Chương 57
Yến Tháp bóp nhẹ đuôi rắn nhỏ cho nó bình tĩnh lại. Rắn nhỏ thẳng thừng rút đuôi khỏi tay cậu, dùng đuôi chọt cho lông trên đầu cậu lõm vào một cái hố nho nhỏ.
Không đau, nhưng có hơi nhột.
Yến Tháp nén cười. Hình như con cá heo bên cạnh cả hai cảm thấy mình đã dọa rắn nhỏ sợ cho nên cứ bơi vòng vòng quanh nó, miệng thì kêu ư ư liên tục như đang xin lỗi.
Yến Tháp sờ vây cá bên hông nó một cái, bé cá heo lập tức lộn một vòng trong nước.
Vây cá ướt nhẹp cọ lên người Yến Tháp, lúc cá heo tụt xuống nước lại, Yến Tháp giơ tay ra dìu dưới người nó theo bản năng.
Bé cá heo càng kêu hưng phấn hơn. Nó nương theo cánh tay rồi bơi chồm vào lòng cậu, cả nửa thân trên của nó dán sát vào người Yến Tháp rồi cẩn thận kề sát mõm lên má Yến Tháp, bộ lông mềm mại dày dặn bị chọt ra một cái hố nhỏ.
Thấy kiệt tác của mình, cá heo phấn khích đến mức vỗ mạnh đuôi xuống mặt nước, giọt nước mang theo hơi lạnh bắn lên và rơi xuống người bọn họ phát ra tiếng lộp bộp.
Động tĩnh dưới nước đã thu hút sự chú ý của nhóc trắng đen đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế ngửa cổ “ngao” một tiếng thật dài, nó dè dặt vươn móng chạm vào mặt nước, bị cơn lạnh xộc lên dọa cho sợ hãi rụt móng về, vì động tác quá mạnh nên bất cẩn đặt mông ngồi bệt xuống ghế.
Bé báo tuyết bên cạnh vô tình cười nhạo, thấy nhóc trắng đen vươn móng chạm mặt nước thất bại, nó nghĩ ngợi một lát rồi xoay lưng về phía mặt nước, giơ cao cái đuôi dài của mình. Bé báo tuyết quay đầu, nhìn cái đuôi dài từ từ hạ xuống, mãi đến khi chỉ cách mặt nước một đoạn mới khó khăn dừng lại.
Nhìn Yến Tháp đang nô đùa trong nước với cá heo rồi lại nhìn mặt nước.
Nhìn Yến Tháp, nhìn mặt nước.
Bé báo tuyết nhỏ giọng meo một tiếng, do quá lo lắng nên tiếng meo này vô cùng ngắn ngủi. Đây là lần đầu bé thử dùng đuôi để chạm vào nước khi không được Yến Tháp bế.
Việc này không giống lúc đi tắm. Nước trong bồn trong vắt trong khi nước ở đây có màu xanh nhạt, bên dưới còn có cá đang bơi, độ sâu cũng rõ mồn một.
Chiếc đuôi lớn lặng lẽ xù lông, có mấy sợi lông đã chạm nước. Bé báo tuyết cảm thấy không có vấn đề gì bèn liều lĩnh nhúng cả chiếc đuôi vào nước.
“Meo…”
Yến Tháp quay đầu nhìn, thấy bé báo tuyết bỗng nhiên nhảy cẫng lên. Khả năng bật nhảy của bé báo tuyết rất tốt, nhảy một cái nhảy thẳng lên bàn. Bé đi qua đi lại trên bàn, đuôi ướt đẫm.
Yến Tháp cười trên sự đau khổ của bé báo tuyết.
Bé báo tuyết tủi thân lớn tiếng kêu meo meo.
Yến Tháp vỗ cá heo đang dụi đầu vào lòng mình. Hình như cá heo thích cậu lắm, cứ dính cậu mãi thôi. Nó thấy Yến Tháp vỗ mình bèn ngẩng đầu nhìn cậu bằng đôi mắt đáng thương vô cùng.
Yến Tháp bất đắc dĩ nói: “Thấy bé báo tuyết và nhóc trắng đen bên kia không. Anh muốn dắt hai em ấy sang đây, tiện tay bấm chuông để nhân viên dọn món.”
Yến Tháp có thể lặn xuống đáy biển để tìm đồ ăn, giống kiểu buffet, cậu muốn ăn bao nhiêu thì nhà hàng cũng cung cấp được. Nhưng đám nhóc trắng đen thì không, bọn nó cũng không phải loài thích ăn hải sản, cho dù bây giờ là người thú thì vẫn không thích ăn hải sản.
Động vật ăn thịt cơ mà.
Trong mắt bọn nó, hải sản nào phải thịt.
Cá heo nghe cậu nói vậy mới ư một tiếng như đang nói gì đó, đuôi quấn lấy chân sau của Yến Tháp.
“Biết rồi, lát anh ôm em.” Bị nó dính lấy, Yến Tháp hớn hở hứa hẹn.
Tạm thời cậu không quan tâm đến việc có thể ôm một lúc nhiều con nít đến vậy hay không.
Cá heo giải quyết dùm Yến Tháp vấn đề này. Nó cũng không phải mới làm nhân viên phục vụ ở đây, đối với mấy việc gọi món này rất quen thuộc. Nó bơi sang bên kia, nhảy lên, đập đuôi vào nút đỏ trên góc bàn.
Yến Tháp cứ nghĩ người máy phục vụ sẽ mang thức ăn từ bên ngoài vào, trong sách hướng dẫn cũng nói vậy.
Cá heo bỗng kêu mấy tiếng, âm thanh êm tai bềnh bồng trong phòng, không hổ cái danh ca sĩ trời sinh.
Chờ đến khi âm thanh của nó không còn vọng lại nữa, trong phòng đột nhiên xuất hiện một cánh cửa. Hình như bên kia cánh cửa có nhiều ánh đèn nhiều màu lắm thì phải. Ánh đèn lóe lên, một con cá heo đội dĩa thức ăn trên đầu bơi ra, đĩa thức ăn vững như kiềng ba chân, đằng sau nó có thêm vài con cá heo khác.
Mấy con này lớn hơn con cá heo nhỏ đang chơi với bọn họ.
Không chỉ có màu xám nhạt, còn có con trắng tinh, đôi mắt đen láy sinh động rất đẹp.
Bọn họ đội thức ăn trên đầu, Yến Tháp đã chọn từ trước, cậu nào ngờ còn có cách dọn bàn kiểu này. Yến Tháp tò mò nhìn mấy con cá heo kia.
Cá heo bên cạnh cậu bơi vòng vòng, đuôi đong đưa như cánh quạt, ư ư mấy tiếng nho nhỏ như con nít đang kể lại chuyện vui trong trường với người lớn.
Mấy con cá heo kia đáp lại, đôi mắt đầy cưng chiều.
Bình thường các món ăn sẽ được người máy mang đến, nhưng còn có một cách khác. Nếu khách hàng được cá heo nhỏ thích, nếu khách bằng lòng, các món ăn sẽ được cá heo trưởng thành mang vào.
Lúc mấy con cá heo trưởng thành nghe ám hiệu của cá heo nhỏ còn không tin được.
Không ngờ lại có khách có thể khiến cá heo nhỏ chủ động làm quen đến vậy, còn bảo bọn họ mang thức ăn lên.
Mấy con cá heo trưởng thành tò mò nhìn về phía Yến Tháp. Vừa nhìn sang đã thấy nắm lông màu nâu đang nổi trên mặt nước.
Nguyên hình của Yến Tháp lớn hơn cá heo nhỏ một chút, thế nhưng vẫn không là gì với mấy con cá heo trưởng thành.
Do đang ở trong phòng nên nhóm cá heo trưởng thành thu nhỏ lại, thế mà vẫn lớn hơn Yến Tháp rất nhiều. Ai cũng dài hơn hai mét, nhảy lên mặt nước rồi lặn xuống mượt mà, không có giọt nước nào bắn lên.
Bọn họ tò mò lấy tay chọt vào bụng Yến Tháp, cánh tay, còn có một con dùng mỏ chọt cằm Yến Tháp.
Bộ lông mềm mại nhanh chóng lõm vào. Xúc cảm vừa mềm mại vừa ấm áp khiến mấy con cá heo điên rồi, đuôi suýt nữa đập vào đồng loại bên cạnh. Mỏ rất mềm, hoàn toàn không đau đớn chút nào, thậm chí còn nhồn nhột nữa. Thấy hành động của nó, Yến Tháp vội vàng lấy tay túm mỏ con cá heo lại.
Cá heo: “!”
Nó càng hưng phấn hơn nữa, đuôi lớn suýt nữa đã quật bay bạn mình, sau đó nó bị mấy con cá khác dùng bạo lực giải quyết. Mấy con cá hè nhau nhấn con này xuống nước, sau đó vây quanh Yến Tháp, khiến con cá kia có ngoi lên cũng không chen vào được.
Cá heo nhỏ cũng vậy.
Nếu biết gọi người lớn đến sẽ bị cho ra rìa thế này, cá heo nhỏ chả thèm gọi bọn họ đến đâu, tức chết cá heo rồi.
Mấy con cá heo trưởng thành ngó lơ tiếng kêu gào cuống cuồng của cá heo nhỏ. Bọn họ ư ử mấy tiếng an ủi nó cho có lệ, ai nấy cũng hai mắt sáng trưng nhìn Yến Tháp.
Yến Tháp bị ánh mắt của bọn họ làm cho chột dạ.
“Sao vậy?”
Một con cá heo trưởng thành nói: “Cậu đáng yêu lắm.” Giọng điệu không tin được.
Nó nói xong, con khác tiếp lời: “Tôi chưa từng thấy người thú nào giữa được bộ lông mềm mại sau khi trưởng thành. Vuốt ve cậu chắc đã lắm.”
Con này nói xong thì hít một cái như đang nuốt ngược nước miếng vào trong.
Có con đột nhiên rú lên: “Cậu kết hôn chưa?”
Có thể nó cũng cảm thấy mình quá thẳng thắn nên uyển chuyển giải thích: “Tôi thích cậu lắm. Cậu thấy tôi thế nào?!” Ánh mắt ám chỉ.JPG
Yến Tháp: “???”
Rắn nhỏ trên đầu cậu: “???”
Là uyển chuyển lắm chưa!
“Tôi không có… nhưng mà…”
“Không có! Quá tốt!” Mấy con cá heo bên cạnh nhảy cẫng lên. Bọn họ bơi vài vòng rồi tiếp tục vây quanh Yến Tháp.
“Cậu thích cá heo không?!”
“Cậu có muốn sống trong nước luôn không!”
“Cậu là loài sống trong nước đúng không… cậu muốn về một nhà với tôi chứ?”
“Tôi có thể đi đăng ký kết hôn với cậu ngay, sau này chắc chắn không ngoại tình~~”
Cá heo nói xong thì phát hiện bầu không khí trầm xuống, nó khó hiểu nhìn đồng loại: “Sao vậy?” Nó nói sai ở đâu hả??
Mấy con cá heo còn lại đá văng nó ra ngoài.
Lần này chỉ còn lại ba con có vẻ trưởng thành. Bọn họ thấy Yến Tháp đực mặt ra nhìn bọn họ bèn trìu mến chạm vào mặt cậu, sau đó đắc chí nói.
“Nếu cậu thích hết tất cả chúng tôi, chúng ta có thể sống chung với nhau!”
Sống chung với nhau?! Là sống chung với nhau cậu nghĩ á?!
Tam quan của Yến Tháp nổ tanh bành. Mặc dù cậu biết cá heo phóng túng nhưng không ngờ bọn họ còn có màn lái xe như vậy, dám nhen nhóm ý đồ NP trong Tấn Giang.
Yến Tháp bội phục.
Bội phục xong, cậu bác bỏ.
Mấy con cá heo này bị cậu từ chối thì buồn lắm.
“Tại sao vậy, do bất đồng chủng tộc ư?” Có một con không cam lòng nói.
“Không phải…”
Con khác nhảy vào ngay: “Không phải vấn đề chủng tộc? Chẳng lẽ do bọn tôi không đẹp?”
Mấy con cá heo nhìn bộ lông dài mềm mại của Yến Tháp rồi chìm vào im lặng.
Hu hu hu không có lông không xứng được ở bên cạnh lông nhiều ư!
Do bọn họ không xứng.
Nhóm cá heo mất mác nhìn Yến Tháp, cứ như Yến Tháp là một tên tồi vừa phụ lòng bọn họ.
Yến Tháp: “….” Có nhìn rớt mắt ra ngoài thì cậu cũng không đồng ý đâu!
Đám cá heo này không nghiêm túc chút nào.
Chuyện lớn của đời người mà có thể qua loa đến vậy à!
Có con cá heo nhìn chằm chằm cậu: “Tôi thật sự rất thích cậu, nhưng hình như cậu không muốn hẹn hò với bọn tôi… vậy chúng mình làm bạn được không?”
“Có thể thêm một người bạn thân được không?”
Lời vừa nói ra, mấy con cá heo lập tức trông mong nhìn cậu. Yến Tháp mềm lòng, chuẩn bị đưa số liên lạc cho bọn họ.
Nhưng rắn nhỏ còn nhanh hơn cậu.
Nó khoác đuôi lên chân Yến Tháp, thè lưỡi xì xì vài tiếng.
Không được cho!
Mới gặp nhau lần đầu đã đổ đốn thế này, rắn nhỏ có thể tưởng tượng được tương lai Yến Tháp kết bạn với bọn họ còn khủng khiếp hơn thế này nữa!
“Tiếng lành đồn xa” của cá heo, rắn nhỏ đã nghe được từ lâu rồi.
Cá heo là loài kết hôn vượt loài sớm nhất. Bọn họ rất hứng thú với việc tìm hiểu cơ thể loài khác, cho nên cả đám phóng khoáng tựa biển khơi, cái danh bạc tình vang khắp Liên Bang thậm chí cả vũ trụ.
Cái đám đứng núi này trông núi nọ, bắt cá lắm tay như bọn nó mà cũng dám mơ ước đến cục vàng cục bạc của hắn à!