Chương 8: Cuộc phỏng vấn
Ẩn mình giữa những dải rừng thông và khu vườn thơ mộng ngoại ô Tokyo, dinh thự Hirano là minh chứng cho quyền lực và sự thịnh vượng từ thế kỷ trước.
Cửa chính của dinh thự, được làm bằng gỗ quý, đã chứng kiến nhiều thế hệ của gia tộc Hirano bước qua, với những đường nét điêu khắc tinh xảo mô phỏng cảnh vật và linh vật của Nhật Bản.
Bước vào khuôn viên, những dãy hồ nước yên bình, nơi những chú cá koi đủ màu sắc bơi lượn, phản ánh bóng hình của dinh thự và những tán cây cổ thụ. Mỗi chi tiết, từ những viên đá trang trí cho tới những cây cỏ được chăm sóc cẩn thận, đều mang lại cảm giác về một quá khứ huy hoàng, một thời đại mà gia tộc Hirano đứng đầu trong giới quý tộc Nhật Bản.
Bên trong dinh thự, ánh sáng dịu dàng bên ngoài chiếu qua những cửa sổ tráng lệ. Trên tường được trang trí bằng những bức tranh cổ, tạo nên cảnh vật lãng mạn từ kỳ quan thiên nhiên cho tới những câu chuyện huyền bí. Phòng khách rộng lớn, nơi từng diễn ra những bữa tiệc xa hoa, vẫn giữ nguyên vẻ đẹp quý phái với những bộ bàn ghế gỗ quý hiếm, được khắc họa tỉ mỉ, chứng tỏ tài nghệ của những nghệ nhân thời ấy.
Trong tiền sảnh rộng lớn, tiếng bước chân của Jo Hirano vang lên như nhịp tim đang đập mạnh trong lồng ngực.
Chủ tịch Hirohito đứng trước bảng gỗ màu trắng, tay chậm rãi chỉ vào biểu đồ tài chính đang chứa đựng những con số đỏ khoanh tròn. Ánh mắt của ông nghiên cứu từng con số một, đồng thời phản ánh sự thất vọng về tình hình hiện tại.
“Jo.” Chủ tịch Hirohito gọi tên con trai, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy quyền:
“Công ty đang phải đối mặt với hậu quả tài chính nặng nề. Con định giải quyết vấn đề này như thế nào?”
Jo Hirano đứng đó, cảm giác như mọi lỗi lầm đang bủa vây anh. Anh gật đầu nhẹ nhàng, biểu lộ sự nhận thức về trách nhiệm của mình. Ánh mắt anh nhìn vào biểu đồ tài chính đỏ rực, rồi nhìn lên đối diện với chủ tịch:
“Con sẽ chắc chắn thay đổi, làm việc kỹ lưỡng hơn, đảm bảo rằng những sai sót này sẽ không tái phạm.” Jo nói, giọng điềm tĩnh, nhận ra trách nhiệm của mình.
Chủ tịch Hirohito nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt ông nhìn thấy được sự quyết tâm và ý chí sửa sai trong đôi mắt của con trai.
“Cha muốn con sau khi tan làm, đến làm trợ lý cho thư ký Ko và học hỏi, ông ấy sẽ đến Bắc Kinh cùng con. Cha muốn trong vòng ba tháng con không còn để tình cảm ảnh hưởng đến công việc. Còn chuyện ở Bắc Kinh, cha sẽ để Hira hỗ trợ cho con.” Chủ tịch dõng dạc nói.
Thời điểm này không thích hợp để thay thế chức vụ Tổng Giám Đốc, mặc dù cậu quý tử đã gây ra thiệt hại tài chính nặng nề chưa từng có. Ngài chủ tịch không muốn đứa con trai vừa nhậm chức được sáu tháng đã bị sa thải, ảnh hưởng danh tiếng của con.
Lời này khiến Jo ngạc nhiên: “Hira đã trở về từ Iceland rồi sao cha?” Anh nhanh chóng hỏi, cảm xúc bất ngờ và vui sướng.
Chủ tịch gật đầu.
Hiro Jo Hirano bày tỏ sự vui mừng trên khuôn mặt. Đã lâu lắm rồi anh chưa gặp lại em gái song sinh của mình, chỉ có thể cùng Hira trò truyện qua điện thoại. Chủ tịch muốn con gái trải nghiệm cuộc sống và môi trường làm việc khắc nghiệt ở Iceland để cô có thêm kinh nghiệm, một cái nhìn mới trong quan điểm kinh doanh ở một quốc gia lạnh giá vô cùng phát triển.
Trong khi Jo sống thiên về tình cảm, dễ dàng tin tưởng người tử tế với anh, Hira lại sở hữu sự nhạy bén và tầm nhìn rõ ràng, giúp công ty xe điện chi nhánh ở Iceland đạt được những thành tựu to lớn.
Chủ tịch hiểu rõ nhược điểm của Jo, anh luôn đối xử tốt với mọi người và thân thiện quá mức, người đó phải đối xử rất tệ với anh nhiều lần, anh mới xa lánh họ. Sự việc lần này coi như một bài học cho anh. Không phải lúc nào cũng nên tin tưởng nhân viên mà hãy trực tiếp giám sát, khắc khe hơn với họ. Chủ tịch tin rằng dưới sự hợp tác của cặp sinh đôi, cả hai sẽ giúp công ty vượt qua mọi khó khăn.
–
Trong buổi lễ tại trụ sở chi nhánh Bắc Kinh của công ty xe điện Hirano, không gian được trang trí tỉ mỉ với những bức họa thêu tay màu sắc và ánh đèn lung linh. Mọi người đã tề tựu đông đủ để chứng kiến sự kiện quan trọng – buổi lễ nhậm chức của Hira Hirano cho chức vụ Phó Tổng Giám Đốc Điều Hành. Cựu phó tổng Mã Vân Kiệt bị sa thải.
Hira Hirano đứng ở giữa sân khấu, mặc một bộ suit màu đen thanh lịch, nụ cười tự tin trên môi. Cô nhận được nhiều ánh mắt ngưỡng mộ và kỳ vọng từ các thành viên trong công ty.
Jo Hirano đứng bên cạnh Hira, với ánh mắt đầy tự hào và tin tưởng.
Những tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên khi Hira bước lên sân khấu, nhận biểu hiện tôn kính từ mọi người. Cô cùng tổng giám đốc Jo, cùng nhau nâng cao biểu tượng của công ty – biểu tượng của sự đổi mới và phát triển dưới sự lãnh đạo của Hira và Hiro Jo Hirano.
–
Một tháng đầu tiên ở công ty dưới quyền lực mới của Hira. Cô giao cho mỗi giám đốc bộ phận một dự án và yêu cầu hoàn thành trong một tháng.
Đồng thời, những người liên quan đến sự cố kỹ thuật Vành Đai 3 lần lượt được gọi lên văn phòng của cô để tra hỏi.
Giám đốc kỹ thuật – Cao Di Hòa là người cuối cùng được gọi đến.
Trong phòng họp riêng tại trụ sở, Hira Hirano và giám đốc kỹ thuật Cao Di Hòa ngồi đối diện nhau. Không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng đồng hồ treo tường kêu tích tắc, tạo ra một bầu không khí căng thẳng.
Hira trong bộ suit liền thân màu đen thanh lịch, ngồi thẳng lưng và tỏ ra quyết đoán. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên gương mặt xinh đẹp của cô, làn da trắng mịn, thần thái toát ra vẻ quyền lực, lấn át người đối diện.
Cao Di Hòa ngồi đối diện với vẻ mặt căng thẳng. Nét mặt biểu lộ sự lo lắng và áy náy ngập tràn.
Hira bắt đầu, giọng điềm tĩnh: “Cao Di Hòa, tôi cần ông giải thích về sai sót kỹ thuật trong khâu bảo mật, dẫn đến việc nhóm tin tặc xâm nhập kiểm soát quyền điều khiển.”
Cao Di Hòa nuốt nước bọt, áp lực tăng lên. Ông nói với giọng trầm thấp: “Tôi thừa nhận rằng có một lỗ hổng bảo mật trong hệ thống, chúng tôi đã không nắm bắt kịp thời khiến tin tặc thừa cơ khai thác. Điều đó cho phép họ xâm nhập và kiểm soát chiếc xe từ xa.”
Hira nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt sắc lạnh, cho thấy cô đã hiểu rõ tình hình từ trước và đã tìm ra nguyên nhân thật sự.
“Tôi đã điều tra.” Cô nói: “Công nghệ tường lửa của Hirano bảo mật tuyệt đối, từ trước tới nay chưa từng bị ai xâm nhập. Tuy nhiên, từ khi ông Cao nhậm chức, mọi thứ trở nên không còn an toàn như trước, hệ thống liên tục mất kết nối. Liệu đây chỉ là sự trùng hợp?”
Bằng chứng mà Hira thu thập được cho thấy, giám đốc Cao Di Hòa đã có những cuộc tiếp xúc thường xuyên với Tổng giám đốc Lưu của công ty cạnh tranh. Tường lửa chỉ có thể bị xâm nhập nếu có ai đó từ bên trong cung cấp mật mã và thông tin quan trọng.
Khi nghe những lời cáo buộc và hàng loạt bằng chứng bày biện trên bàn, Cao Di Hòa hoàn toàn sốc nặng, ánh mắt đầy lo sợ.
Hira không dừng lại, cô tiếp tục: “Giám đốc Cao, vụ việc này đã gây ra thiệt hại không nhỏ cho công ty, thậm chí ảnh hưởng đến tính mạng con người. Nếu truy cứu hình sự, ông nghĩ hậu quả sẽ ra sao?”
Trong khoảnh khắc đó, giám đốc Cao Di Hòa cảm thấy như toàn bộ thân thể lạnh buốt. Mọi sự kiêu hãnh, tự tin mà ông thường mang theo giờ đây đã tan biến. Khi ánh mắt sắc bén của Hira đâm xuyên qua đôi mắt ông, tim Cao Di Hòa đập mạnh, cảm giác sợ hãi và hoảng loạn lấn át mọi suy nghĩ khác.
Đôi mắt một thời tỏa sáng giờ chỉ còn lại sự cầu xin: “Phó tổng giám đốc!” Ông nắm chặt hai tay, giọng run rẩy: “Tôi xin lỗi. Tôi đã mắc phải sai lầm lớn, nhưng xin cô, hãy hiểu cho tôi. Là giám đốc Lưu ép tôi phải làm thế, nếu không ông ấy sẽ không tha cho gia đình tôi.”
Dưới vẻ ngoại lạnh lùng, Cao Di Hòa giờ đây chỉ còn lại một người đàn ông yếu đuối, đang cầu xin một cơ hội. Ông biết, nếu Hira quyết định truy tố, cuộc đời và sự nghiệp của ông có thể sẽ kết thúc, vợ con ông sẽ ra sao? Mỗi từ thốt ra, mỗi ánh mắt đều thể hiện một điều: Ông chân thành mong muốn được tha thứ và có một cơ hội sửa sai.
Hira nhìn Cao Di Hòa sắc mặt nghiêm trọng, giọng điệu thể hiện sự thất vọng sâu sắc: “Khi ông quyết định hành động như vậy, ông có từng nghĩ đến sự an toàn của hàng triệu khách hàng không? Những sinh mạng đã mất, công ty thua lỗ nặng nề, danh tiếng mà chúng ta gây dựng nhiều năm giờ đây đổ vỡ. Anh tôi, luôn tin tưởng mọi người trong công ty, luôn nghĩ rằng mọi người đều chung lòng vì mục tiêu chung. Ông đã lợi dụng lòng tin của anh ấy, vì lợi ích riêng mà không từ thủ đoạn. Hôm nay, tôi thông báo: Ông chính thức bị sa thải. Hãy chuẩn bị tâm lý đón nhận những thứ nghiệt ngã mà anh tôi đã phải chịu đựng thời gian qua.”
Cao Di Hòa cúi đầu thảnh khẩn mong Hira có thể thay đổi quyết định. Cô vẫn kiên định và mời ông rời khỏi phòng, không thèm nhìn đến một cái.
Cánh cửa vừa đóng, Hira nhấc điện thoại bàn lên, nhấn một số rồi đặt sát lên tai: “Thư ký Đinh, vào đây một chút.”
Chưa đầy một phút sau, cửa phòng mở, một nữ thư ký trẻ tên Đinh Xuân bước vào. Cô mặc một bộ đồ công sở màu xám, mái tóc đen óng mượt được buộc gọn gàng, đang chờ đợi chỉ dẫn từ Hira.
“Thư ký Đinh.” Hira bắt đầu: “Tôi cần cô tìm giúp hai luật sư có uy tín ở Bắc Kinh. Họ phải có kinh nghiệm trong việc truy tố hình sự và cũng phải hiểu rõ về việc tái lập thương hiệu công ty. Đồng thời, họ cần phải có khả năng xử lý vụ việc của Cao Di Hòa và những người liên quan.”
Đinh Xuân ghi chú nhanh: “Thưa phó tổng, tôi đã rõ, tôi sẽ tìm kiếm và liệt kê danh sách cho cô trong hôm nay.”
Hira gật đầu: “Tôi muốn có danh sách mười ứng cử viên đó trước cuối ngày. Cảm ơn cô.”
Đinh Xuân gật đầu và rời khỏi phòng.
Thủ tục sa thải Cao Di Hòa được Jo Hirano thông qua và đặt bút ký. Anh cảm thấy hụt hẫng và mất niềm tin vào vị giám đốc kỹ thuật thường ngày làm việc vô cùng chu toàn và tận tâm, lại có thể là người dễ dàng bán đứng công ty vì lợi ích cá nhân.
Chiều đến, Đinh Xuân gửi danh sách mười luật sư theo yêu cầu của Hira. Trong đó đầy đủ chi tiết và các vụ án, thành tựu mà những luật sư này đạt được.
Hira và Jo cùng thảo luận về việc chọn lựa luật sư, còn có luật sư của công ty Quách Tịnh Kỳ ở đó cố vấn.
“Cố Từ Hàm, Vương Lực Hoành. Hai người này.” Jo chọn rất nhanh chóng.
Hira ngẫm nghĩ một lúc, anh mình chọn hai người này rất nhanh. Không phải cô không tin tưởng anh, nhưng việc chọn luật sư đại diện nên được chọn lọc kỹ càng, không phải cứ có chút danh tiếng hay quen biết với nhau đều có thể tùy tiện chọn lựa.
Quách Tịnh Kỳ nói: “Luật sư Cố rất nổi tiếng trong lĩnh vực hình sự, trong những vụ khó, nếu không thể trắng án, cô ấy vẫn giúp bị cáo nhận mức hình phạt nhẹ nhất. Còn luật sư Vương, người rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực thương mại, đã giúp rất nhiều công ty gầy dựng lại hình ảnh uy tín đã mất.”
Hira ngờ vực. Cô không tin vào thành tích đáng nể của Cố Từ Hàm, trừ phi vị luật sư này không từ thủ đoạn.
Jo bày tỏ ánh mắt ngưỡng mộ chỉ với vài lời miêu tả thành tích của Quách Tịnh Kỳ dành cho luật sư Cố.
Hira không thực sự tin tưởng ai. Trừ phi trực tiếp gặp gỡ, cô mới có thể đánh giá chính xác về khả năng của người đó.
“Được, thư ký Đinh, đặt một cuộc hẹn giúp tôi với những người trong danh sách mà cô liệt kê vào những ngày khác nhau và sớm nhất có thể.” Hira nói.
Đinh Xuân lập tức ghi chú và gật đầu.
Ánh mắt của Jo lộ rõ vẻ phấn khởi. Hira nhìn ra được anh trai có thiện cảm với một trong hai vị luật sư này, đặc biệt là luật sư Cố.
Jo luôn tin tưởng người khác, anh được bao bọc từ nhỏ. Còn Hira, từ nhỏ đã sống xa gia đình do cha bắt đi học ở những nơi oái ăm nhất. Tốt nghiệp cấp ba xong cô đã phải tự túc đi làm và tự xin việc, không như anh trai, được cha giao cho những chức vụ trợ lý cho các vị tổng giám đốc của công ty lớn.
Mẹ cô, bà Dương Nguyệt Nga nhiều lần cãi nhau với chồng vì bắt con gái đi học xa nhà, để tiểu thư chịu cực nơi xứ người. Thậm chí tới giờ mẹ cũng không chịu về Tokyo sống với cha chỉ vì chuyện của Hira.
Chủ tịch mỗi khi có dịp đều đích thân đến Thượng Hải và Bắc Kinh thăm vợ và gia đình mẹ vợ, dù ngài đã nhiều lần bày tỏ quan điểm nuôi dạy con khắc nghiệt sẽ tốt hơn, nhưng Dương Nguyệt Nga đã nói với chồng một câu trước khi bỏ về Trung Quốc: “Làm con của một người bình thường còn sung sướng hơn làm con cháu của gia tộc Hirano.”
Chủ tịch Hirohito luôn mong muốn con cái mình trải qua những thử thách cuộc đời, nhằm hiểu rõ hơn bản chất khắc nghiệt của cuộc sống. Tuy nhiên, Jo lại may mắn được sống trong vòng tay che chở, nhờ sự can thiệp đúng lúc của phu nhân, khiến anh sau cùng được đảm nhiệm những vị trí có lợi thế hơn Hira.
Phu nhân đã không một lần mà nhiều lần cố gắng can thiệp vào cách dạy dỗ của chồng và đưa con gái về nhà, tuy nhiên ông đã kịp ngăn chặn kịp thời.
–
Sau buổi phỏng vấn với nhiều ứng cử viên, trong đó có Vương Lực Hoành, Hira đang xem xét ai sẽ là hai lựa chọn tốt nhất để đại diện. Chiều nay, cô sẽ có buổi gặp gỡ với luật sư Cố Từ Hàm, người mà cô đặc biệt muốn tìm hiểu, và cũng là người cuối cùng trong danh sách.
Hira đang ngồi trên chiếc ghế da sang trọng sau chiếc bàn dài ở phòng họp, bàn tay chạm nhẹ vào tệp tài liệu, sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn sắp tới.
Lúc này, cánh cửa phòng mở ra, một người phụ nữ trong trang phục công sở bước vào cùng thư ký Đinh.
Đó là Cố Từ Hàm. Cô mặc một bộ đầm bút chì màu đen mỏng manh nhưng vô cùng thanh lịch, tôn lên dáng vóc thanh mảnh và đường nét tuyệt mỹ. Một chiếc khăn quàng cổ màu đen, tạo nên một điểm nhấn tinh tế, phối hợp hoàn hảo với đôi giày cao gót màu nude.
Tóc cô được buộc gọn gàng sau lưng, bồng bềnh, vài sợi tóc rối bất kỳ tạo nên sự mềm mại cho khuôn mặt tự tin, đôi mắt quan sát mọi thứ xung quanh. Trên tay cô là cặp tài liệu màu đen, ngoại hình nổi bật và phong thái chuyên nghiệp không kém phần tinh tế của cô đã thu hút ánh nhìn của mọi người trong phòng.
Tất cả mọi người nhẹ nhàng đứng dậy, đôi mắt hướng về phía luật sư Cố. Mọi người cùng bắt tay nhau trong một cử chỉ chào hỏi đầy tôn trọng.
Cuộc phỏng vấn bắt đầu.
Hira nhìn luật sư Cố Từ Hàm trang nghiêm nói: “Luật sư Cố, tôi đánh giá cao những gì cô đã đạt được, nhưng có một số vấn đề chúng tôi muốn thảo luận.”
Luật sư Cố gật đầu: “Mời cô phó tổng giám đốc.”
Hira mở đầu cuộc phỏng vấn với ánh mắt sắc bén: “Trước hết, cô có thể cho biết số vụ kiện hình sự mà cô đã xử lý?”
Cố Từ Hàm gật đầu, trả lời một cách tự tin: “Tôi và các cộng sự đã xử lý trên 600 vụ kiện hình sự và đã giành chiến thắng hơn 80% trong số đó. 20% còn lại thân chủ của tôi nhận được hình phạt nhẹ nhất.”
Hira ghi chú một số thông tin và tiếp tục: “Có vụ nào tương tự như vụ của chúng tôi không?”
Cố Từ Hàm không cần suy nghĩ trả lời: “Có, tôi đã đại diện cho một số doanh nghiệp lớn trong các vụ kiện liên quan đến tranh chấp bản quyền và sở hữu trí tuệ bị đánh cắp.”
Hira tiếp tục: “Cô thường áp dụng chiến lược gì trong những vụ kiện như vậy? Và đội ngũ hỗ trợ của cô ra sao?”
“Tùy trường hợp cụ thể, nhưng tôi luôn ưu tiên giải quyết thông qua đàm phán. Về đội ngũ, tôi có một nhóm trợ lý, điều tra viên và chuyên gia trong lĩnh vực liên quan.” Cố Từ Hàm đáp.
Hira gật đầu và chuyển sang vấn đề chi phí: “Về phần chi phí, cô áp dụng mô hình nào? Và có chi phí phát sinh không?”
Cố Từ Hàm nở một nụ cười nhẹ: “Chúng tôi thường áp dụng mô hình chi phí cố định kết hợp phần trăm chiến thắng. Về chi phí phát sinh, chỉ khi có sự thỏa thuận từ hai bên.”
Hira lấy một hồ sơ từ ngăn kéo và đặt lên bàn: “Đây là bằng chứng chúng tôi đã thu thập về việc giám đốc kỹ thuật Cao Di Hòa và tổng giám đốc Lưu từ công ty đối thủ đã cộng tác gây ra thiệt hại cho công ty. Tôi muốn biết, dựa vào những thông tin này, cô nghĩ sao về khả năng chiến thắng?”
Cố Từ Hàm mở hồ sơ, nhìn qua vài thông tin quan trọng rồi nâng mắt lên: “Trước tiên, tôi muốn biết tại sao cô tin rằng chúng ta có cơ sở pháp lý đủ mạnh để đưa vụ này ra tòa?”
Hira trả lời: “Những bằng chứng này cho thấy rõ họ đã làm việc với một số nhân viên bên trong của chúng tôi để thu thập thông tin mật, ăn cắp bản quyền, và sử dụng chúng để hạ bệ uy tín của chúng tôi, giành lợi thế trên thị trường.”
Cố Từ Hàm hỏi tiếp: “Cô có thể nêu rõ hơn về thiệt hại mà công ty đã gặp phải không?”
“Chúng tôi đã mất một số hợp đồng lớn, đền bù thiệt hại cho khách hàng, thu hồi hơn một triệu xe, và mất một lượng lớn dữ liệu quý giá. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến tình hình tài chính mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của công ty trên thị trường.” Jo Hirano thay mặt Hira trả lời câu hỏi này.
Cố Từ Hàm ghi chú một số điểm quan trọng, sau đó nói: “Tôi hiểu vấn đề này rất quan trọng đối với công ty. Với những thông tin đã có, bên tôi sẽ tiếp tục điều tra sâu hơn và tìm cách đưa vụ việc này ra ánh sáng. Tôi sẽ cần thời gian để phân tích kỹ lưỡng mọi bằng chứng, sau đó sẽ trả lời cho quý công ty về tỷ lệ chiến thắng vào đầu tuần sau.”
Hira ghi chú một vài điểm và tiếp tục: “Theo cô, điểm mạnh và điểm yếu của chúng tôi về vụ kiện là gì?”
Cố Từ Hàm nhanh chóng trả lời: “Dựa vào những thông tin được cung cấp và tìm hiểu trước đó, đây là ý kiến cá nhân của tôi: Điểm mạnh là các bằng chứng mà bên công ty đã thu thập, cùng với uy tín trước đó của công ty. Điểm yếu là việc bảo quản thông tin nội bộ chưa thực sự tốt, nếu một vài thông tin quan trọng bị lọt ra ngoài, đối thủ sẽ tận dụng chiếm ưu thế trong vụ kiện.”
Dựa vào lời nói của Cố Từ Hàm, Hira đánh giá cô ấy là một chuyên gia phân tích thông minh và thận trọng. Cô ấy nhấn mạnh vào việc sử dụng bằng chứng và uy tín công ty làm điểm mạnh, đồng thời chỉ ra tình trạng bảo quản thông tin nội bộ chưa hoàn hảo.
Jo Hirano hỏi: “Vậy về việc giao tiếp và cập nhật thông tin vụ án như thế nào?”
Cố Từ Hàm trả lời: “Bên tôi sẽ giao tiếp thường xuyên qua email, điện thoại và họp mặt khi cần. Tôi cũng mong muốn được biết nguyện vọng của quý công ty để việc hợp tác diễn ra suôn sẻ.”
Vẻ mặt Hira trở nên sắc bén: “Luật sư Cố, vụ kiện này, đối với công ty, không chỉ là một cuộc chiến trên tòa án. Nó còn thể hiện quyết tâm và bản lĩnh, là sự đấu tranh cho danh dự của Hirano.”
Cô tiếp tục: “Uy tín của chúng tôi không phải là thứ dễ dàng mua bán, nó được xây dựng bằng công sức và thời gian của rất nhiều người. Cao Di Hòa vì lợi ích cá nhân bán đứng công ty, chúng tôi muốn ông ấy nhận ra hậu quả và bị luật pháp trừng trị thích đáng.”
Giọng nói của Hira như dao cắt: “Còn công ty đối thủ và tổng giám đốc Lưu, tôi muốn họ thấm thía một điều: Hirano không phải là mục tiêu dễ dàng để hạ bệ. Tôi muốn họ cảm nhận được sự thất vọng như chúng tôi đã từng.”
Mọi người tập trung lắng nghe, Hira nhìn thẳng vào mắt Cố Từ Hàm: “Đây không chỉ là vụ kiện, đây là lời khẳng định. Hirano sẽ không chao đảo, không chùn bước. Chúng tôi sẽ chiến đấu hết mình vì danh dự và uy tín đã xây dựng.”
Cố Từ Hàm gật đầu, ánh mắt tự tin: “Tôi hiểu, phó tổng giám đốc. Uy tín của Hirano rất quan trọng. Chúng tôi sẽ nỗ lực nào để đảm bảo sẽ giành chiến thắng và danh tiếng của công ty sẽ được khôi phục.”
Hira gật đầu, cô nhường lại phần sau cho luật sư Quách Tịnh Kỳ.
Về vấn đề thời gian, luật sư Quách đặt câu hỏi: “Cô hiện đang xử lý bao nhiêu vụ kiện và liệu có thời gian cho vụ của chúng tôi không?”
Cố Từ Hàm giải thích: “Bên tôi đang xử lý 5 vụ kiện. Nhưng chúng tôi có một đội ngũ linh hoạt và hiệu quả, cam kết sẽ dành thời gian cần thiết cho vụ kiện của quý công ty.”
Khi đến vấn đề tiền án – tiền sự, Quách Tịnh Kỳ hỏi một cách cẩn trọng: “Cô có từng đại diện cho bên đối thủ hoặc có mâu thuẫn lợi ích với chúng tôi không?”
Cố Từ Hàm lắc đầu: “Không, tôi chưa bao giờ có mâu thuẫn lợi ích với công ty Hirano và cả tập đoàn Hirano.”
Luật sư Quách nhấn mạnh về chiến lược: “Nếu mọi thứ không đi theo hướng mong muốn, cô sẽ làm gì? Có chiến lược dự phòng không?”
Cố Từ Hàm tỏ ra tự tin: “Chúng tôi luôn có chiến lược dự phòng. Việc dự đoán và chuẩn bị cho mọi khả năng có thể xảy ra của luật sư rất quan trọng.”
Cuối cùng, với vẻ mặt nghiêm túc, Hira hỏi: “Tại sao chúng tôi nên lựa chọn công ty cô?”
Cố Từ Hàm ánh mắt đầy quyết đoán: “Chúng tôi không chỉ có uy tín trong việc xử lý các vụ kiện tương tự mà còn chứng minh khả năng tối ưu hóa cơ hội thành công cho khách hàng. Chúng tôi đã từng đối mặt và vượt qua những thách thức tương tự, có kiến thức sâu rộng về cách đưa ra các giải pháp hiệu quả. Bảo vệ thông tin nội bộ của khách hàng là ưu tiên hàng đầu. Mọi dữ liệu quan trọng sẽ được giữ an toàn, không bị rò rỉ lọt ra ngoài. Chúng tôi cam kết duy trì sự giao tiếp chặt chẽ và cung cấp thông tin đầy đủ cho quý công ty trong suốt quá trình giải quyết vụ kiện. Đảm bảo rằng hai bên luôn có cái nhìn tổng quan để đưa ra những quyết định chiến lược đúng đắn. Với tất cả những điều này, tôi tự tin rằng việc lựa chọn công ty chúng tôi sẽ mang lại giải pháp chuyên nghiệp, hiệu quả và mang tính toàn diện.”
Hira không thể không nhận ra sự thông minh và thuyết phục trong cách Cố Từ Hàm trình bày ý kiến của mình. Mỗi khi cô giải thích một điểm pháp lý hoặc đưa ra một góc nhìn mới, Hira cảm nhận được sự sắc bén và tư duy phân tích sâu rộng từ cô. Điều này khiến Hira càng thêm tự tin vào lựa chọn của anh mình.
Sau mỗi câu trả lời, Hira đều gật đầu nhẹ nhàng, âm thầm ghi nhận những điểm mạnh và ấn tượng từ nữ luật sư trước mặt. Mặc dù cô không biểu lộ cảm xúc rõ ràng, nhưng trong lòng, Hira đã phần nào tin tưởng và đánh giá cao Cố Từ Hàm.