Chương 5: Đại ma vương
Ngự Cảnh Nhạc hung hăng lau môi, cảnh giác nhìn người trước mặt. Cô bất lực với thủ đoạn áp chế của anh, nửa tiếng cũng không thể thoát khỏi.
“Nhạc Nhi, em thật không ngoan tí nào, nên em phải chịu phạt.” Anh hơi nhíu mày, anh thật sự không vui khi thấy hành động này của cô. Nên anh đã tăng thêm lực ở cổ tay, cúi người đè cô dưới cơ thể, anh mạnh mẽ hôn xuống giống như một con sư tử lười biếng hưởng thụ mỹ vị của cô.
Ngự Cảnh Nhạc híp mắt, trên mặt hiện lên vẻ kiên nhẫn cực điểm, lúc này cô chỉ có thể nghe theo, nghe theo.. Nghe theo! Kiên nhẫn.. kiên nhẫn.. là được rồi.
Đã mười năm.. Còn để ý như vậy sao?
Phát hiện sự phản kháng dưới cơ thể đã yếu đi, khóe miệng Thiên Sóc Nhất nhếch lên một nụ cười, dùng sức hôn lên môi Ngự Cảnh Nhạc một nụ hôn cuối cùng thật mạnh. Cảm giác vẫn chưa đã, nhưng vẫn phải liếm môi coi như kết thúc.
“Hôm nay là ngày mấy?” Thiên Sóc Nhất chống một tay trên giường nở một nụ cười tươi rồi nhìn cô, chiếc khuyên tai bên tai trái của anh tỏa ra ánh sáng lóa mắt.
Giọng nói của anh có chút lười biếng, hấp dẫn cực kỳ.
Vẻ mặt cô cảm của Ngự Cảnh Nhạc cũng trở thành một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, nịnh hót nói: “Là ngày sinh nhật của anh-Thiên Sóc Nhất.”
Lúc này thời gian dường như đã dừng lại, yên lặng đến lạ thường, động tác của Ngự Cảnh Nhạc cứng đơ. Bây giờ khóc cũng không được mà cười cũng không xong.
[Hình như mình làm hơi quá rồi..] Cô nghĩ.
Nhưng giây tiếp theo, một vật thể mềm mại và ấm áp đã hôn lên má của cô “Chúk” vang lên một âm thanh rất to và rõ.
Sau đó liền nghe được một tiếng: “Đúng rồi!”
Ngự Cảnh Nhạc nghe xong khẽ thở ra một hơi.
Sau đó, quái vật khổng lồ trên người cô rời đi, cô mới từ từ ngồi dậy. Cô đã tự an ủi trong lòng rằng sớm muộn gì cũng có một ngày cô nhất định sẽ thoát khỏi sự giam cầm của anh!
“Ngoan, đừng nghĩ đến việc thoát khỏi anh..” Thiên Nhất Sóc mỉm cười vừa nói vừa xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, cực kỳ sủng nịch.
Nội tâm của Ngự Cảnh Nhạc đột nhiên nhảy lên một nhịp, anh có thể đọc được suy nghĩ của người khác sao..
“Còn nữa..”
Nội tâm cô lại nhảy lên một lần nữa.
Thiên Sóc Nhất cuối người xuống, để tay trên vai cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, nghiêm túc nói: “Em thay quần áo đi, một chút nữa còn phải dự tiệc.”
Trên trần nhà, treo một chùm đèn thủy tinh lấp lánh, trong sáng như pha lê, bộ dao dĩa bằng bạc được bày biện tỉ mỉ trên bàn. Ánh sáng vàng lấp lánh biến toàn bộ đại sảnh có cảm giác sang trọng, cả người như được khoác lên một tầng kim sa mỏng, tinh xảo lộng lẫy.
Ngự Cảnh Nhạc mặc trên người một bộ váy ren màu đen, lộ ra làn da so trắng sáng hơn ngà voi, phủ một lớp phấn mờ hồng nộn. Mái tóc đen nhánh có những đường cong và gợn sóng tự nhiên. Ngũ quan của cô tinh xảo đặc biệt là đôi mắt trong veo như được ngâm trong nước suối. Cô đang đi trên một đôi giày cao gót tinh xảo được khảm đỏ như máu, trên cổ tay là một chiếc vòng cùng màu. Kết hợp với đôi giày lại càng thêm cao quý. Cô nhẹ nhàng, chậm rãi bước xuống dưới, đẹp đến mức làm người ta không thể nào rời mắt.
Lúc này, đôi mắt của cô cong lại như hình lưỡi liềm, làm người ta không thể nhìn được cảm xúc bên trong. Chỉ thấy cô vẫn nở một nụ cười ưu nhã nhưng lại xa cách, cô hồn nhiên đi thẳng đến cái bàn dài để toàn là món tráng miệng, cầm dao dĩa đến bàn ăn, không quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh mà tự nhiên thưởng thức đồ ăn ngon. Động tác của cô nhanh gọn, uyển chuyển đưa đồ ăn vào trong miệng.
Cô đoán đây là lần đầu tiên Thiên Sóc Nhất mời tất cả các đầu bếp nổi tiếng đến làm món ngọt và món tây, đồ uống hay là đồ ăn Trung Quốc cũng là những thứ cô thích nhất.
Chỉ cần là đồ ăn thì cô sẽ không không giờ từ chối!
Hắc, hắc, hắc.. Cô là một người thích hưởng thụ đồ ăn.
“Huân Nhi, mau tới đây. Chút nữa người thừa kế tập đoàn Thiên Đại – Thiên Sóc Nhất sẽ tới, con nhất định phải làm cậu ta chú ý đến con!” Một người phụ nữ mặc quần áo cao quý nhắc nhở cô gái ngồi bên cạnh, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, nói xong còn có chút căng thẳng.
Cô gái tên Huân Nhi có một gương mặt đáng yêu, cô ấy thẹn thùng cúi đầu đồng ý: “Vâng.”
“Chỉ cần làm Thiên Sóc Nhật chú ý tới con, làm cậu ta thích con thì công ty của cha mẹ có thể cứu được rồi..” Vị phu nhân kia nói với vẻ mặt phiền muộn.
Phải biết rằng, tập đoàn Thiên Đại là tập đoàn tài chính lớn nhất thế giới, nắm trong tay huyết mạch kinh tế toàn cầu, sở hữu gần 80% sự thay đổi như gió lốc của nền kinh tế.
Lúc đầu, Ngự Cảnh Nhạc cũng đơn thuần cho rằng nhà Thiên Sóc Nhất có chút tiền thậm chí còn tưởng nhà anh không bằng nhà cô, nhưng cô không ngờ tài sản của anh lại lớn như vậy, bỗng dưng cô có chút ngây người.
Đương nhiên sẽ có không ít người thấy sang mà muốn bắt quàng làm họ, hơn nữa Thiên Sóc Nhất còn có một khuôn mặt làm người ta chết mê chết mệt, người phía trước đã ngã xuống thì người phía sau lại càng có động lực tiến lên!