Chương 221: Máu tươi phun ran gay!
Thi đấu chính thức và không chính thức có chỗ khác nhau, hoàn toàn là “Chế độ khiêu chiến”. Điều này cũng có nghĩa là, nếu như bình thường có ai hay gây thù chuốc oán thì rất có thể sẽ chết trên võ đài khi đấu chính thức!
Trận đấu vừa mới bắt đầu Lý Cảnh Thiên đã thấy nó tàn khốc tới mức nào. Còn chưa tới mười phút, ba môn phái lên khiêu chiến lẫn nhau, chưa gì đã có sáu bảy người chết.
Vẻ mặt Quan Lỗi cũng hơi khó coi, bởi vì trong sáu bảy người đó thì đã có bốn người của Chấn Thiên Môn.
Anh ta biết, hai môn phái kia đang cấu kết với nhau để ra oai với anh ta, cũng là cảnh cáo Chấn Thiên Môn sau này phải biết cụp đuôi làm người.
“Em Quan, cậu vừa mới lên kế nhiệm, nhưng cậu làm lão đại vẫn chưa tốt lắm nhỉ!” Lão đại Phỉ Đầu của Long Sinh Môn cười nhạo.
“Hay.” Ba Thái cũng cười phụ họa theo: “Bây giờ mới bắt đầu mà cậu đã tổn thất bốn đại tướng. Tôi thấy Chấn Thiên Môn vẫn nên rời khỏi cuộc thi năm nay thì
hơn, lần sau quay lại, đừng để người chết nhiều quá mà hoàn toàn diệt môn.”
Quan Lỗi cười lạnh: “Sao hả? Vừa mới bắt đầu mà thôi hai người đã thấy sợ rồi à? Mới bốn người thôi, Chấn Thiên Môn của tôi còn chết tiếp được!”
Anh ta vừa nói vậy, mặt Phỉ Đầu và Ba Thái lập tức tối sầm lại!
Còn chết tiếp được?
Không ngờ rằng Quan Lỗi cũng là một kẻ hung ác!
Ba Thái lạnh lùng nhìn về phía Quan Lỗi.
Tôi đã cho cậu cơ hội nhưng chính cậu lại không cần!
Nếu nể mặt mà đã không biết xấu hổ thì không thể trách anh ta được nữa!
Anh ta nghiêng đầu, dặn dò vài câu với đàn em, đàn em lập tức vội vàng đi ra ngoài.
Trên võ đài, người của ba môn phái vừa xong trận đấu thứ nhất, những người còn lại dần dần có thực lực ngang nhau. Không có ai dễ dàng ra tay nữa, để tránh bị đối phương nắm được sơ hở, ảnh hưởng tới tính mạng.
Hiện trường đột nhiên căng thẳng. Ba Thái cười nói: “Cứ tiếp tục giằng co như thế thì không biết phải đánh tới khi nào. Tôi thấy, không bằng mỗi chúng ta tự thay một người lên, vậy mới có cái để xem!”
Phỉ Đầu nhìn Ba Thái với ánh mắt sâu xa, cũng lập tức phụ họa: “Tôi không có ý kiến.
Hai chọi một, dù Quan Lỗi có ý kiến thì cũng không nói được. Ý kiến của Ba Thái cũng hợp lý, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy thì sợ khán đài đã loạn lên trước.
Lúc đổi người, sức mạnh giữa ba môn phái cũng lập tức có biến hóa. Quan Lỗi không thèm giấu sức mạnh nữa, thay luôn bằng một tay quyền anh mạnh mẽ, còn Phỉ Đầu lại thay bằng một người phụ nữ.
Khán giả có mặt đều ngẩn người ra!
Từ trước tới giờ trong những trận đấu chính thức, chưa từng thấy phụ nữ lên võ đài bao giời
Tất cả mọi người đều vỡ òa! Yêu cầu Phỉ Đầu cho một lời giải thích.
Thế nhưng Phỉ Đầu còn chưa nói gì, người phụ nữ đã nhân lúc mọi người bất ngờ để chặt đầu một người của Chấn Thiên Môn!
Máu tươi phun ran gay!
Nhưng trong mắt người phụ nữ đó không hề có chút dao động nào, giống một cỗ máy giết người!
Phỉ Đầu vui mừng nhìn người phụ nữ trên võ đài, cực kì hài lòng với phản ứng của mọi người.
Quả nhiên, trước mặt sức mạnh tuyệt đối thì bất cứ nghi ngờ nào cũng vô dụng.
Người phụ nữ cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, nhanh chóng giết sạch những người khác của hai môn phái còn lại.
Ngay sau đó, cô ta không cho phép hai môn phái còn lại tiếp tục phái người lên nghênh chiến, mà đã chỉ thẳng vào Lý Cảnh Thiên ngồi trên khán đài.
“Mày! Bắt đầu!”