Chương 16: Không phải ngày thường em ngang ngược lắm sao
- Trang Chủ
- Liệu Đôi Ta Có Thể Ngừng Đau Thương - Mai Linh Nhung
- Chương 16: Không phải ngày thường em ngang ngược lắm sao
Trên chiếc giường rộng lớn ấy, người đàn ông mạnh mẽ đè lên cơ thể mảnh mai của cô gái. Hai thân thể dính chặt vào nhau, môi lưỡi phát ra những tiếng động ma mị khiến người nghe phải ngại ngùng.
” Hà…Băng…dừng…”
Trong hơi thở gấp gáp, giọng nói của An Thanh vang lên một cách ngắt quãng.
Lúc này trong tâm trí Hà Băng chỉ có những dư vị ngọt ngào, tươi mát đâu có chỗ cho một âm thanh yếu ớt len lỏi vào.
Chiếc lưỡi tinh ranh khuấy đảo mọi ngóc ngách trong khoang miệng nhỏ của cô gái, nụ hôn mỗi lúc một sâu hơn, cuồng nhiệt hơn.
Hai thân thể cọ sát mang đến những ngọn sóng run rẩy. Bàn tay người đàn ông lúc này cũng chẳng còn muốn yên phận, từ từ lần theo vạt áo ngủ chui vào bên trong.
Lòng bàn tay ấm nóng tiếp xúc với lớp da thịt tươi mát, mềm mại lần lên lại trượt xuống vuốt ve nhẹ nhàng.
Nụ hôn triền miên trở nên mê hoặc, đôi môi mỏng không ngừng kéo lấy lưỡi cô thật chặt.
Vạt áo ngủ bị kéo lên cao, bàn tay ấm áp lại thong dong dạo chơi khắp cơ thể cô gái một cách uyển chuyển khiến cho mỗi tấc da thịt của cô gái đều mềm nhũn. Hơi thở hỗn loạn khiến hai người không ai muốn rời đi.
Không khí xung quanh bắt đầu nóng lên, cả người An Thanh bắt đầu run rẩy, đôi tay trắng nõn vô thức vòng qua cổ người đàn ông ôm thật chặt.
Hà Băng cũng bị hành động này của An Thanh làm cho thêm phần kích thích. Đôi tay anh lần lượt tìm đường cởi bỏ những lớp vải vướng víu để da thịt có thể chạm vào da thịt.
Khi cả hai cơ thể không còn bị che chắn bởi những lớp vải vướng víu. Trước mắt Hà Băng hiện ra một cơ thể kiều diễm. Mái tóc dài của An Thanh như một mảnh lụa đen mềm mại, mượt mà. Lớp da thịt trẵng nõn nà như một đoá sen thơm ngát đang nở rộ trước sớm mai.
Hà Băng rời khỏi bờ môi anh đào căng mọng men theo tai trái của An Thanh mà tiến xuống vùng cổ kiêu sa trắng nõn nà để lại những dấu hôn chằng chịt.
” Hàn Băng”
Âm thanh êm dịu vang lên từ cổ họng cô gái càng khiến cho bầu không khí trở nên ma mị hơn. Dưới ánh đèn vàng nhạt, An Thanh vì hưng phấn mà xiết chặt vòng tay ôm lấy cơ thể tráng kiệt của người đàn ông cùng anh chìm vào cơn say tình ái.
Vòng một căng tròn run rẩy trong lòng bàn tay ấm áp, tiếng thở dốc vang lên thêm phần nặng nề. An Thanh không chịu nổi sự kích thích khiến cả cơ thể đều cong lên theo mỗi nhịp tay di chuyển của Hà Băng.
” An Thanh, anh yêu em.”
Trong cơn đê mê, người đàn ông khẽ thì thầm bên tai cô gái rồi lại dịu dàng mơn trớn, nâng niu từng tấc da thịt trên người cô.
Bàn tay ấm áp men theo đường cong cơ thể tìm đến nơi nữ tính của người con gái.
Những cái vuốt ve nhẹ nhàng trên cánh hoa tuyệt sắc càng làm cho tâm trí An Thanh trở nên mờ mịt. Đôi mắt to tròn không còn đủ tỉnh táo mà khép hờ ngửa đầu rên rỉ.
ưm…ư
Dòng suốt mật từ lúc nào đã ướt đẫm trên tay người đàn ông, động tác ra vào của những ngón tay dài mỗi lúc một nhanh, khi cơ thể An Thanh đang cong lên theo từng nhịp đưa đẩy thì Hà Băng đột nhiên dừng lại khiến cô có chút hụt hẫng.
Anh nhẹ nhàng kéo tay cô đặt lên vật nam tính của mình.
Một cảm giác khó tả len lỏi trong tâm trí khiến hai má cô đỏ bừng. Trước ánh mắt thâm tình của người đàn ông, An Thanh chỉ còn biết quay mặt đi né tránh.
” Không phải ngày thường em ngang ngược lắm sao.”
Nói xong người người đàn ông lại nở ra một nụ cười tuấn mĩ mê hoặc cô gái dưới thân.
Bàn tay anh lại tiếp tục những công việc đang dang dở đưa An Thanh trở lại cơn say tình.
Những luồng khoái khảm liên tục ập tới, An Thanh mơ màng vuốt ve vật nam tính ấm nóng đang cầm trong tay.
Khi dòng suối mật phủ đầy lên đoá hoa yêu kiều, Hà Băng biết lúc này cô đã sẵn sàng để đón nhận anh.
Người đàn ông nâng chân cô lên, nhẹ nhàng đưa vật nam tính đang ngẩng cao đầu tiến vào hang động chật hẹp.
Bên trong cô quá tốt đẹp khiến anh phải run rẩy.
Hà Băng khẽ cử động đổi lại tiếng than khoái cảm dâng trào của hai người.
Anh cúi xuống hôn lên má cô rồi lại lắc lư cơ thể. Mỗi cái đi vào của anh khiến cho An Thanh trở nên mụ mị.
Cô cong người, choàng tay ôm lên cổ anh, vùi gương mặt xinh đẹp đang ửng hồng vào bờ vai vạm vỡ.
” Đừng xa anh”
Những động tác kích thích kia khiến Hà Băng không còn nhẫn nhịn nổi, anh khẽ thì thầm một câu bên tai cô rồi lại điên cuồng đặt lên mặt, lên cổ cô những nụ hôn nồng cháy.
Nhìn An Thanh thẹn thùng khiến tim anh đập kịch liệt, cổ họng khô rát. Động tác phía dưới cũng dần nhanh hơn.
Cao trào ập đến không ngừng, từng cú thúc mạnh mẽ, những nụ hôn nồng nàn, ân ái hoà hợp như muốn nuốt chửng hai con người bằng da bằng thịt.
Cả đêm trong căn phòng ấy luôn là những tiếng ướt át, những tiếng ma sát giữa hai cơ thể, còn có cả nhưng tiếng rên rỉ hoan ái. Mãi khi hừng đông lấp ló mới có thể nghe được tiếng thở đều đều say giấc của đôi vợ chồng trẻ.