Chương 17: Chật vật chạy trốn
Thanh Loan ở phía sau quát lớn, nàng không nhịn nữa tăng tốc chạy nhanh về phía trước chặn đầu Tuyết Phong, còn bốn người kia bao vây Tuyết Phong lại đem hắn vây ở chính giữa.
Tuyết Phong nhìn Thanh Loan và mấy người kia cười gượng nói ” Các vị có chút hiểu lầm gì phải không, ta đâu có làm gì đâu sao mấy vị truy đuổi ta chứ “.
Thanh Loan nhìn hắn qua lại rồi nói ” Nếu không có làm gì mờ ám, vậy tại sao khi vừa thấy bọn ta ngươi lại bỏ chạy chứ “.
Tuyết Phong đảo tròng mắt suy nghĩ rồi nói ” Mấy vị thử nghĩ xem vừa thấy năm tên yêu thú hướng mình chạy tới ai mà không sợ chứ, ta có chút sợ hãi nên mới bỏ chạy “.
Bên cạch một con Ly Tâm Xà ngẩn đầu le lưỡi nhìn hắn nói ” Ha sợ sao, ta thấy ngươi không có chút nào là sợ hãi cả “.
Tuyết Phong nhìn Ly Tâm Xà lắc đầu nói ” Không thể nói như vậy được, bề ngoài nhìn ta như vậy nhưng bên trong ta rất tim đập rất nhanh có chút tái nhợt đi rồi “.
Một con Văn Báo đi tới nghiên đầu nhìn Tuyết Phong nói ” Vậy để ta môi ruột ngươi ra nhìn xem xem nó đã tái nhợt chưa “.
Tuyết Phong lùi lại giơ tay nói ” Vị đại ca này bình tĩnh a chuyện gì cũng từ từ nói “.
Gaozzz
Văn Báo gầm lên hướng Tuyết Phong đầy tức giận nói ” Ta là tỷ tỷ không phải đại ca “.
Tuyết Phong nghe vậy thì giật mình vội vàng nói ” Vậy thì vị tỷ tỷ có chuyện gì thì cũng từ từ nói a “.
Nói xong hắn hướng ra chân sau của Văn Báo nhìn, nhìn qua nhìn lại nhưng không thấy gì hắn lại giương mắt lên nhìn lại một lần nữa.
Văn Báo thấy hắn chú ý chân sau của mình thì tức giận nói ” Ngươi nhìn cái gì, còn nhìn ta móc mắt ngươi ra hừ “.
Thanh Loan đi lên trước nhìn Tuyết Phong nói ” Vậy tại sao ngươi lại đi vào trong rừng này làm gì, là hái linh dược sao “.
Tuyết Phong nhanh nhẹn lắc đầu nói ” Cảnh giới của ta là Hồn Thần cảnh, ta vừa mới đạt tới cữu tinh viên mãn nên muốn đi tìm yêu thú để rèn luyện, nhưng chưa gặp được con nào thì mấy vị đã tới “.
Thanh Loan nhìn qua mấy người còn lại rồi nói ” Ở đây có năm người ngươi chọn một người so tài đi, yên tâm chúng ta sẽ giúp ngươi hết sức mình đảm bảo thực lực của ngươi sẽ tiến bộ nhanh thôi “.
Tuyết Phong nhìn qua một lược rồi nói ” Mấy vị đùa, các vị ai cảnh giới cũng cao hơn ta làm sao đánh, với lại hay là để ta đi tìm một con yêu thú ngang cảnh giới để đánh đi, như vậy thì mới ngang tài ngang sức được “.
Thanh Loan lắc đầu nói ” Hay là ngươi đi theo ta đi, ta giúp ngươi tìm một tên yêu thú vừa giai với ngươi “
Mấy tên yêu thú Ly Tâm Xà, Văn Báo đều vây lại không cho Tuyết Phong đường chạy, vây kín hắn bên trong.
Tuyết Phong cảnh giác đề phòng, khi mà bị năm con yêu thú này vây quanh hắn liền biết sẽ rất khó thoát, bây giờ phải làm sao thì chỉ có cách giết ra có cơ hội sẽ thoát được, còn không thì ngoan ngoãn đi theo có khi sẽ được sống lâu hơn một tí, rơi vào tay yêu thú làm gì còn đường sống chứ.
Tuyết Phong nhìn qua mấy yêu thú nên cạnh rồi nhìn Thanh Loan cười cười nói ” Vị đại tỷ này, hay là bỏ qua cho ta được không ta lập tức rời đi rừng Thiên Bảo ngay “.
Thanh Loan lắc đầu nói ” Hay là ngươi ngoan ngoãn đi theo ta đi, yên tâm ta không có làm gì ngươi không cần lo lắng “.
Tuyết Phong trong lòng chửi mắng không lo lắng làm sao không lo cho được, nhưng hắn vẫn cười nói ” Chắc là không được đâu, người nhà còn chờ ta trở về nữa cho nên tạm biệt các vị ta đi trước “.
Nhưng hắn vừa quay đầu thì Văn Báo đã chặn hắn lại, Văn Báo mắt nhìn chăm chăm Tuyết Phong nói ” Đi đâu cần gì phải đi vội như vậy, nói chuyện thêm một chút nữa đã “.
Tuyết Phong nghiêm mặt lại quay sang nhìn Thanh Loan nói ” Ta và các vị không thù không oán tại sao cứ muốn giữ ta lại, các vị rốt cuộc muốn cái gì đây “.
Thanh Loan nhìn hắn nói ” Cũng không có gì, dạo gần đây xảy ra một chút chuyện nên muốn giữ ngươi lại để điều tra một chút, hay là ngươi nghe lời đi không thì ta không khách sáo nữa đâu “.
Tuyết Phong nhìn Thanh Loan cười to nói ” Hahaha nói nhỏ nhẹ đã xong bây giờ bắt đầu mạnh bạo rồi chứ gì, tiểu gia có chết cũng sẽ không muốn bị người khác nắm mủi dẫn đi “.
Văn Báo ở phía sau cười to nói ” Như vậy mới đúng, có chút chí khí nếu ngươi dễ dàng ngoan ngoãn đi theo vậy thì hết thú vị rồi “.
Tuyết Phong nâng cao cảnh giác không dám sơ xuất, hắn vẫn chưa muốn chết đại đạo chưa đi được lâu hắn làm sao chết được, Tuyết Phong âm thầm khởi động Đại địa tinh thể thuật lực lượng cường đại trong cơ thể bắt đầu cuộn lên.
Thanh Loan nhìn Tuyết Phong đứng yên không nói thì nàng âm thầm dò xét, bỗng nhiên nàng nhíu mày nghi ngờ nàng cảm nhận được lực lượng trong người Tuyết Phong, rất tinh thuần và cường đại so với người cùng giai thì lực lượng của Tuyết Phong cường đại hơn gấp mấy lần.
Nhưng nàng chưa nghĩ được nhiều thì ánh mắt co rút lại nhìn lên,Tuyết Phong bạo phát toàn lực khơi động Đại địa tinh thể thuật, toàn thân cơ bắp phồng lên đầy săn chắc da thịt màu vàng đất, tay cầm Phong đao thi triển Bá Thiên đao kỹ thức thứ nhất Đoạn Phách.
Tuyết Phong cầm Phong đao thi triển Đoạn Phách chém mạnh về phía một con yêu Trư, con yêu Trư này là nhị giai trung kỳ hêu thú tương đương với tứ tinh Tử Hà cảnh, Tuyết Phong ra tay nhanh chóng đầy bất ngờ tấn công yêu Trư.
Vì yêu trư có cảnh giới thấp nhất trong năm người nên Tuyết Phong lựa chọn tấn công để phá vòng vây, ra tay nhanh hung mãnh đầy sát phạt Tuyết Phong không một chút nhân nhượng, một đao chém tới đao khí ngập trời khí sát tàn phá xung quanh chém tới yêu trư.
Đòn đánh của Tuyết Phong quá nhanh nên yêu Trư không kịp trở tay nên bị chém trúng ngay ngực, yêu trư lăn ngược ra sau kêu lên đày đau đớn.
Ọttt
Tuyết Phong có thể mạnh như vậy một phần cũng là nhờ Đại địa tinh thể thuật phụ trợ, Đại địa tinh thể thuật là địa cấp bí kỹ công pháp làm sao không mạnh được.
Một kích đắt thủ Tuyết Phong thừa thế xong lên chém ra liên tục vài đao bồi tiếp yêu Trư, đao khí dâng lên từng đao từng đao chém về phía yêu Trư Tuyết Phong ra tay rất nhanh, từ lúc chém ra đao Đoạn Phách tới lúc bồi thêm vài đao chỉ có vài giây thời gian, Thanh Loan nhất thời cứu trợ không kịp nên để Tuyết Phong đắt thủ.
Sau khi chém ra vài đao Tuyết Phong nhanh chạy, tốc độ rất nhanh có bao nhiêu sức lực hắn phóng thích toàn bộ, trong lúc mấy người Thanh Loan còn chưa phản ứng Tuyết Phong đã chạy thật xa, thời gian vài cái nháy mắt Thanh Loan mới phát hiện Tuyết Phong bỏ chạy nàng đầy tức giận đuổi theo Tuyết Phong, Văn Báo truy đuổy theo chỉ có Ly Tâm Xà và con yêu thú còn lại ở lại bảo vệ yêu Trư.
Thanh Loan sải cánh bay thật nhanh nàng vừa bay vừa nói với Văn Báo ” Người này khả nghi bắt hắn đem về cho mấy vị đại Vương truy hỏi “.
Văn Báo gật đầu ” Đừng để hắn chạy thoát “.
Gaozzzz
Étttt
Cả hai tăng tốc rất nhanh đã đuổi kịp Tuyết Phong, Thanh Loan phun ra một ngọn năng lượng từ trong miệng đánh tới Tuyết Phong, Thanh Loan là yêu thú tam giai trung kỳ hơn Tuyết Phong hai đại cảnh giới, đòn đánh của Thanh Loan nhanh vô cùng Tuyết Phong mấy thấy nhưng tránh không không kịp bị đánh vào lưng, hắn bị bay ra xa về phía trước phun ra một bụm máu lớn.
Văn Báo đánh tới một trảo, móng vuốt sắt bén chém vào người Tuyết Phong, máu tuôn chảy ra vết thương rất sâu thấy cả xương trắng bên trong, máu tuôn chảy tẩm đỏ cả y phục.
Aaaaa
Tuyết Phong hét lên tiếng đầy đau đớn, hai đòn đánh này làm Tuyết Phong bị thương nặng, hắn cố gượng dậy thi triển Đại địa tinh thể thuật tới mức cực hạn nhất có thể, hắn lao người chạy đi không cố chạy thì sẽ bí đánh chết a.
Văn Báo ở phía sau thấy Tuyết Phong cố gắng đứng lên thì cười cười nói ” Tên này rất khá, bị thương như vậy mà vẫn cố gắng bỏ chạy, nhân tộc mấy ai được như hắn đây “.
Thanh Loan cũng gật đầu nói ” Ta cũng gặp qua rất nhiều nhân tộc nhưng chẳng có mấy ai có bá khí như hắn “.
Tuyết Phong một đường bỏ chạy chật vật máu chảy ra quá nhiều làm sắt mặt hắn tái nhợt, nhưng hắn vẫn không dừng tăng tốc chạy thật nhanh, nếu cứ chạy sợ là không thoát khỏi được Thanh Loan và Văn Báo nhưng dừng lại thì đánh không lại, bây giờ mà không chữa trị thương thế kịp thời sợ là sẽ phiền phức.
Đột nhiên nhớ tới một chuyện Tuyết Phong vui mừng thay đổi hướng chạy thật nhanh về hướng tay trái, xuyên qua rừng cây chạy được một hồi thì bước chân hắn loạng choạng, hắn sấp không chống cự được nỗi nữa ngước mắt lên nhìn về phía trước, mắt thấy điểm đến không còn xa hít vào một hơi Tuyết Phong cố gắng chạy tiếp.
Thanh Loan và Văn Báo thấy Tuyết Phong đổi hướng thì bọn họ cũng đổi hướng truy đuổi theo, nhưng trong lòng bọn họ nghi hoặc Tuyết Phong đang chạy thẳng về phía trước lại đột nhiên đổi hướng, hắn có mưu tính gì.
Thanh Loan hướng Văn Báo nói ” Chú ý cẩn thận vào, chớ có xem thường tên nhân tộc này “.
Văn Báo gật đầu mắt dõi theo thân ảnh Tuyết Phong đang chạy phía xa, đồng thời cũng đề phòng xung quanh sợ là có cạm bẩy gì bất ngờ, cả hai người Thanh Loan tăng tốc chạy thật nhanh muốn bắt Tuyết Phong để tránh đem dài lắm mộng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tuyết Phong đang chạy tốc đô càng lúc càng chậm, mà hai người Thanh Loan và Văn Báo lại truy đuổi sấp tới, Tuyết Phong thở từng hơi nặng nề lần này bị thương còn hơn bị Chung Vũ đánh lần đó gấp mấy lần, nhưng đã cách rất gần chỗ hắn muốn chạy tới nên hắn vẫn kiên trì không ngã.
Phía trước có từng ngọn núi cao chọc trời khí thế hùng vỹ, từng làng khí kết tụ vờn quanh từng ngọn núi toát ra tiên khí mờ mịt, hư hư ảo ảo nhìn rất giống thật nhưng lại không giống như là thật, Tuyết Phong chạy tới nhắm một hướng bên phải chạy đi hướng hắn chạy có một núi toát ra từng sợi khí màu vàng, nhưng Tuyết Phong hắn không đường thắng mà cứ lòng vòng quanh co khúc khuỷu.
Rất nhanh hai người Thanh Loan và Văn Báo chạy tới cũng xong về phía trước, nhưng rất nhanh bọn họ dừng lại dò xét xung quanh bọn họ cảm thấy có điều không ổn, bọn họ là yêu thú nên giác quan của bọn họ rất nhạy cảm, trong nháy mắt nơi này có điều không ổn nhưng bọn lại không cảm nhận được gì, nhưng trực giác nói cho bọn họ biết nơi này nguy hiểm.
Thanh Loan xoay người qua thì thấy Tuyết Phong đang chạy phía xa, nàng mặc dù cảm nhận nơi này có chút không ổn nhưng không nghĩ được nhiều, nàng không cảm nhận ra được gì nên đành đuổi theo Tuyết Phong tiếp.
Văn Báo cũng đuổi theo nhưng giây sau bọn họ lại dừng lại, thần sắc bọn họ sợ hãi mặt mày tái mét bọn họ cũng không ngờ rằng nơi này là nơi mà yêu thú ai cũng sợ hãi, như là khắc tinh của yêu thú bọn họ vậy mà giờ lại bị bọn họ đụng phải nghĩ cũng không cần nghĩ, còn sống tiếp được không bọn họ phải cầu xin trời rồi.
– ” Thiên địa đại trận, đại trận do thiên địa tự nhiên hình thành tạo ra, chưa từng có ai có thể phá giải đại trận này, không ngờ tới ta lại gặp phải a “.
Thanh Loan than thở hối hận vô cùng, nếu khi nảy nàng dứt khoát ra tay thì đâu có xảy ra chuyện này, xung quanh là một màu tối đen không ánh sáng không âm thanh, ngay cả Văn Báo nàng cũng không biết là còn bên cách mình không,nội tâm sợ hãi tuyệt vọng.
– ” Thức U Mộng Cảnh”.