Làm Dâu Xa Nhà - Chương 92 - Nhẫn nhịn, tha thứ hay ly hôn sẽ tốt hơn..??
Chuyện của chị gái khiến Nó phẫn nộ, từ nhỏ Nó đã ghét cay ghét đắng
loại đàn ông vừa nhu nhược, rượu chè cờ bạc lại còn đánh đập vợ con. Vì
bản thân từng phải sống trong một gia đình như thế từ nhỏ nên Nó rất mẫn cảm với những trường hợp như thế. Không ngờ là những điều đó lại lặp
lại trên người chị gái mình.
Thương cho thằng Tin con chị gái mới bé tí tuổi mà đã phải chứng kiến cảnh bạo lực như vậy. Rồi thằng bé sẽ
ra sao khi phải sống trong một gia đình như thế…!
– Mẹ nói bà L
bỏ quách cái thằng ch* đó đi, con nghe thôi mà muốn nóng máu rồi…! Thật
chứ nếu mà ở gần con chạy tới vả vô mặt thằng đó mấy cái cho bỏ tức…!
Cái thứ đánh vợ con thì ra dáng thằng đàn ông lắm sao…?? Giỏi thì ra
ngoài đường kiếm tiền về cho vợ vợ con đỡ khổ, ngon thì về trên nhà nó
mà nói lí với anh em nhà nó để bớt mặt dày lại…! Về nhà đánh vợ con oai
lắm ak…! Nó nói một tràng với mẹ mình, trút cơn giận như đang sôi trào
trong ngực.
– Nói thì dễ lắm nhưng làm mới khó…!! Tụi nó cũng có
con cái cả rồi, bỏ thi thương mà vương thì tội…! Rồi thằng bé sau này
lớn lên nó thiếu thốn tình cảm tội cho nó. Bà lắc đầu trả lời Nó.
– Chính vì lo nghĩ cho thằng nhỏ con mới nói vậy…! Chứ giờ để cho thằng
nhỏ mới chút tuổi đã phải chứng kiến cảnh bạo lực trong gia đình như
vậy, sau này sẽ ảnh hưởng đến tính cách, tâm lý, nhận thức của nó khi
trưởng thành. Ngày xưa mẹ từng sống trong cảnh đó mẹ cũng suy nghĩ nhẫn
nhịn để cho tụi con đủ đầy cha mẹ nhưng mà có bao giờ mẹ hỏi tụi con
muốn như thế nào chưa…?? Con từng sống trong hoàn cảnh như vậy nên con
hiểu cảm giác của thằng nhỏ…! Nếu như sống trong một gia đình hoàn chỉnh có cả cha lẫn mẹ nhưng ngày ngày thấp thỏm lo âu hôm nay ba có đánh mẹ
không…?? Ba có say rượu không…?? Tối nay mẹ con nó sẽ ngủ ở đâu, nhà ai
để trốn ba…?? Như thế hạnh phúc lắm sao mẹ…?? Nó hỏi bà hàng loạt những
câu hỏi mà ngày xưa khi còn nhỏ nó không dám nói ra.
Bà im lặng
không nói gì cả…! Nó hiểu suy nghĩ của mẹ mình, cả một đời bà quan niệm
làm phụ nữ phải biết: “ nhẫn nhịn, hi sinh, tha thứ.” Chưa bao giờ dám
có những suy nghĩ quá phận, vì sợ tai tiếng, sợ con cái mình khổ … sợ đủ đường nên chả bao giờ dám vượt qua những điều đó để giải thoát cho bản
thân. Rồi bà cũng dạy các con gái của mình phải sống như vậy…!! Những
quan điểm đó đã in sâu trong đầu bà, để bà thay đổi còn khó hơn bắc
thang lên trời…!
Nó đem chuyện ở bên nhà kể lại cho chồng mình nghe, anh nghe xong thì bảo vợ:
– Đấy…! Thấy chồng em tốt như thế nào chưa…?? Suốt ngày chỉ biết đi làm
kiếm tiền về nuôi vợ con, không biết vũ phu… đánh vợ là gì?? Em phải cảm thấy may mắn khi có được một người chồng như anh đây…! Anh tự hào vỗ
ngực với vợ.
– Thôi đi cha nội…! Đang tức muốn xì khói vì thằng
cha đó dám đánh chị L đây này…! Nó đánh chồng một cái để ổng hiểu trọng
điểm câu chuyện.
– Thì một phần là do thằng M nó nóng quá, nhưng
cũng tại bà L nữa…! Khi không nó đang say rượu mà còn nói mấy chuyện đó, nó nóng mặt bị đánh là phải rồi…! Gặp anh xem… em mà hỗn anh cũng dố
cho bạt tai…! Anh chẹp miệng nói đỡ cho thằng cha đó, còn bông đùa thêm
một câu.
– Ngon đó…! Nay còn đòi đánh tui nữa ha…?? Đây nè thử đánh coi…! Nó chỉ vô bụng mình ưỡn ngực thách thức chồng.
– Giỡn mà…!! Ai điên đâu mà đánh…! Anh cười hì hì vuốt cơn giận của vợ xuống.
– Hứ…! Thử đánh một cái thôi, tui xách đồ đi luôn ak…! Tui chứ không phải như mẹ tui hay bà L còn tha thứ nhẫn nhịn đâu…! Cái thứ đã đánh vợ được một lần rồi thì sẽ có những lần sau…! Tui không tha thứ cho những việc
đó đâu…! Nó gạt tay anh ra, lời nói đó không phải là khi giận dỗi mà là
một lời tỏ rõ quan điểm của mình. Để anh biết rõ đâu là giới hạn của Nó.