Chương 25: Chấp nhận (H++)
Tay anh bắt đầu di chuyển xuống dưới, vén chiếc váy ngủ, dùng lực tách hai chân Tư Hạ ra, nhanh chóng chạm đến nơi tuyệt mật, anh có thể cảm nhận được đây không phải là lần đầu của cô. Tư Hạ nắm chặt lấy vai anh, thật ra cô đang trong giai đoạn nhạy cảm, khó lòng mà kìm chế cơn nhục dục phát tán khắp cơ thể khi anh cứ cố tình gây chuyện với cô như thế này.
Dây áo cô hơi xốc xếch để lộ khe ngực đầy đặn trong chiếc bra mỏng manh, anh đưa đôi môi ngông cuồng hôn nhẹ lên, bàn tay tiến đến xoa nắn bầu ngực căng tròn, những thứ che chắn vướng víu bị anh cởi ra một cách thuần thục. Anh đưa lưỡi liếm quanh nụ hoa hồng hào, xinh đẹp rồi từ từ hút hết mật ngọt, mân mê đẩy đưa lên xuống không ngừng. Cho đến khi cô ra hiệu dừng lại anh mới thôi.
Anh tiếp tục chiếm lấy cánh môi mềm mại, đang có những biểu cảm khiêu khích. Cô chủ động vòng tay qua cổ anh, chấp nhận nụ hôn một cách nhiệt tình, đầu lưỡi nhỏ nhắn sẵn sàng chơi đùa cùng anh trong khoang sâu ẩm ướt.
Bên dưới đã bị anh cởi bỏ hết, cơ thể với những đường cong hoàn mỹ, trần trụi trước mắt anh, dưới ánh sáng mập mờ giữa đêm tô thêm vẻ đẹp cuốn hút đến ngất ngây. Không chần chừ, anh nhanh chóng mở cửa cho con chiến mã đang bạo động ở bên dưới. Mạnh mẽ xông vào hang sâu, Tư Hạ bất ngờ, cắn răng chịu đựng, do là lần thứ hai nên cô vẫn còn một chút đau.
Những lượt nhấp nhô ra vào thường xuyên, cô cảm giác cơ thể đã dần chấp nhận anh. Sự tiếp xúc thân mật như hoà làm một, bản nhạc cộng hưởng vang lên nỏng bỏng, phát ra âm thanh của dục vọng. Anh cúi người hôn lên ngực cô, khoái cảm dâng tràn, một bên anh dịu dàng xoa nắn, một bên thì mút lấy cuồng nhiệt. Phía dưới liên tục tạo nên những cơn sóng lúc nhẹ nhàng, lúc tăng tốc mạnh bạo.
Bên trong càng co chặt anh lại càng thấy kích thích hơn, anh đưa nụ hôn đánh dấu chủ quyền lên làn da mịn màng lướt qua khắp nơi trên cơ thể cô rồi dừng lại ở đôi môi nóng bỏng, cảm nhận dư vị khó quên.
Chưa thoả mãn, anh đẩy người cô nằm úp xuống, bờ mông trắng mịn bị bàn tay linh hoạt xoa bóp liên tục. Anh hôn lên tấm lưng trần quyến rũ, thuận đà đẩy mạnh thứ to lớn vào bên trong. Tay anh không ngừng trêu đùa nụ hoa thẹn thùng. Không gian cô đơn rộng lớn bỗng chốc dành chỗ cho cặp đôi đang tình tứ trên giường.
Say đắm không ngừng nghỉ, chiến mã cuối cùng cũng chịu đầu hàng. Một dòng chảy ấm nóng đi thẳng vào bên trong Tư Hạ. Cả hai mệt mỏi cứ thế chìm trong giấc ngủ.
Sáng hôm sau, ánh nắng ấm áp đánh thức Tư Hạ tỉnh giấc. Hình ảnh tối qua ẩn hiện trong đầu cô, hai con người chỉ mới vừa cãi nhau đã vội nhập cuộc ân ái. Mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, không ngờ bản thân vui quá trớn mà mất đi lý trí như vậy. “Tư Hạ ơi! Mày hư quá.”
Tư Hạ cúi người xuống, nhặt chiếc váy ngủ rơi dưới sàn rồi nhẹ nhàng mặc vào, cũng vì sợ làm anh thức dậy.
Vừa định rời khỏi giường, anh đã chòm tới kéo cô nằm sát lại. Có vẻ như lần này không thoát được, xem ra hôm qua anh hoàn toàn tỉnh táo. Bàn tay thiếu bình tĩnh chạm ngay vào bộ phận nhạy cảm của cô, người ta nói buổi sáng là lúc thích hợp để săn mồi. Anh nâng cằm cô lên trao nụ hôn ngọt ngào như lời chào, rồi từ từ lấn lướt xuống phía dưới, cô lại u mê nữa rồi, không biết cách từ chối. Lý trí thì bảo không chấp nhận nhưng trái tim cứ bị anh thôi miên, cuốn vào cuộc yêu nồng cháy.
Tư Hạ mệt mỏi mở mắt, giật mình nhìn lên đồng hồ. Đã hơn 12:00 trưa, sáng nay cô còn có bệnh nhân đặt hẹn khám. Mở điện thoại nhưng không thấy một thông báo cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào.
Cùng lúc đó, Chí Thần từ nhà tắm bước ra, bên dưới chỉ quấn mỗi chiếc khăn trắng. Để lộ phần cơ bụng săn chắn, màu da ngâm nam tính, chiều cao theo cô đoán khoảng chừng 1m80. Thân hình anh trong mắt cô rất đẹp và cân đối, vừa khít với tiêu chuẩn đàn ông của cô. Chỉ là suy nghĩ thôi chứ cô nào dám trèo cao mà lựa chọn, có thể cô may mắn khi là gặp toàn những cực phẩm về ngoại hình.
Chí Thần bước đến gần cất giọng:
– Chuyện ở phòng khám tôi đã sắp xếp người thay cô hôm nay, không cần lo, cứ nghỉ ngơi đi.
– Um.
Anh không có gì hỏi cô hay sao? Vẻ mặt bình thản sau những hành động đó. Rõ ràng anh không say, hay anh là một trap boy thứ thiệt. Ăn chơi qua đường là chuyện bình thường, nghĩ lại cũng đúng, kỹ năng nhuần nhuyễn của anh không thể tự nhiên mà có được. Tư Hạ cảm giác mình bị lừa, một con mồi quá tuổi ngây thơ sập bẫy của anh.