Chương 256: Con gái nhà mình bị bắt cóc rồi
Con gái nhà mình bị bắt cóc rồi mà vẫn còn đi làm ăn với người khác sao?
Mã Tuấn Sinh không khỏi bật cười nham hiểm. Quên đi vậy, coi như vận số ông ấy không tốt, thế thì cứ để Hạ Hầu Thanh chịu khổ thêm một lúc nữa đi!
Triệu Hữu Mai đang đắm chìm trong vui sướng, thấy Mã Tuấn Sinh đột nhiên lui ra thì gương mặt tràn đầy vẻ chưa được thỏa mãn ham muốn, cô ta vội vàng áp tới như một con lười, ánh mắt mê man, vừa cọ sát vừa xoa…
“Anh Tuấn, lần này em đã lập công lớn đó, anh muốn thưởng cho em thế nào đây?”
Mã Tuấn Sinh đi dọc xuống theo đường vòng eo, nhéo một cái thật mạnh!
“Hôm nay ông cụ nhà chúng ta đã sắp xếp cho anh gặp đối tượng hẹn hò rồi, anh cũng mặc kệ đó chẳng thèm quan tâm để đến gặp em, vậy vẫn chưa đủ sao?”
Triệu Hữu Mai thở hổn hển, dưới sự tấn công của Mã Tuấn Sinh, cô ta nói ngắt quãng: “Đối tượng hẹn hò thì sao chứ? Chờ việc hôm nay xong xuôi thì anh đưa em về nhà gặp ông cụ luôn đi, để sau này anh đỡ phải chạy đi chạy lại hai phía… Vất vả quá…”
Mã Tuấn Sinh nghe nói vậy thì động tác lập tức ngừng lại, một tay hắn ta bóp lấy cổ Triệu Hữu Mail
“Ông đây đã nói với cô từ trước rồi, bớt lo nghĩ về những thứ không thuộc về mình đi! Nếu như cô còn dám hành động thiếu suy nghĩ, làm hỏng việc lớn của ông đây thì ông đây tuyệt đối không tha cho cô đâu!”
Triệu Hữu Mai bị bóp chặt đến nỗi mặt mày tím tái, ra sức giấy dụa như một con cá chết mắc vào bờ vậy! Cô ta quơ hai tay, liều mạng đập vào cánh tay Mã Tuấn Sinh, nhưng cánh tay này lại như một thanh thép không nhúc nhích tí nào.
Giờ phút này, dường như cô ta đã nhìn thấy tử thần! Cuối cùng cô ta cũng thấy sợ hãi, vội vàng lắc đầu nghe lời! “Anh Tuấn! Em sai rồi, em không dám nữa…”
Mã Tuấn Sinh buông tay ra, một tay ném Triệu Hữu Mai vào góc tường. Rồi thuận tay cầm tấm khăn trên bàn lên lau tay, vô cùng chán ghét.
“Với thân phận của cô có thể trèo lên người tôi đã là nhờ tổ tiên tích đức rồi! Lại còn dám mong ước làm phu nhân Mã gia chúng tôi?! Không tự soi mặt mình vào bãi nước tiểu mà xem xem rốt cuộc mình có đức hạnh gì! Nếu không phải vì thấy kỹ năng trên giường của cô cũng được thì ông đây đã vứt cô đi từ lâu rồi!”
Triệu Vĩnh Mai đang khỏa thân bất ngờ bị trúng một đòn, trên người nhiều chỗ bị bầm tím, nhưng lúc này cô ta cũng chỉ có thể cố nén cơn đau, kìm nén sự nhục nhã trong lòng mình, miễn cưỡng nở một nụ cười.
“Anh Tuấn nói gì cũng đúng hết. Em có thể có được cuộc sống như bây giờ đều là nhờ anh Tuấn, nếu không thì không biết bây giờ còn đi làm thêm ở đâu!”
Cô ta vừa nói vừa cầm lấy hộp thuốc lá đặt ở trên bàn, lấy một điếu thuốc ra, hai tay dâng lên cho Mã Tuấn Sinh, sau đó ngoan ngoấn cầm lấy bật lửa châm thuốc cho hắn ta.
Làm xong thì hút một điếu thuốc, đây là thói quen của Mã Tuấn Sinh.
Thấy Triệu Hữu Mai phục tùng trông thuận mắt như thế thì trong lòng Mã Tuấn Sinh mới thấy hài lòng hơn một chút, hắn ta không khỏi tưởng tượng… Nếu bây giờ người quỳ gối hầu hạ hắn ta ở đây là Thượng Quan Nhược Hoa thì quả đúng là một chuyện tuyệt vời biết nhường nào!
Mã Tuấn Sinh từ tốn hút thuốc, hưởng thụ sự yên tĩnh lúc này. Qua khung cửa sổ kính trong suốt khổng lồ cao từ sàn tới trần, hắn ta tưởng tượng ra tình hình bên phía nhà kho lúc này… Hạ Hầu Thần cứu được Hạ Hầu Thanh trong cơn phẫn nộ, Lý Cảnh Thiên thì bị đánh đến nỗi mặt mày bầm dập, nằm trên đất bất tỉnh nhân sự, hoặc có lẽ… Có lẽ đã chết rồi!
Dường như hắn ta nhìn thấy vị trí gia tộc hạng nhất đang vẫy tay với Mã gia! Lần này, vì để giữ bí mật mà hắn ta thậm chí còn chẳng nói cho cha mình.
Chẳng phải cha luôn nói bình thường hắn ta không làm được việc nghiêm túc sao?
Lần này hắn ta muốn làm mọi người ai nấy đều phải kinh ngạc, khiến cha phải nhìn hắn ta bằng cặp mắt khác xưa!
Công tử của gia tộc hạng nhất, tương lai là gia chủ Mã gia, chắc chắn hắn ta có quyền cưới Thượng Quan Nhược Hoal
Đến khi đó, dựa vào thủ đoạn của hắn ta, những người phụ nữ của bốn gia tộc còn lại… Cái gì mà u Dương Thiến, Hoàng Phủ Nghiên… Hắn ta muốn biến tất cả những thiên kim tiểu thư của ngũ đại gia tộc cao cao tại thượng kia thành hậu cung của hắn ta!