Chương 26: Trùng phùng
Lần lượt các công ty lên giới thiệu, có vẻ như khá một màu nên mấy ông lớn vẫn không thấy ưng ý. Tiếp đến là sản phẩm của một công ty tên DEV, sản phẩm nhóm lần này khá ấn tượng ở mục mô tả nên mấy ông lớn công ty đã sốc lại tinh thần để chuẩn bị lắng nghe. Bước lên sân thuyết trình là một cô gái trẻ, cô tự giới thiệu mình tên Hoa Lan Hạ, đảm nhận cức vụ kĩ sư lập trình viên của công ty Hướng Đại.
Nhìn cô gái nhóm Minh Giang ai cũng ngây mặt ra đấy. Cô gái được miêu tả như một bản Ninh Nguyệt Sương đại học thứ 2. Cô có nét mặt khá giống, nhìn qua thì là giống hẳn thật. cô có mái tóc vàng hoe, cháy rực cùng với niềm đam mê lập trình của mình. Khuôn mặt của cô hài hòa, đẹp hiền từ. so với Sương thì cô đẹp sắc sảo hơn, nét nào ra nét đấy.
Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn
Trong thời gian thuyết trình thì Minh Giang không rời mắt khỏi cô gái trước mắt một giây phút nào. Anh sợ rời mắt thì cô lại biến mất như mấy lần trước. Đến lúc cô thuyết trình xong được mấy nhà đầu tư vỗ tay khen ngợi thì anh còn nhìn cô gái lúc cô về tận chỗ ngồi, quản lí Đường phải nhắc vài lần thì anh mới chịu quay lên.
‘Nếu không phải nhớ đến thời gian ra tù của Sương thì mình còn tính nhận nhầm người ấy chứ?’ tiếng Bích Hạ vẫn chưa hoàn hồn lên tiếng.
‘Sao có thể được, cô gái đó nhìn hao hao giống Sương thôi. Nhìn kĩ lại thì không giống lắm. Do nhớ cậu ấy quá nên sinh ra ảo giác thôi’ Khương Như tự an ủi bản thân.
Nhắc tào tháo thì tào tháo cũng xuất hiện thôi, người vừa rồi là trailler giống thế thân, giờ người thật xuất hiện đây.
‘Sau đây xin kính mời giám đốc công nghệ công ty AIT, cô Trần Chiêu An lên đây phát biểu.
‘Nghe nói giám đốc công nghệ này là nữ, quả thật nay được chứng kiến rồi’
‘Đúng vậy, tôi được biết là cô ấy từ nước ngoài tổng công ty về đây nhận việc, tuổi trẻ tài cao’
‘Là nữ trong ngành công nghệ mà leo được chức vị đấy thì không phải dạng tay non’
Tiếng lời bàn tán đầy dưới khán đài, không để mọi người tò mò nhiều thì vị giám đốc Trần cũng đi ra. Tất cả đều im lặng để chờ đón, bao nhiêu con mắt nhìn lên sân khấu. Bước ra là vị nữ giám đốc nhìn sang chảnh, cô không giống những người phụ nữ ở đây, cô đem đến một làn gió mới. Mặc một chiếc váy màu trắng trễ vai trông trẻ trung cực kì. Không ai nhìn qua mà bảo đây là cô gái ngoài 30.
Hồn của nhóm Minh Giang lần này lìa khỏi xác từ lúc thấy mặt nữ giám đốc này bước ra rồi. Lần này không phải hao hao nữa mà chính là cô.
‘Xin chào tất cả các vị, tôi là Trần Chiêu An, giám đốc công nghệ của công ty. Là tác giả của sản phẩm ứng dụng phần mềm này.’
‘Như các vị đã thấy thì ứng dụng có tên là Row, một phần mềm game lấy bối cảnh sinh tồn làm chủ đạo. Người chơi dựa vào những vũ khí trong game để chơi trò sinh tồn, ngoài ra còn có các skill phụ như vũ khí phụ, các môn võ cho nhân vật ở cửa hàng trong game. Game sinh tồn nên chơi theo hướng top 150, người cuối cùng sống sót là người thắng và được đưa vào vòng thế tiếp, mỗi tháng sẽ thưởng top 1 lần với phần quà trị giá 500 USD.’ Riêng về cách chơi này thì Chiêu An rõ hơn ai hết, không phải vì cô là người lập trình ra game nên cô hiểu mà chính cô cũng chính là một trong những nhân vật chơi trò sống tồn trên đảo phiên bản thực tế. Cô chính là người sống đến cuối cùng, được đứng ở đây ngày hôm nay thay cho hơn trăm người đã bỏ mạng.
‘Hiện nay giới trẻ thường giải trí bằng những trò chơi trên điện thoại, những trò lặp đi lặp lại phương thức cũ sẽ dẫn đến nhàm chán. Vậy nên qua đó Row ra đời để đáp ứng cho nhu cầu giải trí mới lạ. Những kiến thức về súng hay cách sinh tồn trong game đều dựa trên lí thuyết thực tế, người càng có nhiều kiến thức, kĩ năng thì ứng dụng này quả là phù hợp. Đội ngũ lập trình viên luôn sẵn sàng fix lỗi ở ứng dụng thường xuyên để game đem đến trải nghiệm tốt nhất, cập nhật những điều mới lạ cho người dùng thêm trải nghiệm độc lạ hơn’. Giọng cô rõ ràng, nhìn cô trông tự tin hơn ai hết. ánh mắt sáng long lanh khi nói, đôi nay cũng chuyển động nhịp nhàng lên sline.
Phải nói vị giám đốc Trần có sức hút rất tốt, người ở dưới xem rất chăm chú. Trong quá trình thuyết trình thì do nói hăng say nên cô cũng không có để ý là ai đang nhìn mình chằm chằm ở dưới kia, ánh mắt của ọ nhìn cô toát nên nỗi bi thương khó tả.