Chương 59: Ngoại truyện Thất tịch 1: Nụ hôn ngoại tình
- Trang Chủ
- Kill Your Husband - Hoàng Đại Khải
- Chương 59: Ngoại truyện Thất tịch 1: Nụ hôn ngoại tình
“Lối sống trung thực là thực sự làm theo những gì cơ thể bản muốn.” – Love in the Time of Cholera của Marquez
Thế giới song song thời đại học: Hai người đã có bạn trai bạn gái trở thành bạn tình, câu chuyện về những người bạn tình biến thành người yêu.
…
Kinh Tố Đường không biết bạn tình của anh trông như thế nào.
Dáng người cô mảnh khảnh, luôn đeo khẩu trang màu đen, không bao giờ lấy nó ra. Cô rất ít khi nói chuyện, thông thường Kinh Tố Đường chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đen nhánh của cô, lạnh lùng, trong trẻo, mê người, như một hồ nước sâu sẽ hút mọi người vào vực thẳm.
Ban đầu Kinh Tố Đường phát hiện ra cô ở trên trang web hẹn hò đặc biệt, cô ở cùng thành phố với anh, thời gian cô đăng ký tài khoản cùng ngày với anh, sự chú ý ban đầu có lẽ là bị thu hút bởi điểm này. Ít nhiều có ý nghĩa định mệnh. Kinh Tố Đường cảm thấy mình thật sự buồn cười, cho dù là giải quyết nhu cầu phía dưới cũng không thể mở miệng, dường như nó đang theo đuổi một laoij biểu tượng lãng mạn nào đó.
Cô tên L, những cô gái khác sẽ chụp môi đỏ hoặc chân hay mông ngực của họ bọc trong một chiếc áo da để làm avatar, trong khi avatar của cô là một bàn tay cầm cốc đo lường, khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng. Kinh Tố Đường không biết vì sao lại miệng khô lưỡi đắng, rõ ràng chỉ nhìn thấy bàn tay, thậm chí không biết về tuổi tác hay vẻ ngoài của nhau.
Không cần phải nhìn thấy toàn bộ bức ảnh, chỉ cần từ bóng tối trên mặt đất có thể đánh giá hơi thở của thợ săn. Nó không nhúc nhích để thu hút con mồi không đủ cảnh giác đến gần, thu hút con mồi vô tội, một cú đánh tốt để xé con mồi thành từng mảnh rồi nuốt vào bụng.
Trí tưởng tượng trở nên phát triển hơn vào ban đêm, Kinh Tố Đường tưởng tượng bàn tay kia vịn vào thắt lưng anh để cô thâm nhập càng sâu hơn, chỉ nghĩ thế thôi đã khiến anh gần như không chịu nổi, anh lặng lẽ lấy gậy mát xa và gậy xoa bóp từ trong hộp gỗ ra, bôi chất bôi trơn lên. Buổi tối khi không có bạn cùng phòng ký túc xá là ngày hội lang thang của anh, trước khi tìm hiểu tất cả các chức năng của trang web này, Kinh Tố Đường đã thực hiện cú quẹt phải đầu tiên trong đời.
(Bạn nào chơi tinder hoặc các app hẹn hò thì vuốt phải, quẹt phải là để thích 1 ai đó.)
Một hình trái tim ửng đỏ hài hước xuất hiện giữa màn hình, họ tương hợp nhau.
Lần đầu tiên gặp mặt, họ hẹn nhau tại một khách sạn tên Đỗ Thượng, nơi có chút lãng mạn và nghệ thuật, ít nhất đó là những gì Kinh Tố Đường nghĩ, bây giờ trong đầu chỉ còn có bạn tình này, nghĩ những chuyện tự nhiên đều thêm vài phần hoa lệ.
Khách sạn này nằm giữa thành phố đại học và khu thương mại bên cạnh, đến đó sẽ đi qua phố ăn vặt náo nhiệt, vào và ra khỏi khách sạn này không phải dễ thấy. Kinh Tố Đường cân nhắc rất lâu, cuối cùng lựa chọn nơi này. Anh đặt hộp gỗ của mình trong một túi xách kín đáo, mặc quần áo đã cũ, đương nhiên không quên xịt nước hoa, đây là nghi thức thiêng liêng vào mỗi thời khắc quan trọng, anh rời khỏi ký túc xá như thể anh đang đi một cuộc phiêu lưu.
Anh đến trước, mở phòng, gửi số phòng cho cô, mười phút sau cô gõ cửa.
Tiếng gõ cửa cuối cùng đã làm cho chuyện bạn tình hư ảo này có cảm giác thực tế.
Cô mặc chiếc váy đen, đeo khẩu trang đen với mái tóc dài đến trên vai màu đen. Một bộ trang phục nghiêm túc cứng nhắc. Đôi mắt kia lạnh lùng nhìn anh, giống như anh đang khỏa thân vậy, cô đánh giá xem nên bắt đầu từ đâu. Mặc dù thấp hơn anh nửa cái đầu nhưng trên người cô tỏa ra cảm giác áp bức. Đầu óc anh đột nhiên trống rỗng, sau đó nhịp tim cũng bỗng nhiên tăng tốc.
L so với tưởng tượng của anh càng thêm…
Kinh Tố Đường từ bỏ tìm từ ngữ để hình dung cô, từ ngữ nào cũng nhạt nhào giống như văn bản pháp luật vậy.
“Tôi nên gọi cô như thế nào?”
“L.”
“L có nghĩa là gì?”
“Lavoisier.” L nhướng mày nhìn Kinh Tố Đường.
“Nhà hóa học?”
“Phải.”
“Cô nên biết tôi không tin đây là tên thật của cô.”
“Ý tôi là, cho dù anh có biết tên tôi hay không thì sau khi ra khỏi đây, tôi không quen biết anh, anh cũng không quen biết tôi.” L không quên nói thêm, “À phải rồi, đây là lần đầu tiên tôi thử chuyện này.”
“Trùng hợp, tôi cũng là lần đầu tiên.”
L đột nhiên đến gần anh, Kinh Tố Đường không kịp phòng bị, lùi về phía sau theo bản năng, cô túm chặt cổ áo anh. Chất liệu vải Oxford ngay lập tức bị cô túm chặt, khoảng cách giữa hai người trở nên gần gũi hơn. Kinh Tố Đường khẩn trương đến quên cả thở, cách khẩu trang màu đen của cô, anh nghe thấy L hít sâu một hơi. Dường như mang theo tính xác nhận mà ừ một tiếng. Không đợi Kinh Tố Đường mở miệng, cô đã đặt câu hỏi trước: “Chúng ta gặp nhau ở chỗ này, không phải vì nói chuyện phiếm, đúng không?”
Mối quan hệ của họ bắt đầu bằng một buổi quan hệ tình dục không theo lẽ thường.
Từ ban ngày đến tối đêm, cô sử dụng đồ trong hộp gỗ lên người anh.
Đó là một trải nghiệm hoàn toàn khác với việc tự làm. Một khi đã trải nghiệm nó một lần, bạn không bao giờ có thể quay trở lại. Đó là phép lạ, chúa Giê su biến nước sạch thành rượu vang đỏ cũng là phép lạ, việc quan hệ tình dục cực hạn cũng gần với phép lạ, thảo nào việc quan hệ tình dục sẽ trở thành nghi thức hiến tế thời nguyên thủy. Ánh trăng tròn chiếu vào từ ngoài cửa sổ, Kinh Tố Đường dường như đang lở lửng trên những tầng mây, dưới sự xúc tác của ánh trăng không tự chủ được mà biến thành người sói, cắn vào vai L, cô phát ra một tiếng kêu đau đớn, sự trả thù đâm mạnh vào sâu trong cơ thể anh, đồng thời giữ lấy phần đầu nóng hổi và đỏ thẫm của anh, ngón tay cái xoa nhẹ nơi nhạy cảm nhất. Đầu óc Kinh Tố Đường trống rỗng, cũng không nhớ rốt cuộc mình có hét chói tai hay không, anh đã bắn mấy lần, hiện giờ chất lỏng bắn ra gần như trong suốt, toàn bộ đều bắn tung tóe lên ngực và cổ cô.
L “hừ” một tiếng, giọng cô trầm thấp mắng: “Đê tiện, liếm sạch thứ của anh cho tôi.”
Giọng nữ trung khàn khàn, giống như chất lân tinh đỏ sần sùi bên sườn hộp diêm, anh là cây diêm vừa quẹt đã cháy.
Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba, thứ tư. Hương vị thực cốt tiêu hồn như vậy làm sao anh có thể không nghiện.
Họ thích sử dụng tư thế truyền giáo (các bạn có thể lên gg search). Thật ra là L thích. Cô thích anh dùng chân quấn lấy eo cô, cũng thích nhìn dáng vẻ anh khi cao trào mất kiểm soát mà hôn cô. Nhưng cô sẽ không hôn anh, đúng vậy, anh không ngốc, chỉ cần để ý sẽ không khó phân biệt ra cô yêu hay ghét. Nhưng người phụ nữ này rất ác liệt, mỗi lần anh có ý định tiến đến hôn cô thì sẽ lui một vạn bước, mặc dù đã cách lớp khẩu trang. Cô sẽ tránh đi, va chạm với anh với tốc độ nhanh hơn. Trong khách sạn không thể coi là cách âm tuyệt đối, anh không thể hét lên, chỉ có thể hôn lên thái dương ướt mồ hôi của cô, hơi mặn, hòa lẫn với hương vị tươi mát của kem dưỡng da.
Là hương vị của L.
Sau khi kết thúc, anh nằm trên giường như thể vừa trèo lên từ suối nước nóng. Cô cười như không cười hỏi: “Sướng không?”
“Ừ.” Anh không quá tình nguyện mà phát ra tiếng khẳng định.
Cô mặc xong quần áo, váy liền polo ngắn tay cài đến cúc trên cùng.
Anh trừng mắt ngồi trên giường nhìn L quần áo chỉnh tề: “Cô có sướng không?”
L học giọng điệu của anh: “Ừ.”
“Tôi có thể giúp cô, dùng tay hoặc là dùng miệng đều có thể.” Kinh Tố Đường nói.
“Không có gì có thể sướng hơn chơi anh.” Đôi mắt đen của L như đang cười, Kinh Tố Đường lại không biết cô có thật sự cười hay không.
Anh đỏ mặt, giữ chặt đai lưng ở váy cô, vừa giận vừa oán trách mà nói: “Vậy hôn tôi một cái cũng không quá đáng chứ?”
L không nói lời nào, dùng bàn tay cầm ống nghiệm của cô để luồn vào tóc anh, như xoa bụng mèo, sức lực của cô không hề nhẹ, bàn tay cô xoa da đầu anh, trái tim Kinh Tố Đường chấn động theo cảm giác đụng chạm của cô. Cô thực sự suy nghĩ một chút, sau đó cúi đầu, hôn sườn mặt anh qua lớp khẩu trang.
Sau đó cô chậm rãi dời xuống, ôm lấy eo anh. Lần duy nhất cô kéo khẩu trang xuống là để cắn lên mông anh, lực mạnh đến mức Kinh Tố Đường nghi ngờ vết cắn của cô đang chảy máu, điều đó khiến anh hưng phấn.
Nhưng anh vẫn chưa thể nhìn thấy khuôn mặt của L.
“Chả thấy anh ngoan ngoãn được bao nhiêu mà đã muốn thưởng.” L lạnh lùng nói, sau đó đứng dậy vào phòng tắm.
Kinh Tố Đường chui ra khỏi chăn, nhìn mình trước gương, làn da anh bình thường ở dưới lớp quần áo sẽ không phơi nắng, rất trắng, da cũng rất mỏng, dùng sức của phụ nữ chà xát cũng sẽ ửng đỏ, sau khi cao trào cũng sẽ đỏ lên. Vì vậy khi cô chơi anh, cô luôn nói rằng anh đê tiện, anh tự chủ động quấn chặt lấy eo cô để cô có thể vào sâu hơn. Ham muốn dường như lại thức dậy lần nữa, anh nhanh chóng đánh lạc hướng sự chú ý của mình, nhìn về phía mông bị cô vỗ đỏ lên qua gương, dấu răng đỏ tươi là bắt mắt nhất.
L để lại dấu vết trên người anh. L không phải giấc mơ giữa màu xuân, anh thực sự được người này sở hữu.
Sau đó, balo của cô trên tủ đột nhiên rơi xuống, sách giáo khoa trong balo không bao giờ kéo khóa rơi xuống. Kinh Tố Đường lúc này mới nhớ đến cô đến muộn so với thời gian một chút, còn mang theo balo. Anh chui ra khỏi chăn nhặt hết sách và balo lên, đó là một quyển sách nguyên lý kỹ thuật hóa học, ánh mắt Kinh Tố Đường chỉ tùy ý quét qua trang bìa, rồi bất ngờ dừng lại. Là sách giáo khoa biên tập của khoa Kỹ thuật hóa học đại học Dương Thành, anh cũng học trường này! Kinh Tố Đường lật trang đầu tiên ra, học sinh giỏi luôn viết tên mình lên sách giáo khoa, quả thật, ba chữ qua loa nhưng rõ ràng, Lương Duyệt Nhan, phía dưới còn có ngày khai giảng.
Anh đã biết tên L.
Cô còn là sinh viên cùng trường anh.
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Kinh Tố Đường như bị điện giật nhét sách vào balo của cô, lập tức trở về trong chăn.
Người học pháp luật, đầu óc được đào tạo để ghi nhớ các loại sự vật khác nhau một cách có trật tự để dễ dàng tìm kiếm theo yêu cầu. Có một khu vực không được đặt tên, khác với các khu vực khác, bên trong chứa đầy ham muốn và cảm xúc hỗn loạn và mãnh liệt, tên của khu vực này trước đây là “L” giống như một bóng ma hư ảo.
Hiện giờ nó cũng có hình dạng thực thể, được gọi là “Lương Duyệt Nhan”.
Kinh Tố Đường lại ngửi thấy hương vị trên người L lần nữa, là lúc trước gặp bạn trái ở cửa ký túc xá nữ.
Bạn gái của anh không hiểu gì về những chuyện kỳ quặc và những việc anh đã làm. Họ giữ khoảng cách, thỉnh thoảng nắm tay nhau, không phải kiểu nắm tay đan ngón tay mà là lỏng lẻo, thường là ở những nơi có người quen, gần giống như một màn trình diễn vậy, đó gần như là hành động thân mật nhất giữa họ. So với quan hệ yêu đương, Kinh Tố Đường cảm thấy bọn họ thực chất giống đồng đội kết bạn hơn. Họ gặp nhau ở các hoạt động của hội sinh viên, vốn là gật đầu làm quan. Trong đám đông la ó ồn ào, bọn họ xứng đôi vừa lứa đến khó hiểu. Vì không tìm được lý do để chia tay nên tình yêu vô lý và kỳ quái này vẫn tiếp diễn đến hiện tại.
Hương vị kem dưỡng da giống như L tỏa ra từ cơ thể cô ấy, khi cao trào cảm giác tê dại bắt đầu mất kiểm soát tăng vọt lên từ xương cùng, anh gần như cứng lên trước mặt mọi người, mất tập trung, người ta nói chuyện với mình cũng không nghe thấy một từ nào.
“Xuân Hòa.” Anh gọi cô ấy một tiếng, “Trên người em thơm quá, là mùi gì vậy?”
“Mùi hương sao?” Yến Xuân Hòa lộ ra vẻ mặt khó tin, có chút thẹn thùng đáp: “Thật ra không phải của em. Có một đàn chị sắp tốt nghiệp, chị ấy chưa dùng hết sữa dưỡng ẩm nên đặt trong phòng tắm cho mọi người dùng, một chai rất lớn. Em dậy muộn, rửa mặt xong thì tùy tiện dùng cái đó xoa mấy cái.”
“À.” Kinh Tố Đường đáp. Cùng một câu hỏi thay đổi vô số dạng câu lướt qua tâm trí anh, tất cả đều có hai chữ “Lương Duyệt Nhan”, vì tự cho rằng mình làm có thể không tốt nên Kinh Tố Đường cũng không hỏi ra khỏi miệng.
“Anh có quầng thâm mắt, không ngủ được sao?”
“Tra tư liệu không để ý thời gian.” Thật ra là anh thức đến rạng sáng, cái gọi là tra tư liệu là ở trong trang web trường tìm tư liệu về Lương Duyệt Nhan, thậm chí ngay cả mấy bài báo có chữ ký của cô cũng cắn răng đọc toàn bộ.
Họ vẫn dành những thứ bảy trong thư viện như thường lệ.
Đến buổi chiều, Yến Xuân Hòa nhận điện thoại, sau khi trở về vẻ mặt cô ấy có hơi kỳ lạ, cô nói Kinh Tố Đường buổi tối cô giáo của cô mời cơm tất cả sinh viên của mình, cô giáo còn nói, hoan nghênh mang theo người nhà cùng tham dự. Yến Xuân Hòa hơi khó xử nói: “Nếu anh không muốn đi thì cứ nói em biết, thật sự không sao.”
Kinh Tố Đường che miệng ngáp một cái, như không có việc gì xảy ra nsoi: “Anh đi cùng em. Dù sao cũng ôn tập đủ rồi.”
Bàn tay chảy đầy mồ hôi nhiều đến nỗi gần như anh không cầm được bút, anh lặng lẽ rút tay lại, cho xuống dưới bàn tay lau tay vào quần mình. Điều anh nghĩ là, giáo viên của Yến Xuân Hòa là tiến sĩ Tư Nhu, cũng từng là người dẫn dắt Lương Duyệt Nhan.
Yến Xuân Hòa đồng ý, gửi cho anh một tên nhà hàng, nhà hàng quảng đông tên là Xuân Mãn Lâu, nằm trên cùng một con phố với khách sạn Đỗ Thượng.
Mỗi lần gặp mặt L, anh đều đi ngang qua nhà hàng àngy.