Chương 1156 Trần Uyển Nhi và La Văn Thành.
- Trang Chủ
- Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
- Chương 1156 Trần Uyển Nhi và La Văn Thành.
“Sư đệ, vì sao cậu với con linh thú đột nhiên im lặng thế?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.
“À, không có gì.” Lâm Mộc cười xấu hổ.
Lâm Mộc vừa truyền âm qua tinh thần với Phác Phác.
“Sư đệ, linh thú này lợi hại không?” Thẩm Trạch Thiên cũng tò mò hỏi vấn đề này.
“Rất lợi hại, thậm chí còn mạnh hơn cả em.” Lâm Mộc mỉm cười nói.
“Ồ? Lợi hại thế cơ à?”
Sau khi nghe thấy điều này, đám người Thẩm Trạch Thiên bỗng nhìn Phác Phác bằng ánh mắt khác xưa!
“Xem ra lần khám phá di tích này của sư đệ đã thu hoạch được rất nhiều, tiếp theo, anh cũng phải cố gắng đi thăm dò di tích.” Thẩm Trạch Thiên nói.
Sau khi trò chuyện một lúc, cả ba tạm biệt và rời đi.
Tuy nhiên, Lâm Mộc đã kêu sư huynh Thẩm Trạch Thiên ở lại và nói có chuyện muốn bàn bạc riêng với anh ấy.
Trong sân.
“Sư đệ, cái gì mà thần bí vậy, còn phải bàn bạc riêng với anh cơ à?” Thẩm Trạch Thiên ngồi đối diện Lâm Mộc.
“Sư huynh, em lấy được một Thiên Tài Địa Bảo cực kỳ trân quý trong di tích lần này!” Lâm Mộc trưng ra bản mặt thần bí.
“Ồ? Cái gì thế?”Thẩm Trạch Thiên tò mò.
Lâm Mộc lập tức lấy Huyễn Linh Chi từ trong nhẫn trữ vật.
“Sư huynh, vật này tên là Huyễn Linh Chi, có thể phụ trợ rất nhiều khi đột phá đại bình cảnh của Kết Đan Cảnh.” Lâm Mộc cầm Huyễn Linh Chi trong tay, nói.
“Cái gì?”
Thẩm Trạch Thiên hoàn toàn chấn động.
Bọn họ chưa bao giờ dám nghĩ tới loại bảo vật có công hiệu thần kỳ như này!
“Sư huynh, về mức độ trân quý của thứ này thì em nghĩ không cần phải nói nhiều nữa, em muốn ai cũng có được nó, nhưng em chỉ có một bảo vật Huyền Linh Chi nên chỉ có thể trao cho một người. Em bị làm khó khi phải đưa ra quyết định, dù đưa nó cho ai thì em cũng sẽ áy náy với những người còn lại, nhưng em buộc phải đưa ra lựa chọn.” Lâm Mộc nói.
Thẩm Trạch Thiên cười nói: “Không sao đâu sư đệ, cậu cứ tự mình quyết định đi. Tụi anh đều hiểu đạo lý này nên có thể thông cảm mà. Dù cậu giao cho ai, sư huynh cũng sẽ không bao giờ tức giận. Bảo vật này thuộc về cậu và cậu có quyền lựa chọn.”
“Vừa nãy em đã quyết định rồi, em giao Huyễn Linh Chi cho anh, giúp anh đột phá bình cảnh.” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc vừa cân nhắc xong, trước hết, Phó minh chủ Hồ đã lớn tuổi, ông cụ bị mắc kẹt ở Kết Đan Cảnh nhiều năm, chỉ e con đường tu luyện của ông cụ đã đến cực hạn rồi.
Nếu giao cho Phó minh chủ Hồ, cho dù Huyễn Linh Chi phụ trợ giúp ông cụ đột phá bình cảnh thì sau này ông cụ cũng không thể đạt tới cấp độ cao hơn.
Trong danh sách ứng cử viên chỉ còn lại Thẩm Trạch Thiên, Trần Uyển Nhi và La Văn Thành.
Bọn họ đều tương đối trẻ, nếu có thể đột phá bình cảnh và tiến vào Thiên Cương Cảnh thì con đường tu luyện trong tương lai của họ vẫn còn thênh thang.
Tài năng của La Văn Thành yếu hơn so với sư huynh và Trần Uyển Nhi.
Vì vậy Lâm Mộc dự định lựa chọn giữa Thẩm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi.
Không giống như Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi , Thẩm Trạch Thiên không có năng lực đặc biệt như Chí Tôn Tích và huyết mạch cổ xưa, ban đầu sư phụ nhận anh ấy làm đệ tử đầu tiên vì hai lý do:
Thứ nhất, sư phụ chưa gặp những người có khả năng đặc biệt như Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi.