Chương 689: Con rối người 2
Điểm khó duy nhất là công pháp Phật môn.
Hiện tại Đại Quang h Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện hai nhà độc tôn, chín thành truyền thừa Phật tông đều năm trong hai thế lực này.
Hơn nữa Mật tông thân là một trong hai nhánh chủ lưu của Phật môn, càng thêm hiếm có.
Mặc dù trong tay Công Thâu Nguyên cũng có vài môn công pháp Mật tông nhưng đều không mạnh.
Lục Tấn nói với Sở Hưu: “Khoái Mạn Cửu Tự Quyết của ngươi là ấn pháp Mật tông chính thống, ngươi cứ tùy ý chọn một môn giao cho tên đó là được”
Nói xong Lục Tấn còn nháy mắt với Sở Hưu, ý là có thể hoàn toàn tin tưởng Công Thâu Nguyên này.
Dù sao Khoái Mạn Cửu Tự Quyết đã coi là một trong những công pháp đặc trưng của Sở Hưu, nếu giờ y lấy Khoái Mạn Cửu Tự Quyết ra ngay trước mặt Công Thâu Nguyên vậy chẳng khác nào thừa nhận thân phận bản thân.
Sở Hưu gật đầu, y cũng không đến mức tùy ý lấy một ấn quyết ra giao cho Công Thâu Nguyên mà trực tiếp hỏi: “Chẳng hay Công Thâu tiền bối cần ấn pháp ra sao?
Ấn pháp trong tay ta ngưng tụ tỉnh túy võ đạo Mật Tông hòa làm một thể, tập hợp công thủ thân pháp thậm chí tốc độ chữa thương hòa cùng một thể. Mỗi thức ấn pháp đều có tác dụng bất đồng”
Công Thâu Nguyên nói: “Đương nhiên là cần ấn pháp loại công kích. Ấn pháp Mật Tông mạnh mẽ hùng hồn, cương mãnh bá đạo, chỉ có ấn pháp công kích mới là đại biểu cho ấn pháp Mật tông!”
Nói xong, Công Thâu Nguyên trực tiếp rút một tấm ngọc giản vứt sang cho Sở Hưu: “Cứ dùng tỉnh thần khắc dấu vào đây là được”
Công Thâu Nguyên thật ra cũng coi như một tông sư trận đạo, ngọc giản truyền công với hắn chỉ là chuyện nhỏ.
Sau khi Sở Hưu khắc Đại Kim Cương Luân Ấn vào trong, Công Thâu Nguyên nhìn qua một chút lập tức tán thưởng: “Quả nhiên là Kim Cương Ấn chính thống của Mật tông!
Đại đạo hóa đơn giản, lực lượng Kim Cương tru tà hàng ma, không căn nhiều biến hóa, chỉ có lực lượng mới là cực hạn!”
Lục tiên sinh ở bên cạnh hừ một tiếng nói: “Giờ ngươi cũng đang là ma đấy, định hàng chính mình à? Đã cho ngươi công pháp rồi, mau mau nghĩ cách chế tạo con rối đi?”
Công Thâu Nguyên nhún vai nói: “Không có vật liệu lấy gì mà luyện? Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất không cách nào dung nhập hóa thân Ngạ Quỷ Đạo, trừ phi cơ thể tới cấp bậc như tên Minh Vương – Tông Huyền kia.
Có điều nếu bảo các ngươi đi giết Tông Huyền chắc còn khó hơn giết tông sư võ đạo cả trăm lần, cho nên các ngươi cứ làm thịt một tông sư võ đạo đã. Nhớ kỹ, phải còn mới, không thì khí huyết chảy cạn, con rối chế tạo ra thực lực sẽ suy giảm.”
Lục tiên sinh cau mày: “Làm thịt một tông sư võ đạo? Nói thì đơn giản, tông sư võ đạo chứ có phải chó mèo nằm đó cho ngươi làm thịt đâu. Sớm biết vậy vừa rồi chúng ta vác thi thể Chân Dương Tử kia đi thì tốt rồi”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Không lấy đi được. Quảng Ninh đạo nhân cũng là người trong Tam Đại Đạo Môn như Chân Dương Tử, hẳn không ngăn ta giết Chân Dương Tử thì thôi, làm sao lại bỏ mặc ta cướp thi thế Chân Dương Tử được?
Có điều nếu muốn thi thể chúng ta cũng chẳng ngại bố trí giết chết một người. Thánh nữ đại nhân cũng muốn kẻ đó chết đã lâu, lần này vừa vặn tìm một cơ hội xử lý đối phương, quang minh chính đại làm thịt hắn.”
Lục tiên sinh hỏi: “Ngươi đang nói tới ai?”
Sở Hưu híp mắt: “Người của Quan Trung Hình Đường, đại thủ lĩnh Tập Hình Ti, Ngũ Pháp Kiếm – An Lưu Niên!
Người này chết đi, ta và thánh nữ đại nhân liên thủ, chiếm lấy Quan Trung Hình Đường dễ như trở bàn tay. Chúng ta hoàn toàn có thể biến cả Quan Trung Hình Đường thành chỉ nhánh bí mật của nhánh Ẩn Ma chúng ta!”
Mai Khinh Liên có ý đồ đổi với Quan Trung Hình Đường, chuyện này Lục tiên sinh cũng biết. Bằng
không Mai Khinh Liên đường đường thánh nữ Âm Ma Tông, tông sư võ đạo, cho dù Âm Ma Tông đã chỉ còn rên danh nghĩa nhưng thực lực và quan hệ của nàng trong nhánh Ẩn Ma đều đủ cho nàng sống tốt, việc gì phải làm vợ Quan Tư Vũ?
Dù sao theo Lục tiên sinh thấy, Quan Tư Vũ kia mặc dù cũng là người nổi danh trên giang hồ nhưng vẫn không xứng với Mai Khinh Liên.
Nhưng Lục tiên sinh không nghĩ tới một kẻ mới gia nhập Quan Trung Hình Đường mấy năm như Sở Hưu cũng có ý đồ với Quan Trung Hình Đường.
Thật ra chính Sở Hưu cũng không biết mình có. suy nghĩ này từ khi nào? Có lẽ do thực lực y càng lúc càng mạnh, có lẽ vì người dưới trướng y càng lúc càng nhiều, y cũng cần một số thật sự an thân dựng nghiệp.
Quan Trung Hình Đường có cơ nghiệp cùng căn cơ của y, hơn nữa cũng không chính không ma, vừa vặn phù hợp.
Quan trọng nhất là thật ra Sở Hưu cảm thấy Mai Khinh Liên hành động hay do dự, bao năm như vậy vẫn chưa nắm được Quan Trung Hình Đường.
Có lẽ đây là điểm khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân. Nữ nhân luôn suy nghĩ rất nhiều thứ, còn đổi thành Sở Hưu, lựa chọn của y lại thô bạo hơn nhiều.
Lục tiên sinh vuốt cằm nói: “Nếu An Lưu Niên không đi cùng Quan Tư Vũ, vậy có thể cân nhắc xuất thú.
Có điều giết An Lưu Niên thì đơn giản nhưng nếu ngươi muốn khống chế Quan Trung Hình Đường, ưu tiên hàng đầu là phải giải quyết Quan Tư Vũ.
Mặc dù ta cảm thấy tên Quan Tư Vũ kia không xứng với thánh nữ đại nhân, có điều không thể không thừa nhận. Quan Tư Vũ quả thật rất có năng lực, rất có thể hẳn không bị thánh nữ đại nhân mê hoặc dễ dàng như vậy đâu.
Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông mặc dù thần dị nhưng ta luôn cảm giác có gì đó không đúng.”
Sở Hưu trầm giọng nói: “Chuyện này ta cũng từng hỏi thánh nữ đại nhân, nhưng thánh nữ đại nhân nói tất cả đều nằm trong lòng bàn tay nàng.
Kể cả lần này ta nhận được tư cách tiến vào Tiểu Phàm Thiên thật ra cũng do thánh nữ đại nhân đề nghị Quan Tư Vũ làm vậy. Nếu không ba chiếc chìa khóa của Quan Trung Hình Đường sẽ rơi vào tay ba vị tông. sư võ đạo.”
Lục tiên sinh gật đầu nói: “Đây cũng là điểm khiến ta nghi hoặc, thánh nữ đại nhân cũng nói Quan Tư Vũ rất tín nhiệm và ỷ lại nàng.
Xá Nữ Đại Pháp hết sức mẫn cảm với dao động tâm linh, nếu Quan Tư Vũ có gì không đúng, thánh nữ đại nhân chắc cũng phát hiện mới đúng”
Nói xong, Lục tiên sinh lại mỉm cười tự chế giễu: “Được rồi, tạm thời không cần nghĩ tới mấy thứ không đâu như vậy. Ngươi định đổi phó với An Lưu Niên ra sao? Ta không biết nhiều về thực lực kẻ này”
Tuổi tác thật sự của Mai Khinh Liên không chênh lệch lảm với Lục tiên sinh, có điều từ rất trẻ nàng đã bước vào hai cảnh giới ảnh hưởng lớn tới dung mạo là Tam Hoa Tụ Đỉnh và tông sư võ đạo. Chuyện này khiến cho nàng vẫn giữ được dung nhan tuyệt mỹ, không hề có vẻ già nua.
Bình thường, nếu võ giả bước vào cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh sớm, dung mạo cũng sẽ dừng lại trong cảnh giới này khá lâu.
Nếu trong thời gian này ngươi không đợi dung nhan già yếu đã một lần nữa bước lên tông sư võ đạo, như vậy gương mặt y vẫn có thể giữ được thêm một thời gian dài nữa.