a”( Ưm thả ra)Y Na ngạt thở trước cái hôn mạnh bạo, ngọt ngào của anh
Kỷ Hoành dừng lại, Y Na cuối cùng cũng hít thở được. Cô hít lấy một bầu không khí lớn, cảm thấy như mình đã được sống lại. Tặng cho anh một cái nguýt khó chịu rồi nhân lúc Kỷ Hoành đang đắc trí Y Na liền vùng vẫy thoát khỏi lòng anh.
Cô ngồi dậy, lấy tay chùi miệng:
“Ông chú điên dám hôn trộm bà, này thì chết với bà”
Y Na dơ cao tay định cho anh một cái bạt tay liền bị anh túm lấy kéo ngã vào lòng. Kỷ Hoành nhanh tay vòng qua eo cô khóa lại khiến cô nằm trên thân anh
Cô chống tay toan vùng dậy nhưng bất khả thi, chỉ có thể lấy tay giữ khoảng cách khỏi cái cơ thể săn chắc kia của anh. Sống hai kiếp cô chưa gặp trường hợp nào như Kỷ Hoành, lạnh lùng, hung bạo và khó đoán:
” Tôi vẫn đang giận đấy, đừng có quá đáng. Đã nói rõ ràng rồi, bà đây có chồng…”
Lại bị anh khóa họng bằng một nụ hôn táo bạo hơn, Kỷ Hoành một tay giữ đằng sau gáy không cho cô giãy thoát, tay còn lại ve vãn đằng sau lưng cô. Anh điên cuồng gặm nhấm đôi môi mong nước của thiếu nữ
Y Na điên cuồng chống tay trước ngực anh kháng cự, cô nhìn thẳng vào đôi mắt anh thấy những tia máu đỏ gợn xung quanh, có lẽ anh đang tức giận
Để thoát khỏi sự tàn bạo này, Y Na dùng răng cắn mạnh vào môi anh khiến Kỷ Hoành đau đớn thả cô ra. Cô nhanh chóng chui vào chăn quận mình lại, tiếng thiếu nữ nức nở than vãn:
” Đàn ông các anh ác lắm, đều có thể chà đạp phụ nữ dưới thân mình. Tôi cứ tưởng chú sẽ khác với bọn họ nhưng giờ chú chính cùng lõa với bọn họ. Tên Lâm Kha lúc phát điên thì coi việc đánh đập tôi làm thú vui, chú cũng như vậy, phát điên gì thì tránh xa tôi ra cần gì phải đến đây phát điên chứ?….”
Kỷ Hoành ngồi dậy sốc chăn nhẹ nhành ôm lấy cô, khẽ vén tóc để lộ ra khuôn mặt long lanh nước mắt của thiếu nữ:
” Xin lỗi, do anh. Anh rất khó chịu mỗi khi em nhắc đến người đàn ông khác trước mặt anh. Anh thích em Y Na”
Y Na rất nhạc nhiên khi đầu gỗ như Kỷ Hoành mà cũng viết thổ lộ tiếng lòng của mình nhưng cô vẫn chưa thể vì câu nói của anh mà tha lỗi lầm ban nãy anh gây ra cho cô. Mặc dù cô có chúy động lòng với anh nhưng vẫn chưa dám đối mặt với thứ tình cảm mỏng manh này