Chương 6: Bộ mặt thật
Sự đáng sợ của Thiên Sóc Nhất thì phải nói là đỉnh cấp năm sao lấp la lấp lánh.
Còn tại sao cô lại sợ sinh nhật của anh như vậy thì đều có nguyên nhân cả.
Ngự Cảnh Nhạc vừa ăn điểm tâm vừa nhớ lại những buổi tiệc sinh nhật trước đây của anh.
Tiệc sinh nhật năm 15 tuổi của Thiên Sóc Nhất, cô đặc biệt ngoan ngoãn trốn vào một góc ăn bánh kem, bỗng nhiên ánh đèn chiếu đến chỗ của cô, cô còn đang chưa kịp phản ứng lại thì tên khốn kiếp Thiên Sóc Nhất đã lấy chiếc bánh kem cô còn ăn dở ném lên không trung.. Sau đó cô bị dọa cho ngây người, trên miệng vẫn còn dính bánh kem.
Vì chuyện này mà Hàn Vy Y cười cô ít nhất một tuần.
Tiệc sinh nhật năm 16 tuổi của Thiên Nhất Sóc, vì quá buồn ngủ nên cô ngủ luôn trên sô pha, kết quả bị anh bôi bánh kem đầy mặt, sau đó còn chụp lại bức ảnh thật to, thật sắc nét.. Ngày hôm sau, các tiêu đề tin tức giải trí, trên tờ bìa A4 đều xuất hiện khuôn mặt dính đầy bánh kem của cô chiếm trọn poster, bên cạnh là nụ cười tươi tắn của Thiên Sóc Nhất..
Tiệc sinh nhật năm 17 tuổi của Thiên Nhất Sóc.. nghĩ tới đây, Ngự Cảnh Nhạc không nhịn được mà siết chặt nắm đấm nhỏ. Trước đây dù anh trêu chọc cô như thế nào cô đều nhịn, nhưng lần này, sau khi cô đảm bảo bản thân đã trong phạm vi an toàn rồi thì vẫn có sai sót. Lúc cô tặng quà thì bị anh tóm lại rồi hôn một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt trước mặt bao nhiêu người.
Khuôn mặt cô bày ra muôn vạn loại cảm xúc. Từ lúc sáu tuổi, sau khi quen biết Thiên Sóc Nhất thì không một ngày nào mà cô không phải sống trong lo lắng, sợ hãi.
Khi ngày càng nhiều người tới, phóng viên và mọi thứ cũng đều sẵn sàng, trong lòng Ngự Cảnh Nhạc hiểu rõ, cho dù có trốn cũng trốn không được, chi bằng cô chấp nhận đối mặt với bữa tiệc này vậy. Nhưng thực ra trong lòng vẫn nghi ngờ không biết tên đại ác ma Thiên Sóc Nhất lại tính toán trò gì trêu chọc cô nữa đây.
Nghĩ đến đây thì một khán đài được nâng lên từ giữa sân khấu, trên khán đài bỗng xuất hiện một hình bóng sừng sững quen thuộc, chính là Thiên Sóc Nhất.
Anh đẹp đến chói mắt, cả cơ thể dường như tỏa sáng, hơn nữa còn là cái kiểu không bao giờ thiếu năng lượng điện để anh tỏa sáng.
Lúc này, ánh đèn xung quanh mờ đi, một màu sắc như ngôi sao sáng chiếu vào người anh, anh đang mặc một bộ lễ phục màu đen.
Thực sự rất hợp với anh, cùng với một chút tinh quang chiếu lên, tạo nên một vẻ đẹp tráng lệ. Khuôn mặt điểm thêm nụ cười dịu dàng và cao quý giống như anh.
Những người có mặt ở hiện trường đều ngạc nhiên nhưng vì e ngại thân phận nên đều kiềm chế lại.
Ngự Cảnh Nhạc nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều lơ là, chỉ lo chú ý vào Thiên Nhất Sóc, cô cẩn thận khom eo, không để anh phát hiện.
Nhưng mà, người vốn đã nổi bật như cô thì chuyện không bị phát hiện là hoàn toàn không có khả năng.
Ngự Cảnh Nhạc cảm nhận được một ánh mắt nóng như lửa đang nhìn cô, cô mới nhận ra là cho dù có tránh né cũng vô dụng. Từ nhỏ đến lớn, trong tiệc sinh nhật của anh đều định sẵn một người nhất định sẽ xuất hiện, chính là cô, cũng không biết đây là vinh hạnh hay là nợ từ kiếp trước nữa.
” “Hơ hơ, hơ hơ.. Thiên.. Thiên Sóc Nhất”, Ngự Cảnh Nhạc đứng dậy, xoay người, ngây người gãi gãi tóc, cười ngượng nhìn thanh niên đẹp chói mắt trước mặt.
Cô còn chưa kịp ra kế sách thì đã thấy bóng dáng thanh niên thon dài sải bước đi tới, sau đó dùng cánh tay siết chặt lấy cô, dường như cô đã bị anh kéo đứng dậy.
Đầu óc Ngự Cảnh Nhạc tê dại.. dù cô đã có chuẩn bị trước nhưng căn bản là không biết được anh sẽ ra chiêu gì.
Nhìn thấy cảnh này, một số gương mặt quen thuộc không lấy gì làm lạ, nhưng cũng có một số người bắt đầu bàn tán xôn xao.
Ngự Cảnh Nhạc cảm thấy hơi chói mắt, thì ra là phóng viên lấy máy ảnh ra bắt đầu quay chụp như một bản năng.
“Mau chụp đi! Là thiên kim tiểu thư Ngự Cảnh của tập đoàn Dị Ngang đấy. Ngày thường thì chỉ có lúc này mới có thể nhìn thấy cô ấy thôi”. Các phóng viên láo nháo một trận.
Ngư Cảnh Nhạc bày ra một nụ cười chuẩn mực đối phó với giới truyền thông, có thể nhận ra, cô đặc biệt mẫn cảm cảm với ánh đèn flash và cô cũng không thích điều này. Nụ cười đó hoàn toàn là một nụ cười siêu công nghiệp. Nội tâm cô gần như căng cứng, cô thực sự không biết Thiên Sóc Nhất sẽ dở trò gì tiếp theo.
“Chào mọi người! Trước đây chưa giới thiệu cô ấy một cách đàng hoàng, nhân cơ hội này tôi xin giới thiệu cô ấy với mọi người có mặt ở đây.”
Giọng nói của Thiên Sóc Nhất rất êm tai, lần nào cô cũng bị giọng nói của anh mê hoặc, giọng nói này mang theo chút lười biếng lại có sức hút vô cùng.. đối với đồ ăn thì cô không thể phản kháng, đối với giọng nói của anh cũng vậy.
Ngự Cảnh Nhạc vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn đó, giới thiệu.. anh nói gì cơ? Giới thiệu cô? Không phải mọi người đều biết rồi sao? Cô chính là bạn của anh!
“Cô ấy chính là vị hôn thê của Thiên Sóc Nhất tôi..”
Da dầu của Ngự Cảnh Nhạc tê dại, trong đầu chỉ nghe thấy tiếng ù ù..
“Hôm nay là tiệc sinh nhật 18 tuổi của tôi, cũng chính là tiệc đính hôn của tôi..”
Thiên Sóc Nhất nở một nụ cười hoàn mỹ, sau đó nhìn người bên cạnh, không phải là sự sủng ái, yêu không lối thoát, nhìn nụ cười bất lực của Ngự Cảnh Nhạc, thì đoán chừng chỉ có cô mới hiểu rõ nụ cười đó có ý gì