Làm Dâu Xa Nhà - Chương 117 - Phong ba
5h chiều, còn hai hàng cà nữa là xong. Nó đang cố làm cho xong thì mẹ chồng chạy lên gọi:
– Tối rồi mà còn làm gì..? Thằng Phan nó gọi cho bây không được nên gọi
nhờ mẹ đi đón hai đứa nhỏ về đây rồi. Nghỉ đi về mà lo con cái..!
– Ủa..? Mới đó mà đã 5h rồi ak, con ráng thêm lát nữa con sẽ về..! Mẹ cứ
về trước đi. Nó đi lại chỗ để nước cùng điện thoại bật máy lên thì thấy 5 cuộc gọi nhỡ của chồng, bấm gọi lại thì máy báo không liên lạc được.
Quay sang nói với mẹ chồng một tiếng.
Bà không nói gì nữa, đi về trước..! Nó uống miếng nước xong lại làm thêm
một hồi, hi vọng có thể xong luôn mai chạy vào trong rẫy kia.
Đến gần 6h, trời nhá nhem tối. Nó thấy không thể xong được thì thu dọn đồ đi về, chồi tốt um làm mãi chẳng thấy hết nổi.
Chạy xe xuống tới dưới nhà ông bà ở để làm rẫy, Nó chẳng nghĩ nhiều cứ chạy
thẳng ra cổng định về luôn vì muộn rồi, hẳn là anh đã đón con về. Nhưng
Nó nghe tiếng xì xào bàn bạc gì đó: “ Để nó về đây rồi tôi nói cho ra
lẽ.”
– Về kia rồi kìa..! Con kia lại đây nói chuyện cho đàng hoàng đã..! Tiếng mẹ chồng gọi lại khi Nó dựng xe xuống mở cổng.
– Ủa..?? Chuyện gì vậy ba mẹ..? Nó thấy anh ôm con ngồi ngay đó nhưng im
lặng chẳng nói gì, cũng không hỏi han gì Nó. Đang thắc mắc sao giờ còn
chưa đưa con về tắm rửa mà ngồi đây..?
– Ba nói tụi bây nghe, vợ chồng có giận dỗi gì nhau đi nữa cũng không
được bỏ bê con cái không lo như vậy chứ..!! Chiều nay thằng Phan nó có
việc bận đi chở gỗ với thằng Đ bạn nó, gọi cho bây đi đón con mà sao
không nghe máy..? Rồi mẹ tụi bây gọi bây cũng không nghe..! Bả lên tận
nơi gọi về cũng không về là sao..? Làm gì làm con cái phải để lên hàng
đầu đã chứ..! Ông nội tụi nhỏ chất vấn một loạt những câu hỏi mà khiến
Nó chả hiểu gì hết..!
– Khoan đã..! Ba nói con không lo con cái
là sao..? Sáng nay trước khi đi làm là con đã giao con cho chồng con rồi mà..! Còn vợ chồng con có giận hờn gì đâu..? Có đi nữa con cũng không
đem con cái ra để rút giận mà, trưa ổng gọi điện cho con thì con vẫn
nghe máy bình thường. Chỉ là con đi làm nên không cầm điện thoại, con để chung điện thoại với bánh trái, nước uống trong túi bóng treo ở gốc cây nên không biết có người gọi thôi chứ có phải con cố ý không nghe
đâu..?? Nó vội vàng giải thích với cả nhà, nhưng có vẻ ai cũng không
muốn nghe Nó nói.
– Chứ tại sao lúc mẹ bây lên gọi về thì bây
không về..? Để bả nói mày khinh bả, coi bả không ra gì nên bả gọi bây
không nghe máy, lên gọi về cũng không về..!
– Thiệt tình, nãy con có nói với mẹ là con làm ráng thêm lát nữa rồi con về mà..! Mẹ không
nói với ba sao…? Giờ quay sang nói con khinh thường gì chứ..! Nó khó
hiểu hỏi mẹ chồng.
– Thôi không có nói gì nữa hết..! Tôi ak, là
tôi lo nó làm trời nhá nhem tối rắn rết bò ra lỡ cắn trúng nó rồi mình
mang tiếng ở ác với con dâu nên mới lên gọi nó về. Thêm cái con cái đón
hết về rồi, thi về mà lo tắm rửa cho con ăn uống, Nó không để lời tôi
nói vào trong mắt, coi tôi không ra gì..! Bà kể lể như thật vậy, mà hồi
nãy bà có nói vậy đâu..?!
Nếu như bà không lo cho tụi nhỏ được
thì nói một tiếng: – “ Ừ, cha nó bận việc đi chưa về bà đón cháu về đây
rồi, con chạy về lo cho con cái. Công việc để mai làm tiếp cũng được.”
Nếu như bà nói với Nó như vậy thì dù có nhiều việc hơn nữa Nó cũng bỏ
qua một bên để về với con mà. Đằng này bả có nói như vậy đâu..??
– Con đã nói là con không có coi khinh gì mẹ cả..! Con chỉ muốn làm ráng
thêm lát để công việc ít đi một chút, ngày mai đỡ công hơn thôi. Nhưng
mà chồi tốt quá nên không xong nổi con đành bỏ dở đó đi về, định sáng
mai làm tiếp đó chứ..! Con chỉ không nghe điện thoại có chút mà phải suy diễn mọi chuyện quá lên như vậy sao…? Nó cố gắng giải thích cho ong bà
hiểu nhưng đúng như câu khác máu tanh lòng, làm dâu xứ người một thân
một mình chẳng có tiếng nói trong gia đình chồng. Dù Nó có nói, có giải
thích khàn cổ cũng không ai cho đó là sự thật mà chỉ là một lời biện
minh cho việc mình làm ra mà thôi. Anh thì cứ ngồi đó ôm con chẳng nói
một lời bênh vợ nào, hẳn anh cũng đang nghĩ vì chuyện hôm qua nên Nó giở thói giận dỗi mới không nghe máy của mình. Nên mới ngồi im để mặc cha
mẹ hùa vô chỉ trích Nó.