Chương 36
– —
Đại não của Du Duyệt Duyệt trống rỗng, cơ thể nóng bừng, tiểu huyệt tê dại, nhưng điều đó càng làm cô khao khát được tiếp xúc thân mật hơn.
“Quý Lâm, Quý Lâm…” Cô rên rỉ gọi tên anh..
Quý Lâm đứng dậy kéo Du Duyệt Duyệt vào trong lòng ngực rồi hôn lên môi cô.
Đầu lưỡi mềm mại bị anh cuốn lấy, nước bọt không ngừng chảy ra từ khóe miệng.
“Ưm…” Du Duyệt Duyệt thoải mái hừ một tiếng, tiểu huyệt bên dưới lại bắt đầu đè ép côn th*t.
Tuy vừa mới được lấp đầy bụng nhỏ bằng tinh dịch nhưng cô vẫn rất nhanh bị dục vọng chi phối.
“Đừng dừng lại.” Ánh mắt cô mê man, tham lam liếm mút môi anh.
Quý Lâm cũng tiếp tục thao lộng nộn huyệt như Du Duyệt Duyệt mong muốn.
Hai bầu ngực của cô rung lên, tạo thành từng đợt nhũ sóng liên tiếp khiến anh không kìm được mà vươn tay, giữ lấy một bên vú.
Dù giảm cân thành công nhưng Du Duyệt Duyệt lại không có gầy gò đến mức khô cằn mà ngược lại cả người đều mềm mại mum múp, đặc biệt là bầu vú trắng nõn đẫy đà, lúc niết ở trong tay giống như một cục bông đáng yêu thơm tho.
Cổ họng của Quý Lâm khô khốc, anh cúi đầu hôn lên ngực cô một cái. Cánh môi vừa chạm tới làn da mịn màng, niềm khao khát càng sâu hơn… muốn bú mút, liếm láp, thậm chí là ăn vào trong bụng.
Dục vọng bùng cháy khắp cơ thể Quý Lâm như ngọn lửa trên thảo nguyên khiến anh không còn kiểm soát được hành vi của mình. Động tác bắt đầu trở nên mạnh bạo hơn, côn th*t thô to bên dưới càng không hề cố kỵ mà xỏ xuyên vào chỗ sâu nhất.
Ngón tay cô dùng sức bấu vào bả vai anh, khoái cảm cực hạn này khiến cô phát điên, muốn lớn tiếng kêu to, muốn bị đối xử thô bạo hơn.
Một trận co rút đi qua, Du Duyệt Duyệt ghé vào ngực Quý Lâm thở dốc.
Anh vuốt ve tấm lưng đẫm mồ hôi của cô, động tác nhẹ nhàng mà lưu luyến.
Du Duyệt Duyệt thật sự gầy đi rất nhiều, gầy đến mức làm Quý Lâm đau lòng. 5 năm trước cô lúc nào cũng vui vẻ và đơn thuần, thích ăn gì thì cứ ăn cái đó, chưa bao giờ khắc chế bản thân.
“Tại sao em lại muốn giảm cân?”
Du Duyệt Duyệt lười biếng ngẩng đầu từ trong lòng ngực Quý Lâm, cô có chút oán trách mà trừng mắt một cái, “Còn không phải là do anh chứ ai.”
Quý Lâm đã sớm đoán được đáp án này nhưng khi nghe chính miệng Du Duyệt Duyệt nói ra, trái tim vẫn không kìm được mà nhói lên.
“Thật ra em không cần phải giảm cân, em như thế nào anh cũng thích hết.” Anh vừa nói vừa vuốt ve mái tóc mượt mà của cô.
Du Duyệt Duyệt híp mắt hưởng thụ: “Lời đàn ông nói trên giường còn lâu em mới tin, hơn nữa dù anh không thèm để ý, thì người khác nhìn vào cũng sẽ cảm thấy hai chúng ta không xứng đôi.”
Quý Lâm trầm mặc, có thể anh không quan tâm đến cái nhìn của người ngoài, nhưng Du Duyệt Duyệt là phụ nữ sẽ khác.
Một hồi lâu sau anh mới mở miệng nói: “Anh chỉ hy vọng em không cần vất vả như vậy.”
“Biết rồi biết rồi.”
Du Duyệt Duyệt ngoài miệng đồng ý rất nhanh nhưng Quý Lâm biết, khẳng định là cô không nghe lọt tai chữ nào hết.
“Em mệt rồi, em muốn đi ngủ. Quý Lâm, anh tắm giúp em đi, em không muốn cử động.” Du Duyệt Duyệt vừa nói vừa dùng khuôn mặt cọ cọ vào cơ ngực anh.
Trái tim của Quý Lâm sắp bị cô cọ cho tan chảy. Anh nhanh chóng ừ một tiếng rồi ôm người vào phòng tắm.
Du Duyệt Duyệt nằm giữa làn nước ấm, hai mắt nhắm nghiền, đầu óc mơ màng, dần dần rơi vào giấc mộng đẹp.
Trong mộng cô về tới thời cao trung lúc còn nặng 120 cân*
(*) Bằng 60kg bên mình
Khi đó Du Duyệt Duyệt nằm trong phòng nhìn cây dù màu đen rồi cười ngây ngô, cười xong cô lại nghiêm túc suy nghĩ về bản thân mình, bởi vì Quý Lâm quá đẹp trai mà cô sinh ra thành kiến với anh thì có khác gì những người xa lánh cô vì quá béo?
Không phải đều là trông mặt mà bắt hình dong hết sao? Điều đó là không đúng.
Thành tích của Quý Lâm rất ưu tú, bản tính thật thà ngay thẳng, thậm chí còn biết vẽ tranh, quả thực chính là mẫu người lý tưởng của cô.
Cô quyết định rồi, cô muốn theo đuổi Quý Lâm!