Chương 127 - Sau bão táp là những ngày bình yên..! Kết..
Bao năm qua, tuy có đôi khi anh vô tâm nhưng suy ra thì những lúc vợ
đau ốm, những lúc Nó cần đến anh thì anh vẫn luôn làm tròn trách nhiệm
của người chồng..!
Nhớ có lần, chập tối anh rủ bạn bè về nhà nhậu
nhưng không biết tại sao tối đó Nó đau bụng bên phải giữ dội, đau đến
tưởng chừng như ngất xỉu..! Lúc đầu anh chỉ nghĩ Nó đau bụng tới kỳ
nhưng không. 9h tối Nó chịu hết nổi gọi anh vào phòng bảo:
– Anh nhờ bà Nội về trông con, đưa em đi khám..! Em đau lắm rồi, sợ là đau ruột thừa hay có vấn đề gì ak..!
Nhìn thấy Nó mồ hôi đầm đìa, mặt mày trắng bệch anh cũng ý thức được chuyện
không đơn giản nên vội gọi cho mẹ mình nói sơ qua và bảo bà về ngay.
Hồi đó chưa có con bé thứ hai, chỉ có thằng Khỉ nên nhàn hơn nhiều.
– Làm sao..? Mẹ chồng chạy về đến nhà đã cao giọng hỏi.
– Không biết làm sao mà con đau bụng quá, lúc đầu tưởng tới kỳ nhưng không phải..! Nó trả lời mẹ chồng.
Bà thấy Nó đau đớn ôm bụng thì lại rờ nắn, rồi bảo:
– Đau cái gì thì cứ cạo gió, khi nào không thấy đỡ hãy đi khám bác sĩ..!
Hở cái là chạy đi khám bác sĩ, có nhiều khi bác sĩ cũng đâu có tìm ra
bệnh..!
Bà lấy trong túi ra lọ dầu gió và đồng bạc, kéo áo Nó lên
rồi cạo gió. Nó cắn răng chịu cơn đau nơi bụng, cùng với cái đau rát từ
da thịt do cạo gió. Nước mắt lưng tròng mà không dám kêu la một tiếng.
Chỉ 5’ sau thôi mà vùng da nơi bụng đã thâm tím hết lại, nhưng cơn đau vẫn
không thuyên giảm. Thấy thế anh vội đỡ Nó ra xe đi khám, vừa lên tới
phòng khám thì Nó đã nôn mửa không kiểm soát được, huyết áp tụt xuống,
mặt mày tái xanh. Bác sĩ đưa đi siêu âm, khám nhưng không biết nguyên
nhân. Quay lại bảo với anh đưa Nó vào bệnh viện..! Thế là anh lại phải
đưa Nó chạy vào bệnh viện đa khoa tỉnh KT cấp cứu..! Một buổi tối hai vợ chồng vật vờ ở bệnh viện bác sĩ chỉ cho uống thuốc giảm đau và chuyền
nước..! Sau đó thì được đưa siêu âm lại, kết luận sỏi đường tiết niệu
3mm..! Rồi cho về..
Về đến nhà sau khi nghe chồng Nó nói thì bà lại bù lu bù loa lên.
– Tao đã nói bao nhiêu lần rồi, ăn uống vô tội vạ..! Không chịu kiêng cữ
gì hết, giờ ôm bệnh vô người lại làm khổ chồng con..! Cái gì nó cũng ăn, thịt cá đủ các loại nó tồn dư lại đọng trong người chả thành bệnh..!
Hai vợ chồng im lặng để mặc cho bà cằn nhằn, hồi lâu không thấy ai nói gì thì bà đi về..!
Trưa hai vợ chồng lại gửi con vô cho ông bà để đi xuống bệnh viện lớn khám
lại cho chắc chắn..! Sau khi khám thì bác sĩ bảo không có vấn đề gì
hết.. Hai đứa chưng hửng đi về, không biết đâu đúng đâu sai..! Về đến
nhà thì thấy bà ôm cháu đứng bên đường nói chuyện với hàng xóm, thấy tụi nó về thì lại hỏi thăm tình hình.
– Không có bị làm sao hết mẹ ak..! Nó bảo
– Đấy tao đã nói mà, cứ hở đau cái lại đòi đi bác sĩ..! Đau bệnh gì thì
cứ cạo gió, uống cây thuốc bậy bạ trong vườn nếu không đỡ hãng đi bệnh
viện..! Chưa gì đã nhảy đổng lên rồi..! Hai vợ chồng nhìn nhau lắc đầu
bó tay.
Rồi có một lần Nó thấy mình chậm kinh hai tháng rồi mà
không biết bị sao, thử que cũng không có thai. Nên đã đi khám thì được
bác sĩ thông báo U nang buồng trứng, sau khi chụp lại kết luận của bác
sĩ gửi cho chồng thì Nó đi về, tâm trạng cũng hoang mang lắm..! Anh đang đi làm xa cũng chạy về đưa vợ đi thăm khám khắp nơi, hai đứa còn đang
tính đi Sài Gòn khám cho chắc. Đưa vợ đi lấy thuốc, tìm hiểu về bệnh vợ
mắc phải..!
Lại có lần đi làm rẫy Nó bị 4-5 con ong vò vẽ vây lấy đốt cho say sẩm mặt mày, anh nghe thấy tiếng la hét của Nó thì chạy lại trùm áo của mình lên người Nó rồi đuổi những con ong đi..! Đưa Nó về đến nhà thì cả người Nó nóng ran, ngứa ngáy khắp người vội chạy vô nhà tắm xả nước
lạnh mong làm dịu đi cơn nóng rát ngứa ngáy trên người..! Vừa ra khỏi
nhà tắm anh cũng đi đón con về chạy vào thì thấy Nó ngất xỉu ngay cửa
nhà tắm.
– Mẹ tụi nhỏ..! Mẹ tụi nhỏ..! Anh bồng Nó chạy ra xe đưa đi cấp cứu gấp.
– Alo.. mẹ chạy về coi hai đứa nhỏ giúp con, giờ con đưa mẹ tụi nó đi cấp cứu gấp nó bị ong vò vẽ đốt ngất xỉu rồi..! Anh nói rồi cúp máy chạy xe đi mất.
Sau khi tỉnh lại thì nghe anh kể, còn bông đùa một câu:
– Tưởng đâu tui sắp được cưới vợ mới rồi chứ..!
Với con cái anh hết lòng yêu thương, với vợ anh làm tròn trách nhiệm..!
Không buông bỏ lúc vợ ốm đau, khi sinh nở anh hết lòng chăm lo..! Dạy dỗ con cái cũng không có gì đáng để chê trách..! Bởi vậy Nó mới bỏ qua
những lần vô tâm đó của chồng, hơn nữa anh cũng đã cam đoan:
– Sau này, trách nhiệm làm con dâu Nó không phải lo. Cha mẹ anh đau ốm, già
yếu là con anh sẽ tự chăm sóc không để Nó phải bận tâm..! Nó cũng chỉ
mong những tháng ngày sau sẽ được sống yên bình bên chồng con..!
– Ưm..! Khẽ thôi anh..! Trong căn chòi nhỏ có một đôi vợ chồng đang quấn quýt lấy nhau sau những lúc giận hờn.
Lập lòe trong bóng đêm, tiếng rên rỉ, thủ thỉ bên tai như đôi chim đang quấn quýt khi con say giấc.
– Ư..! Em xiết chặt quá.. anh ra mất..!!
Thu à..! Anh yêu em..! Xin lỗi vì đã làm vợ buồn nhiều..!
Qua bao nhiêu năm hôm nay Nó mới nghe lại được lời yêu từ chồng mình..!
– “ Ưm… e cũng yêu anh, yêu con, trân trọng gia đình nhỏ này..! “ Hai đứa hạnh phúc ôm lấy nhau..! Siết chặt vòng tay lấy người bên cạnh…
— HẾT—