Chương 136: Sức mạnh khởi nguyên
“Là Nguyên tố châu, không ngờ mình lại có thể nhìn thấy Nguyên tố châu ở một hội đấu giá cấp tỉnh.”
Nguyên tố châu cũng giống như nguyên tố chủng, chỉ khác là nó quý hiếm và mạnh mẽ hơn nguyên tố chủng gấp mấy chục lần nhưng độ khó khi hấp thu luyện hóa lại chỉ tương đương hoặc khó hơn chút ít.
Khác với nguyên tố chủng được luyện ra từ ma hạch mang hệ và các dược liệu phụ trợ, nguyên tố châu được luyện ra từ những năng lượng nguyên tố mạnh mẽ kì bí trong thiên nhiên, những dược liệu phụ trợ cũng là những loại rất quý, quan trọng nhất là phải có máy móc công nghệ hiện đại và những người thợ giàu kinh nghiệm.
Nguyên tố châu không có phân chia cấp độ như nguyên tố chủng nhưng những viên kém nhất cũng phải sánh ngang với bậc 4 cao giai, hơn nữa độ khó khi hấp thu luyện hóa lại chỉ xấp xỉ với bậc 3. Nếu ai có một viên nguyên tố châu thì người đó đã coi như có một tấm vé thông hành trên con đường trở thành một chiến nhân cường đại.
Nhìn viên nguyên tố châu phát ra những kim sắc quang mang khiến nhiều người trong hội trường không khỏi đỏ mắt, ai nấy cũng đều mơ mộng muốn sở hữu báu vật đó cho dù biết rõ rằng nó chắc chắn sẽ lọt vào trong tay của những kẻ lắm tiền nhiều của bên trên trong những căn phòng ở tầng cao nhất kia.
“Wow không ngờ cuộc đời ta có thể nhìn thấy được nguyên tố châu…”
“Thứ này ngay cả tại những hội đấu giá cấp Quốc gia còn hiếm gặp vậy mà hôm nay có thể trông thấy nó tại một hội đấu giá cấp tỉnh!”
“Xem kìa, linh ảnh con rùa chân thực như vậy chắc chắn là một viên rất cao cấp đấy!”
Nhìn qua nhiều người cũng nhận ra viên nguyên tố châu đó mang hệ kim nhưng nếu có được nó thì họ đều sẵn sàng phế bỏ đi sức mạnh nguyên tố chuẩn với mình nhất để có thể hấp thu nó. Cả hội trường đều trở nên cuồng nhiệt hơn bao giờ hết, nhiều người đã hít thở không thông, người trung niên trên sân khấu thì mỉm cười đắc ý.
“Là nguyên tố châu hệ kim, hơn nữa xem hào quang phát ra thì có thể thấy là loại rất cao cấp… nếu papa có được viên nguyên tố châu đó thì tốt biết mấy!”
Vera nhìn chằm chằm miệng thì lẩm bẩm, nhưng em chẳng có hi vọng gì vì hiện tại số tiền em đang có chắc chắn không đủ, còn tên vô tri ngồi bên cạnh thì chắc chắn sẽ không cho mượn số tiền lớn như thế. Bevis từ sau khi nhìn thấy viên nguyên tố châu đó thì như nhớ ra điều gì đó rồi mới dựa lưng xuống ghế thoải mái uống trà.
Nghe những lời bàn tán phía dưới anh ta không khỏi cười khẩy rồi nói; “Đúng là một lũ ngu kém hiểu biết, cái gì mà sức mạnh kì dị chứ rõ ràng viên ngọc dưới kia được làm từ một tia năng lượng được tách ra trong sức mạnh khởi nguyên!”
Vera nghe vậy thì ngạc nhiên khó hiểu quay sang nhìn Bevis hỏi; “Anh nói được tách ra từ sức mạnh khởi nguyên có nghĩa là gì thế?”
Vera chắc chắn rằng mình chưa từng nghe qua từ ‘sức mạnh khởi nguyên’ một lần nào nhưng không hiểu sao em cứ có cảm giác quen thuộc khi nghe câu này. Bevis nhìn thấy khuân mặt tuyệt diễm của Vera lộ vẻ tò mò khó hiểu thì cười đắc ý rồi đáp;
“Nhóc không biết cũng phải, thứ đó quá mức quý hiếm và cuồng bạo, nó chính là những sức mạnh mang năng lực thông thiên cường đại sinh ra từ thuở trời đất mới hình thành, người ta gọi những loại sức mạnh đó là ‘Sức mạnh khởi nguyên’!”
“Sức mạnh khởi nguyên… năng lực thông thiên… đứng trên vạn vật…” Miệng Vera lẩm bẩm những câu nói này sau đó em giật mình bừng tỉnh rồi lại nghi hoặc nhìn về phía Bevis hỏi tiếp; “Anh có thể giải thích rõ ràng hơn được không, một tia năng lượng được tách ra là sao?”
Nhấp một hớp trà sau đó Bevis trả lời; “Trên thế giới có tổng cộng 20 loại sức mạnh khởi nguyên được gọi chung là ‘Nhị thập khởi nguyên’, tia năng lượng trong viên ngọc màu vàng dưới kia là một phần nhỏ được tách ra từ sức mạnh xếp hạng thứ 20 trong ‘Thập nhị khởi nguyên’ tên nó là Kim Quy Bảo Biến!”
Vera nghe vậy cảm thấy vô cùng chấn động, em không ngờ trên thế giới lại có nhiều điều li kì như thế, sức mạnh khởi nguyên thật là vi diệu. Bevis tiếp tục giảng giải;
“Tuy ‘Kim Quy Bảo Biến’ được xếp hạng thấp nhất trong tất cả 20 loại sức mạnh khởi nguyên nhưng chớ vì vậy mà coi thường nó, so với những sức mạnh nguyên tố thông thường thì nó mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, một tia năng lượng được tách ra từ nó rồi được luyện thành viên ngọc như dưới kia chí ít cũng mạnh hơn gấp hai, ba chục lần những loại sức mạnh thông thường!”
Nuốt nước bọt cái ực Vera nhìn chăm chú xuống viên nguyên tố châu đó, càng nghe Bevis nói em càng cảm thấy chấn động và muốn lấy nó về cho bố mình luyện hóa. Bao người phía dưới cũng giống như Vera, họ đều mong muốn có được báu vật đó, nhiều người còn đang cố liên lạc với những người thân của mình để vay tiền nhằm nhập cuộc tranh chấp viên nguyên tố châu kia!
Sau gần một phút để mọi người ổn định lại người trung niên mới mỉm cười lên tiếng; “Các vị ở đây chắc hẳn ai cũng đã biết tới độ chân quý của báu vật này rồi nên tôi sẽ không dài dòng nữa, giá khởi điểm là 1 triệu xu, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 10.000!”
Xôn xao, cả hội trường gần như bùng nổ, vô số người trong những căn phòng kín ra giá liên tục, giá của viên nguyên tố châu được đẩy lên một cách chóng mặt, những kẻ ngồi ở phía dưới hội trường chỉ biết trơ mắt lên nhìn. Chỉ sau vài chục giây mà giá đã được đẩy lên tới vượt ngưỡng 3 triệu xu, số tiền lớn thế này Vera còn chưa được tự tay cầm bao giờ, em bất lực nghe những tiếng hô giá không ngừng vang lên.
“Papa chắc chắn đang rất muốn có được viên nguyên tố châu đó, hơn nữa sự thật thì nó còn chân quý gấp nhiều lần nguyên tố châu thông thường vì nó được luyện hóa từ một tia năng lượng trong sức mạnh khởi nguyên!”
Chần chừ trong thoáng chốc sau đó Vera liền quay sang kéo cánh tay Bevis rồi nói với giọng năn nỉ; “Anh cho em mượn 5 triệu xu được chứ, em hứa sẽ trả trong vòng một tuần tới, làm ơn!”
Nhìn bộ dáng Vera đang lung lay cánh tay mình với khuân mặt năn nỉ Bevis chỉ biết thở dài;
“Ài… nhóc đây là đang muốn dẫn dụ người khác phạm tội, dung nhan và cả thân hình đều vô cùng quyến rũ, thế mà giờ lại bày ra bộ dáng năn nỉ đáng yêu như vậy đánh thẳng vào thị giác khiến ta cũng sắp không chịu nổi rồi đấy!”
Lắc lắc đầu Bevis đáp; “Được rồi ta sẽ cho nhóc luôn 5 triệu xu nhưng với một điều kiện!”
Vera vui mừng cười không ngậm được miệng, thân thể liền trở lại trên chiếc sofa của mình, Bevis lấy từ rương ẩn ra một tấm thẻ đưa về phía Vera rồi nói;
“Trong này có 5 triệu lẻ mấy cho nhóc hết đấy, còn điều kiện của ta là đưa cho ta mượn cái ván bay mà lần trước nhóc từng dùng, khi nào chơi chán ta sẽ trả lại.”
Cầm lấy tấm thẻ ngân hàng sau đó Vera vui vẻ lấy ra chiếc ván bay đưa cho Bevis, anh ta liền cầm lấy rồi nhìn ngắm không ngừng, Vera thì quay xuống tiếp tục chú ý đến những tiếng hô nâng giá phía dưới.
“Tôi ra 4.100.000 xu, rất mong các vị nhường lại cho tôi.”
Nghe tiếng hô này không ít người âm thầm tặc lưỡi, số tiền này đã vượt qua giá trung bình của một viên nguyên tố châu thông thường rồi, xem ra giá sẽ chẳng còn tăng được bao nhiêu nữa đâu. Đột nhiên có một giọng nói âm lãnh vang lên;
“4.160.000 xu, nói trước là hãy nghĩ tới tính mạng của bản thân mình sau ngày hôm nay trước khi muốn ra giá tranh đoạt nhé!”
Lời nói cảnh cáo rõ rành mạch được phát ra tại một trong những căn phòng kín ở tầng trên cùng, mọi người phía dưới đều hứng thú muốn xem náo nhiệt vì căn bản họ không đủ đẳng cấp để được vào cuộc tranh chấp này.
Trong một căn phòng tại tầng trên cùng tên thanh niên đang vô cùng tức giận vì hắn không nghĩ giá của viên nguyên tố châu này lại bị kéo lên cao đến như vậy, giá tiền hắn vừa hô lên chính là toàn bộ số tiền còn lại của hắn.
Vốn dĩ hắn theo lệnh của bố tới đây đấu giá lấy viên nguyên tố châu kia, ông ta đã cho tên thanh niên 5 triệu xu, nhưng bình thường thì giá của một viên nguyên tố châu chỉ giao động ở mức 3 triệu 7 tới 4 triệu xu nên hắn đã tiêu xài đi không ít giờ chỉ còn lại 4.160.000 xu mà thôi, nếu giờ bị kẻ nào đó hô giá cao hơn thì hắn thua chắc, hơn nữa khi trở về chắc chắn bị trừng phạt!
Im lặng trong chốc lát chợt có một âm thanh vang lên khiến ai nấy đều cả kinh và phấn khích;
“Ta ra 4.200.000 xu, mạng ta lớn lắm nên không cần phải nghĩ nhiều đâu!”
Cả hội trường ồ lên kinh ngạc, nhiều người còn cười nói bàn tán với nhau về cuộc tranh chấp lần này, họ muốn xem thử kẻ nghe có vẻ âm lãnh bên kia có đáp lại không. Trong phòng, tên thanh niên cay cú nghiến răng không ngừng, hắn quay đầu lại nhìn lão già đang đứng phía sau mình rồi hỏi; “Này, ông còn bao nhiêu tiền?”
Nghe vậy lão già biến sắc vội đáp; “Toàn bộ số tiền trong tài khoản của tôi hiện giờ còn chưa đến 20.000 xu nữa, lần này… chúng ta thực sự thua rồi!”
Tên thanh niên phẫn nộ gầm lên hai tay thì không ngừng đập vỡ những đồ trang trí bên trong phòng, sau một hồi hắn mới dừng lại, con mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào căn phòng kín ở phía đối diện.
“Ông mau cho người đi điều tra lai lịch của những kẻ trong căn phòng kia, tôi muốn bọn chúng sẽ phải chịu cảm giác sống không bằng chết!”