Chương 6: Bị thương,chữa thương
Tuyết Phong nhìn A Lạc gật đầu cảm kích nói ” Cảm ơn Lạc ca,một lát trở về nói cảm ơn Trúc lão giúp ta “.
A Lạc không nói chỉ gật đầu sau đó đặt lọ thuốc xuống bên cạch Tuyết Phong xong đũng lên rời đi.
Tuyết Phong thở một hơi thật mạnh,ngồi dậy khoanh chân xếp bằng lại từ từ vận công viên đan dược vừa vào trong người từ từ hòa tan, dược lực được tinh khí trong cơ thể Tuyết Phong đẩy đi khắp tứ chi chữa trị những chỗ vết thương, những vết bầm do máu động lại từ từ tan ra bất đầu giảm dần những miện vết thương củng từ từ khép lại.
Đều là vết thương ngoài da chữa lành xong nghỉ dưỡng vài ngày là khỏe,chỉ có xương gãy thì phải chữa trị hơi,cần một thời gian ngắn mới khỏi.
Ngồi chữa trị thương thế hơn hai canh giờ,lúc này Tuyết Phong mới có thể thở ra một hơi thoải mái, thương thế coi như tạm ổn xương gãy được Tuyết Phong dùng tinh khí nắn lại vị trí củ,tuy vậy muốn để hai khói xương liền lại cần một đoạn thời gian.
Cầm lấy lọ thuốc cắt vào trong người đứng dậy bước đi từ từ ra khỏi con hẻm nhỏ,Tuyết Phong xuyên qua hai,ba con đường nhỏ đi tới trước một căn nhà,đây là nhà của hắn ở trong Bách Hoa thành, khi vào có việc hắn đều ở lại ngôi nhà này bình thường hắn đều ở thôn cổ ly.
Đẩy cữa lớn bên ngoài đi vào xoay người đống cữa lại,Tuyết Phong đi vào trong giang phòng của hắn tìm 1 bộ y phục khác để thay,thay xong hắn leo lên giường lấy ra lọ thuốc, đổ ra một viên cho vào miệng nuốt vận công chữa trị thương thế, những dòng khí lưu màu xanh vờn quanh tuyết phong giúp Tuyết Phong chữa trị thương thế tốt.
Chung gia Chung phủ tại trong một tiểu viện sang trọng,bên trong một căn phòng nằm trên giường là Chung Thiên Lạc bị Vân khê đánh xuyết chết, nghỉ dưỡng chữa thương được vài ngày,khí sắc của Chung Thiên Lạc đã tốt hơn rất nhiều,chỉ là không thể xuống giường được,hắn bị Vân khê đánh gãy toàn thân xương cốt so với Tuyết Phong nặn hơn gấp 10 lần.
Chung Vũ đang ở trong phòng Chung Thiên Lạc, hắn đứng bên cạch giường nhìn Chung Thiên Lạc nói ” Tam thúc con đã đem tên nhãi ranh Tuyết Phong kia đánh cho nhừ tử,đã giúp tam thúc dậy dỗ hắn “.
Chung Thiên Lạc nghe vậy thì gật đầu hài lòng nói ” Tốt,trước dạy dỗ hắn một chút chờ sau khi ta hồi phục sẻ đem hắn từ từ dày vò loạn đao phanh thay, hừ hừ nữ nhân mà ta để ý hắn cũng dám xen chân vào,tới lúc đó ta muốn hắn sống không được chết củng chẳng xong.
Chung Vũ bên cạch gật đầu dáng vẻ nịnh nọt nói ” Đúng vậy nữ nhân mà tam thúc để ý,hắn củng dám lén phén đúng là không biết sống chết,chờ tới lúc đó con sẻ bắt hắn đem tới trước mặt tam thúc cho người xữ lý”.
Bên ngoài phòng một nữ tì đi vào đến bên giường, khom người với Chung Vũ và Chung Thiên Lạc nói ” Tam thiếu gia, nhị đại gia tới “.
Chung Vũ nghe tới nhị đại gia, Thần sắt nghiêm túc lại lùi sang một bên khép nép,không dám hùng hổ như vừa nảy nữa.
Chung Thiên Lạc cũng thu lại vẻ ác độc của mình, trước mặt nhị đại gia này hắn thể hiện ra vẻ nhu nhược yếu đuối, bởi vì nhị đại gia này từng có ý muốn giết hắn.
Từ bên ngoài đi vào một người nam tử trung niên mặt bộ tro bào thần sắt lạnh lùng,người này là đệ đệ của phụ thân chung thiên lạc,nhị thúc của hắn gia gia của chung vũ Chung Chi Hàn.
Nữ tì bên cạch thi lễ với Chung Chi Hàn ” Nhị đại gia “.
Chung Chi Hàn phất tay ” Ngươi lui xuống đi “.
Nữ tì cúi đầu quay đi sau khi nữ tì Chung Chi Hàn đi tới bên giường Chung Thiên Lạc, nhìn hắn nói ” Thiên Lạc ngươi sao rồi đã đỡ hơn chưa “.
Chung Thiên Lạc nở nụ cười tuy có hơi gượng gạo,hắn nhìn Chung Chi Hàn nói ” Nhị thúc ta không sao đã đỡ hơn rất nhiều rồi,dưỡng vài ngày là sẻ ổn thôi cảm ơn nhị thúc đã quan tâm “.
Chung Chi Hàn gật đầu giơ tay bắt mạch Chung Thiên Lạc xem xét thương thế của hắn, ngạc nhiên lão củng không ngờ Chung Thiên Lạc bị thương nặng như vậy.
Được một lúc lão bỏ tay Chung Thiên Lạc ra rồi nói ” Haizz Thiên Lạc ngươi đâu thiếu nữ nhân, dây dưa với Bạch gia tiểu nữ kia làm gì,để cho bị đánh cho thành dạng này ngươi xem xém mất luôn cả mạng “.
Chung Vũ củng lên tiếng xen vào nói ” Gia gia, đều là bạo nữ nhân kia hung tàn,một lời không hợp liền đánh gia gia ngươi phải đòi công đạo cho tam thúc Bạch gia khinh người,xem Chung gia ta không người hay sao “.
Chung Chi Hàn nghe Chung Vũ nói gật đầu đồng ý, lão nhìn Chung Thiên Lạc rồi nói ” Thiên Lạc ngươi yên tâm nhị thúc giúp ngươi đòi công đạo, chẳng phải ngươi muốn cưới nàng sao, thuận tiện dùng việc này ép Bạch gia hứa hôn “.
Chung Thiên Lạc nghe vậy thì quá vui mừng, kích động lên lại ảnh hưởng vết thương,hắn rên lên 1 tiếng đau đớn.
Aaaa
Chung Vũ vội chạy tới vận công giúp Chung Thiên Lạc ổn định lại, hắn nhìn Chung Thiên Lạc nói ” Tam thúc bình tĩnh a, lại ảnh hưởng vết thương kìa”.
Chung Chi Hàn cười to nói ” Thiên Lạc có vui mừng củng phải kìm chế, ảnh hưởng vết thương sẽ lâu lành đó”.
Chung Thiên Lạc củng mĩm cười nói ” Vâng nhị thúc, vậy mọi chuyện nhờ nhị thúc giúp con lo liệu lấy a “.
Chung Chi Hàn gật đầu nói ” Yên tâm nghỉ ngơi cho khỏe đi ta đi đây “.
Chung Chi Hàn xoay người rời đi,Chung Vũ vội chạy theo ” Con tiễn gia gia”.
Đi ra khỏi tiểu viện Chung Vũ quay sang hỏi Chung Chi Hàn ” Gia gia ngươi thật giúp tam thúc cưới Vân khê kia sao “.
Chung Chi Hàn mĩm cười nhìn hắn ” Ngươi tin là thật “.
Chung Vũ nghi ngờ hỏi ” không lẻ gia gia lừa tam thúc “.
Chung Chi Hàn vừa bước đi vừa giải thích cho hắn hiểu ” Gia gia ta củng lớn tuổi rồi nên cố gắng giúp cho phụ thân ngươi là gia chủ Chung gia, nếu giúp Thiên Lạc hắn lấy Vân khê,chẳng phải hắn có Bạch gia chống lưng ủng hộ, phụ thân ngươi sao lên làm gia chủ được”.
Chung Vũ hiểu ra gật đầu nói ” Vẫn là gia gia tính kỷ a”.
Chung Chi Hàn quay sang nhìn hắn nói ” Được rồi quay trở giúp Thiên Lạc đi, nhớ hắn có điểm bất thường phải báo cho ta biết ngay”.
Chung Vũ gật đầu xoay người trở lại tiểu viện của Chung Thiên Lạc.
Trong tiểu viện trong phòng Chung Thiên Lạc phẩn nộ cay nghiệt nói ” Lão già thối, có một ngày Chung Thiên Lạc ta chém chết ngươi “.
Phía nam Bách Hoa thành, trong căn nhà nhỏ của Tuyết Phong, hắn vẫn còn ngồi trên giường chữa thương, hơn nữa ngày thương thế đã đỡ hơn rất nhiều, những chỗ xương gãy củng đang dần liền lại, dừng việc chữa thương hắn đi khỏi phòng, đi vào nhà bếp tự mình pha nước tắm.
Nước nóng được pha xong khói nóng vương lên, Tuyết Phong cởi đồ bước vào bồn tắm ngâm mình cảm giác rất thoải mái cả ngày bị đánh xong chữa thương thật sự rất mệt mỏi, ngâm trong nước nóng hắn cảm nhận được những sự mệt mỏi đang tan dần.
Ngâm mình thật lâu Tuyết Phong rời bồn,mặt vào y phục mới đi ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng bếp lấy 1 bầu rượu rồi nhảy lên nóc nhà ngồi xuống giơ bầu rượu uống.
Tuyết Phong nhìn bầu trơi sao ngồi suy ngẫm thẩn thờ đưa tay lên sau đó bóp lại ” Càn khôn ta muốn bóp nó trong tay,Chư Thiên thế giới 3000 Thiên Vực,ta muốn chân đạp đi qua,haha chờ ta”.
Hắn ngồi nhìn bầu trời rồi lại uống rượu suy nghỉ về đại đạo, đối với hắn bây giờ thì đại đạo vẫn còn mờ mịt lắm, tuy Hồn Thần cảnh có thể cảm nhận được đại đạo mờ ảo, nhưng muốn nắm giữ được đại đạo chân đạp đại đạo mà đi thì chỉ có đạt tới đăng thiên cảnh mới có thể đạt được.
Hắn muốn tiến bước thật xa,bước đi càng dài thì chắc chắn sẻ có muôn vàn thử thách khó khăn cùng kiếp nạn nên hắn chọn hỏa đạo,hỏa thêu rụi hết thảy mọi thứ ngăn cản đường hắn đi một đạo hỏa đốt hết là được.
Trong cạc loại đại đạo,hỏa đạo,chiến đạo cuồng đạo là một trong những đại đạo bá đạo nhất, còn những đường đại đạo khác mạnh không kém như băng đạo,kiếm đạo,vvv.
Tuy Tuyết Phong tu hỏa đạo nhưng hắn thích dùng đao,đao kết hợp hỏa thì uy lực càng tăng hơn rất nhiều,một đao chém thiên địa,một đạo hỏa đốt tận Càn Khôn.
Uống thêm một hớp rượu Tuyết Phong lấy luyện hồn đan ra,khoanh chân lại rồi bỏ một viên luyện hồn đan vào miện luyện hóa, đan dược hòa tan sâu tận linh hồn đang run rẩy, tinh luyện linh hồn làm cho linh hồn ngưng thực càng thêm cường đại, đạo linh hồn của Tuyết Phong vẫn chưa ngưng thực vẫn còn hư ảo, luyện hóa luyện hồn đan linh hồn tuyết phong như đang bị đạo hỏa thêu đốt đau đớn.
Aaaa
Tuyết Phong đau đớn la lên thật lớn, cơ thể không ngừng rung rẩy mồ hôi chảy đầy người, gân xanh nổi đầy mặt Tuyết Phong cắn rân chịu đựng thời gian uống cạn chén trà,sự đau đớn giảm bớt thay vào đó là sự thư sướng thoải mái linh hồn tuyết phong được cô động thêm một phần.
Cắn răng hắn cho hai viên một lượt vào miệng, sau đó thì sự đau đớn tăng gấp đôi,hắn co giật nhưng vẫn cố kìm chế không ngã,linh hồn đau đớn vô cùng nhưng lại được tinh luyện ngưng thực hơn.
Hơn một nén nhang hắn liên tục dùng hơn 10 viên luyện hồn đan, bỗng nhiên hắn cảm nhận được cơ thể nhẹ nhỏm như cởi bỏ được một tầng xích sắt,một trận thần thanh khí sảng truyền đến sau tận trong linh hồn,linh hồn của Tuyết Phong đã ngưng thực cô đọng hơn rất nhiều.
Lục tinh Hồn Thần cảnh,hắn đã đột phá thêm 1 tinh luyện hóa hơn 10 viên chỉ đột phá đượt một tinh,nếu luyện hóa hết 20 viên còn lại thì đột phá tới bát tinh mà thôi,đột phá cữu tinh đại viên mãn cần vài chục viên luyện hồn đan a.
Tới cữu tinh đại viên mãn cần luyện hồn đan gấp đôi,nghỉ tới đây hắn chỉ đành phải đi hái thêm đan dược để đổi tiếp luyện hồn đan,nhưng cần phải đổi địa điểm mới được,nếu không lại đụng con Cuồng Huyết Sư Tử lần trước thì lại phiền phức.
Không nghỉ nhiều hắn nuốt thêm luyện hồn đan, tiếp tục tu luyện tiếp tục chịu luyện hồn đang tinh luyện linh hồn tra tấn,đau đớn hắn gầm rống liên tục,cứ vậy lập đi lập lại, luyện hóa hết viên này tới viên khác chỉ muốn mạnh lên đau đớn mấy hắn củng chịu được.
Sáng ngày hôm sau cữa thành Bách Hoa thành,một nhóm người cưỡi chiến mã lao đi,đây là nhóm người Vân khê rời gia tộc tới Phong Minh tông tham gia tiến nhập Tàn Phong địa, nàng mặc bộ giáp phục màu đỏ nhìn cứ như chiến thần vậy, khí phách vô cùng nàng cưỡi chiến mã đi đầu phía sau có bốn người ba nam một nữ, củng cưỡi chiến mã theo sát Vân khê.
– ” Vân khê tiểu thư xin dừng bước a”.
Một người thanh niên phía sau cưỡi chiến mã đuổi theo nhóm người Vân khê, hắn mặt giáp phục của Từ gia, trước ngực thêu chữ Từ,hiển nhiên là đệ tử Từ gia đuổi theo Vân khê.
Híiii
Vân khê nghe tiếng kêu gọi tên mình thì kéo dây cương,dừng ngựa lại quay lại nhìn đệ tử Từ gia kia nghi hoặc hỏi ” Là ngươi kêu ta “.
Tên đệ tử này tên Từ Phong,một đệ tử xuất sắc của Từ gia, hắn đuổi tới dừng lại cách Vân khê không xa đi xuống ngựa chấp tay với Vân khê ” Ta tên Từ Phong đệ Từ gia,đại thiếu gia cho ta tới chuyển vài lời với Vân khê tiểu thư”.
Vân khê nhíu mày nhìn Từ Phong, Từ Vân Nguyên lại cho người tới chuyển lời cho nàng, nàng vừa rời thành không lâu không lẻ xảy ra chuyện gì,nàng nhìn Từ Phong nói ” Có chuyện gì sao mau nói đi “.
Từ Phong nghiêm lại nói ” Tuyết Phong bị Chung Vũ tiểu thiếu gia Chung gia đánh bị thương”.
Vân khê nghe vậy thì sắt mặt âm trầm có chút tức giận, lần đụng độ lần trước nàng biết chung thiên lạc sẻ nhầm vào Tuyết Phong nhưng không ngờ lại nhanh như vậy nàng hỏi tiếp ” Tuyết Phong như thế nào có bị thương nặng không “.