Chương 126 - Tổ ấm nhỏ 3m vuông..!
Lát sau, anh đưa hai đứa nhỏ vô trong rẫy..! Thấy mẹ tụi nhỏ chạy lại ôm chân tíu tít tưởng như đã xa lâu lắm rồi vậy. Anh Hai nhanh miệng hỏi:
– Mẹ, sao mẹ đi đâu cả ngày nay con không thấy..?? Con hỏi ba, nhưng ba
cũng không biết mẹ đi đâu..?? Làm con với em Nhím tìm mẹ quá trời..!!
Nó mỉm cười ôm con vào lòng ân cần hỏi han:
– Hai đứa đã ăn uống gì chưa..? Ai mua đồ chơi cho mà đẹp zậy..??
– Ba tắm rửa cho tụi con rồi cho tụi con ăn cơm rồi..! Ngày nay mẹ đi đâu zậy…??
– Mẹ có đi đâu đâu..! Mẹ ở trong rẫy mà. Nó trả lời con.
Anh Hai ngây thơ hỏi mẹ:
– Có phải bà Nội la mẹ, nên mẹ buồn mẹ vô đây ở không mẹ..??
– Chuyện bà Nội la mẹ hay không đó là chuyện của người lớn, con không cần để ý..! Con chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ và ông bà, yêu thương em là được biết chưa..! Nó cười trả lời con trai, không muốn vì chuyện
người lớn mà ảnh hưởng đến suy nghĩ của con.
– Zậy sao tối qua con thấy mẹ khóc, mẹ cầm dao làm gì vậy mẹ..?? Nó lại tiếp tục hỏi.
Trẻ con ở tuổi này rất hay tò mò hỏi đủ thứ chuyện nó không hiểu, Nó chỉ trả lời qua.
– Mẹ không sao..!!
– Con gái mẹ có búp bê đẹp quá ta..!! Còn cả đồ hàng nữa, con nấu ăn cho búp bê đó hả..?? Nó quay sang nói chuyện với con gái.
– Dạ..!! Ba mua cho con đó mẹ, nãy ba cho con ăn cơm rồi ba nói ăn xong
ba đưa con đi gặp mẹ đó..!! Nó hồn nhiên trả lời mẹ mình.
– Mẹ..!! Mẹ đừng đi nữa nha, con muốn chơi với mẹ cơ..!
– Vậy con không thích chơi với ba hả..? Nó hỏi con gái.
– Có chứ..!! Nhưng ba là con trai mà, ba chẳng biết chơi búp bê với con
chút nào..! Nghe con nói mà trái tim Nó mềm nhũn. Hôn lên mặt con mấy
cái liên tiếp Nó mới chợt nhận ra nãy giờ không thấy anh đâu..??
Nghe tiếng xe máy chạy vào, Nó nhìn ra thì thấy anh chở theo đệm chăn gối
chiếu để nằm..! Chuyển hết lên gác xếp, sắp xếp gọn gàng anh mới gọi tụi nhỏ lên trên.
Có cầu thang để đi lên nhưng vì là cầu thang sắt
đơn điệu nên mẹ đỡ hai đứa lên. Vừa leo lên tụi nó đã hào hứng, nhảy
nhót tưng bừng.
– Woa, thích quá ba ơi..! Con trai Nó trầm trồ.
– Anh Hai, anh Hai nhìn em nè..! Con bé gọi anh nó sau đó nhún nhảy trên đệm.
Hai anh em thích thú vui đùa cùng nhau..! Nụ cười thơ ngây hồn nhiên của con như đang sưởi ấm trái tim tổn thương của Nó.
– Thích không..?? Vậy từ nay mình ở trong đây với ba mẹ luôn được
không..?? Anh thấy tụi nhỏ vui vẻ như thế cũng nhẹ lòng mà hỏi dò.
– Dạ được..! Ở đâu có ba mẹ đều vui ak..! Anh Hai trả lời ba nó.
– Nhưng ở đây cơm đâu ăn, nước đâu tắm, quần áo đâu mặc vậy ba..?? Thằng bé mới tí tuổi mà đã nghĩ xa xôi rồi.
– Thì cơm mẹ nấu, quần áo ba đem vô cho, nước ba cũng đi chở vô cho tắm..! Anh trả lời con trai.
– Dạ..,!! Trả lời ba xong nó lại vui đùa cùng em gái..!
Căn chòi 3m vuông vậy là đã trở thành nhà của cả gia đình Nó. Tuy nhỏ bé
chật chội nhưng ấm cúng, từ giờ trở đi Nó không còn phải nghe những lời
xỉa xói, sỉ nhục từ mẹ chồng nữa..! Nó chỉ mong các con Nó khỏe mạnh lớn lên là đủ với Nó lắm rồi..!
Chắc nhiều người sẽ nói rằng Nó tha
thứ cho chồng mình nhanh quá, dễ dãi cho anh quá..! Nhưng người xưa có
câu: “ Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại “ cả..! Với lại anh ở giữa hai người phụ nữ, người là vợ còn người đã sinh ra và nuôi lớn
anh..! Bênh ai cũng khó cho anh, hơn nữa lúc nóng giận cũng sẽ có nhiều
chuyện không kiểm soát hết được..! Tính ra thì trừ câu nói: muốn ch*t
thì về nhà mày mà ch*t đầy tổn thương kia ra thì trước giờ anh luôn làm
tròn trách nhiệm của người chồng, trong bổn phận của người cha.. người
đàn ông trong gia đình..! Những lúc Nó đau ốm, anh chạy đôn chạy đáo
khắp nơi để đưa Nó đi khám, lấy thuốc cho Nó..! Lúc Nó sinh con cũng là
một tay anh chăm sóc..!
Tuy nhiên, không phải tha thứ thì sẽ quên hết những gì đã qua..! Nó sẽ không ngần ngại ly hôn nếu như anh vẫn
chứng nào tật nấy, coi thường vợ, không tôn trọng vợ như trước không
thay đổi thì Nó sẵn sàng vứt bỏ đi đoạn tình cảm này..! Nó vẫn sẽ nuôi
con và sống tốt khi không có người chồng như vậy..!
Nhìn hai đứa con Nó nói với anh:
– Trẻ con đơn giản lắm, với tụi nó chỉ cần ở đâu có ba có mẹ thì ở đó là
nhà, ở đó có niềm vui..! Hạnh phúc đơn giản là một gia đình đầy tiếng
cười của trẻ thơ chứ đâu phải vật chất xa hoa mới là hạnh phúc..!!