Chương 160: Bữa tiệc tại Cung Điện Hoàng Thất
Vera đang ngồi nghỉ ngơi sau nhà, hằng ngày em vẫn không ngừng luyện tập tuyệt kỹ mới nhưng đến giờ cũng chỉ thể hiện ra được chút da lông. Đã qua hai tháng kể từ khi Vera thăng cấp và thể hiện uy phong của đệ Nhất thiên tài, từ đó tới giờ em vẫn luôn ở nhà rèn luyện bản thân.
Hồi đó sau khi lễ hội giao lưu kết thúc Vera đã được học viện thưởng cho rất nhiều vật phẩm có giá trị cao, sau đó em cũng có ở lại học viện thêm vài ngày nữa để dự tiệc ăn mừng. Có rất nhiều nam sinh vây quanh muốn làm quen với Vera khiến em không thể nào thoải mái khi dự tiệc được nên chỉ sau vài ngày Vera đã bắt xe trở về nhà.
Những năng lượng tinh thuần mà hồi trước Vera có hấp thu rồi nén lại dự trữ trong ‘tâm cầu’ đã cạn sạch từ khi em thăng tiến lên ‘đỉnh cấp(9)’. Dù có rất nhiều thuốc và dược liệu quý giá để hỗ trợ tăng tốc độ tu luyện nhưng hiện tại tốc độ đề thăng thực lực của Vera đã chậm hơn hẳn trước kia nhiều!
Đã hai tháng trôi qua mà viên chiến cầu thứ 9 mới đạt tới kích thước gần bằng phân nửa 8 viên còn lại, cứ với tốc độ như thế này thì Vera dự tính phải ít nhất ba tháng nữa em mới có thể đạt đến Tinh Anh – đỉnh phong. Tốc độ này so với trước kia thì quả là rất chậm, bản thân Vera cũng không biết phải làm sao nên em cũng chỉ có thể tập chung vào việc luyện tập tuyệt kỹ mới.
Nghỉ ngơi xong Vera liền đi tắm rửa rồi chuẩn bị diện một bộ đồ thật đẹp vì lát nữa sẽ có xe đến đón em đi tới cung điện hoàng gia. Đêm nay Hoàng thất sẽ tổ chức một bữa tiệc chúc mừng sinh nhật Hoàng Thái Tử Kiboro, ông ta có phát thiệp mời cho một số thiên tài tuyệt thế trẻ tuổi trên toàn Quốc và trong đó không thể thiếu Vera.
Lời mời của Hoàng thất tất nhiên Vera không thể không đến hơn nữa Kiboro cũng là bố của Kivat, Vera muốn xem thử hiện tại cậu ta đã đạt tới cấp độ nào. Tuy đã là học viên đồng khóa được hơn một năm nhưng Vera vẫn chưa từng được chứng kiến Kivat thể hiện thực lực và cũng chưa từng nói chuyện cùng nhau.
Cung điện hoàng gia hoành tráng và lộng lẫy nhìn từ ngoài vào sẽ cảm thấy đó là một kiệt tác hùng vĩ. Phòng khách của cung điện rất rộng lớn và được trang trí với hai tông màu chủ đạo là hoàng kim và trắng kem. Nó giúp tôn lên sự quý phái và tráng lệ của cung điện. Từ trần nhà những hoa văn họa tiết kẻ dát vàng lộng lẫy, trên mỗi bức tường là những bức tranh hùng vĩ và những chiếc đèn gắn tường bằng vàng lấp lánh.
Từ xa nhìn lại tổng thể phòng khách là cả một cung đài lộng lẫy vừa kiêu sa lại mang nét hùng vĩ khó tả. Trong căn phòng có những khung cửa kính lớn thay vì những bức tường bí bách, kèm theo là hệ thống rèm vải màu vàng rêu sang trọng làm cho phòng khách càng trở nên nổi bật hơn.
Lúc này tại giữa đại sảnh rộng lớn đã có vô số người có mặt tại đây để dự bữa tiệc sinh nhật của Hoàng Thái Tử Kiboro. Phần lớn khách nhân đều là những nhân vật có chỗ đứng quan trọng trong đất nước này, ngoài ra còn có những hậu bối đi theo bậc phụ huynh của mình tới dự bữa tiệc, ai nấy đều là công tử và tiểu thư quyền quý.
Đại sảnh nơi tiếp khách được chia ra thành khá nhiều khu vực khác nhau, như tại khu bên trái từ ngoài vào là khu vực của các thiên tài trẻ tuổi có tiếng tăm lừng lẫy nhất đất nước. Hầu như các học viện nổi danh trong nước đều có những học viên đứng đầu trong học viện mình có mặt tại đây. Đặc biệt là học viện ‘Siêu cấp thiếu niên’ có những năm học viên được mời đến tham gia đó chính là năm người đứng đầu siêu cấp bảng!
Khu vực thiên tài tụ hội không nghi ngờ chính là nơi được chú ý nhiều nhất và cũng là nơi những thiếu gia cùng với tiểu thư muốn ghé tới nhất. Những thanh thiếu niên đang có mặt tại khu vực đó chính là những trụ cột tương lai của đất nước, dù sau này những thiên tài này có làm việc gì đi chăng nữa thì họ vẫn sẽ là những chiến nhân đứng tại tầng thứ thượng cấp.
Đã có rất nhiều người đi tới thăm hỏi và mời rượu những thiên tài tại nơi này, hầu hết họ đều có ý nghĩ muốn xem thử tính cách của những thiên tài trẻ này để xem có thể giới thiệu con cháu của mình cho được hay không. Những người trẻ là con cái của gia đình quyền quý cũng dục dịch đi tới đi lui muốn kết dao với những thiên tài mà họ luôn ngưỡng mộ này.
Ở tại một góc có khá nhiều thanh thiếu niên đang vây quanh một cô gái có dung nhan xinh đẹp thân thể quyến rũ để bắt chuyện, cô gái đó chính là Amity. Tuy rất ghét những kẻ đang bâu xung quanh mình nhưng vì nơi đây là cung điện hoàng gia và đang trong bữa tiệc của Hoàng Thái Tử nên cô không thể nổi cáu rồi nói ra những câu chửi như mọi khi được. Lúc này Amity cười rất miễn cưỡng rồi cầm ly nước trái cây cụm ly với những người khác.
“Sao Vera vẫn chưa tới vậy? Mình tới đây chỉ để gặp cậu ấy thôi!” Amity vừa cố cười vừa suy tư trong đầu. Lúc này Kivat cũng đi tới phía này, theo đuôi cậu ta là cả một đám thanh thiếu nữ như những con thiêu thân.
“Amity lâu rồi không gặp, dạo này vẫn khỏe chứ?”
Kivat đưa ly tới cụm ly với Amity rồi mở miệng hỏi thăm, Amity nhếch miệng cười đáp; “Tất nhiên là vẫn khỏe rồi chỉ là khá tò mò về lí do cậu vắng mặt tại hội giao lưu hai tháng trước đấy. Có phải là bị tớ đuổi kịp nên cảm thấy khó chịu vì vậy bế quan suất bao tháng qua mà không ra ngoài phải không?”
Nghe vậy Kivat nhíu mày nhưng liền lập tức giãn ra rồi nói; “Cứ xem như cậu nói đi, mà những gì xảy ra tại đó là sự thật sao?”
Amity cười khẩy trả lời; “Tất nhiên là thật rồi, có video trên diễn đàn học viện đó cậu chưa vào xem sao? Thế nào, bây giờ bị Vera bỏ xa như vậy cậu có cảm thấy cay không?”
Nghe những lời nói không kiêng nể gì từ miệng Amity phát ra đối với Kivat nhưng mọi người xung quanh đều không cảm thấy lạ gì vì trước giờ hai người họ vẫn vậy.
Gia tộc Amity là một trong năm gia tộc đứng đầu cả nước có quan hệ rất sâu với Hoàng thất, còn Kivat với Amity thì từ nhỏ đã thường chơi cùng nhau nên họ sẽ nói chuyện như bạn bè bình thường mà chả cần kiêng nể gì thân phận của đối phương.
Khi mọi người đang trò truyện thì bên ngoài nơi để xe vẫn đang có những chiếc xe sang trọng lục tục đi tới. Trong đó một chiếc xe hơi vừa dừng lại liền có một thân ảnh xinh đẹp bước ra rồi chậm rãi đi tới đại sảnh của cung điện. Thân ảnh thiếu nữ này đã thu hút vô số ánh mắt xung quanh kể cả những người đã ngoài 30 vẫn không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Những khách nhân mới đến vẫn đang không ngừng bước vào bên trong phòng khách, khi bước vào căn phòng này sẽ cảm nhận được hơi thở hoàng gia và vô số ánh mắt chiếu tới. Gam màu trầm ấm nội thất theo phong cách cổ điển mang lại cảm giác nao lòng cho những ai bước vào.
Đúng lúc này có một thân ảnh quyến rũ xuất hiện tại cửa lớn của phòng khách và đang chậm rãi bước vào bên trong. Những ánh mắt của mọi người sau khi quét tới thì không thể rời đi chỗ khác được mà vẫn nhìn chằm chằm theo từng bước chân của người đó.
Thấy mọi người xung quanh đang giao động, Kivat và Amity đang khịa nhau cũng nghi hoặc nhìn theo hướng mắt của những người khác. Nghiêng đầu ánh mắt xuyên qua kẽ hở giữa những cái đầu của đám thanh niên đột nhiên trở nên hưng phấn giống như phát tình sắc lang. Hai người mơ hồ thấy chút mảnh lấp lánh màu xanh sáng cùng với thân thể mềm mại uyển chuyển!
Amity nhìn thấy một đôi giày cao gót pha lê màu xanh nhạt, từng bước đi gõ lên trên mặt đất lát đá trơn bóng phát ra từng đợt tiếng vang thanh thúy dễ nghe giống như một loại âm phù tuyệt vời. Ánh mắt đảo lên một chút thì trông thấy một đôi đùi đẹp thon dài trắng nõn có chút kích thích xuất hiện trong tầm mắt.
Định lực của Kivat hơn hẳn đám thanh thiếu niên xung quanh đại sảnh nên sắc mặt vẫn giữ vẻ chấn định bình thản. Ánh mắt hơi vài phần thưởng thức, cuối cùng nhìn thấy gương mặt xinh đẹp quyến rũ động lòng người hé ra cậu thấp giọng lẩm bẩm; “Cuối cùng cũng đã tới.”
Trong đám người, theo tiếng đặt chân thanh thúy, dáng người thiếu nữ xinh đẹp rốt cuộc cũng đã vào tới bên trong và đang chậm rãi đi tới khu vực tụ tập thiên tài trẻ tuổi.
Thân thể thiếu nữ mặc một bộ váy áo pha lê màu xanh bó sát người vừa vặn đem đường cong hoàn mỹ tuyệt vời của thiếu nữ kia phô bày ra. Dưới váy là một đôi chân dài trắng nõn chói mắt, tại chỗ mảnh mai kia có vẻ vô cùng mềm mại, khiến cho nội tâm con trai dậy lên cỗ lửa nóng xúc động!
Người thiếu nữ này cả người lộ ra quyến rũ xinh đẹp, đôi mắt đẹp hẹp dài thanh lãnh khí chật lạnh nhạt như một đóa sen không dính bụi trần. Em đối với rất nhiều đàn ông mà nói, đều là báu vật vô giá, cả người ngập tràn hấp dẫn, câu hồn vô số đàn ông.
Bị vô số ánh mắt không ngừng chú mục và soi mói nhưng thiếu nữ diễm lệ vẫn ung dung chậm rãi bước đi cước bộ không hề loạn nhịp. Hễ là nơi em ấy bước qua đều có những người không tự chủ được mà bốc hỏa trong lòng, ngọn lửa nóng cháy tại nơi sâu nhất bốc lên. Những người đàn ông này sợ rằng sau khi về nhà sẽ ảo tưởng vợ hoặc người hầu của mình chính là thiếu nữ tràn ngập hấp dẫn xinh đẹp kia mà hung hãn chinh phạt!
Những thiên tài trẻ tuổi khi thấy thân ảnh quyến rũ đó đang bước tới phía này thì hưng phấn lên tiếng;
“Cậu ấy đã tới rồi, đệ Nhất thiên tài trẻ tuổi của đất nước, hoa khôi số một Quốc gia Vera Devlin!”