[Mạt Thế] Quỷ Nhân Doanh Uyên - Tĩnh Tĩnh Uyên - Chương 11: Chấn nhỏ
Nghĩ đến đây Lý Phàm cũng không giám nói, hắn chỉ có thể nhờ người xắp sếp cho bốn người Doanh Uyên một chiếc xe với một ít vật tư, rồi để xe họ đi sau đội ngũ quân nhân. Đam Mỹ Hiện Đại
Tần Thiệu nghe thấy Lý Phàm xắp sếp xe với vật tư cũng không ngăn cản hay có ý kiến.
Doanh Uyên cũng không từ chối, rất vui vẻ đi đến xe được Lý Phàm xắp sếp, Lạc Cầm cùng Vũ An cũng không có ý kiến.
Tần Thiệu nhìn cô gái nhỏ tung tăng vui vẻ kia trong mắt liền hiện lên một tia ý cười.
…..
Doanh Uyên ngoài mặt thì vẫn là bộ mặt không chút cảm xúc, nhưng trong lòng thì vui mừng cảm kích vị lão đại họ Tần kia
Mẹ nó! Tay cô vết thương vốn dĩ có thể lập tức lành lại, mà có một đám người nhìn như thế cô cũng không dám à nha.
Cô cũng rất nghi ngờ tên quân y kia mới vào nghề hay sao mà băng bó tay cô như xác ướp, khiến tay cô bây giờ không thể nào động đậy được, cũng không thể gỡ chúng ra.
Nhóc con thật sầu.
Rất may vẫn còn một tay, tàn nhưng không phế.
Doanh Uyên ngồi ở ghế phụ vui vẻ tươi tắn hẳn ra, người lái xe vẫn là Lạc Cầm, Vũ An vẫn là ôm Vũ Nhiên ngồi ở ghế sau, sau một ngày mệt mỏi bây giờ an toàn thằng nhóc liền an tâm nằm ở ghế sau ngủ.
” Chị, vì sao lúc đó chị không cho em sử dụng năng lực lĩnh vực, em biết năng lực của em không bằng con ác linh lúc đó nhưng ít nhất sẽ không để chị bị thương ” lúc con ác linh đó suất hiện cô chuẩn bị dùng lĩnh vực thì bị cô ấy ngăn lại.
” Cô biết dùng?”
” Không biết ”
Lạc Cầm:”…” ơ…Thế không phải thức tỉnh liền dùng được à.
Doanh Uyên thật sự rất muốn dùng ánh mắt phán xét nhìn cô ấy.
” Không phải năng lực nào thức tỉnh để có thể trực tiếp biết cách dùng, nhưng năng lực có thể trực tiếp dùng đều là những năng lực thể chất, còn đâu những năng lực khác đều phải học cho dù là nguyên tố hay niệm lực “
” Nếu dùng không đúng cách khả năng tự mình hại mình sẽ rất cao, nhất là hệ niệm lực như cô” Doanh Uyên hờ hững giải thích.
” Thật… Thật sao? Vậy làm thế nào để học được cách dùng ”
” Đợi vài hôm nữa Phong Miên sẽ dạy cô, nhưng tôi nói trước cô hiện tại không nhận được bất kỳ một nhiệm vụ nào là vì cô chưa học cách sử dụng lĩnh vực, nhưng một khi cô đã học được cách sử dụng thì một chút thời gian trống cô cũng không có đâu “
” Em biết, dù sao em có thể sống tiếp đều nhờ vào họ thì cũng phải trả thù lao chứ, nhưng mà Phong Miên là ai, em không thấy trong danh sách đồng nghiệp có tên này “
Thay vì quan tâm việc phải bán mang làm việc thì cô lại càng quan tâm vị tên Phong Miên này hơn.
” Tất nhiên là sẽ không có, cô ấy là quản lý quỷ nhân cấp cao của binh đoàn’ Diệt Tận ‘ ” Doanh Uyên nhìn đoàn xe di chuyển phía trước có chút trầm mặc.
Lạc Cầm còn muốn hỏi thêm những thấy Doanh Uyên nhắm mắt lại, đành nuốt hết hàng trăm câu hỏi của mình trở về, trong xe liền trở nên im lặng.
Binh đoàn Diệt Tận, đây mới là tên thật của cục quản lý bọn họ làm việc, quỷ nhân chỉ là tên gọi của bán quỷ, nhưng sau này không biết vì sao mà chỉ cần là người của Diệt Tận đều được gọi với cái tên quỷ nhân, và tất cả bán quỷ bọn họ đều phải kí hợp đồng với quản lý quỷ nhân Diệt Tận ‘ Phong Miên ‘ và cũng là người trực tiếp dạy bán quỷ sử dụng khả năng của mình.
…..
Vì trong đội có người bị thương và trời cũng tối nên nên họ tìm một chấn nhỏ để nghỉ ngơi.
Tuy nói là một chấn nhỏ nhưng tang thi cũng không ít, cả đội ngủ cũng phải mất hai tiếng để dẹp sạch mấy căn nhà để ở tạm.
Bốn người Doanh Uyên tính nghỉ ngơi luôn trong xe, bởi vì Doanh Uyên cảm giác nơi này có thứ gì đó khiến cô có chút bất an.
Nếu thật sự có gì xảy ra, bọn cô liền có thể lập tức rời khỏi nơi này.
Thế mà tên lão đại kia đích thân ra một hai muốn cô vào nhà nghỉ ngơi, còn xắp sếp một phòng riêng cho họ.
Cô không muốn vào thì nói cái gì mà ‘ con gái cần được ưu tiên ‘ rồi cái gì mà ‘ phụ nữ cần được bảo vệ ‘.
Đánh rắm.
Cô cảm thấy hắn muốn giám sát cô thì có, cô rất nghi ngờ có phải hay không cái bộ mặt âm trầm lúc mới gặp chỉ là giả, cái bộ mặt cười có chút ti tiện này mới là thật.
Tên trẻ trâu này có phải hay không muốn ngấp nghé nhan sắc của cô.
Đám người Lý Phàm cũng cảm giác thấy lão đại nhà mình cũng có gì đó không giống mọi ngày, mọi ngày lão đại rất ít khi cười chứ đừng nói chi là cười với một người lạ, mà người lạ này lúc nãy còn bị lão đại đuổi xuống xe.
Đám Lý Phàm coi như không thấy, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim đi xắp sếp nhóm người sống sót.