Chương 1: Đụng độ Cuồng Huyết Sư Tử
Theo thời gian những chủng tộc nhỏ phát triển và có sức mạnh chống lại Thái Cổ Yêu Thú,từng vị cường giả của các tộc đấu tranh vì lợi thế,Thái Cổ Yêu Thú dần suy bại,rút về một phương,từ đó 3000 thiên vực an bình,cho các tộc không gian phát triển.
* Trích máu yêu thú,Khai sáng hồn thần.
Mệnh nhập đăng thiên,Quán chiếu thiên địa
Cảnh giới ; Hồn Thần cảnh, Tử Hà cảnh,
Khai Mệnh cảnh,Dục Huyết cảnh,
Đăng thiên cảnh,Khiếu Hồn cảnh,
Hợp Khí cảnh,Ly Hợp cảnh.
Bàn Môn cảnh, Bản Mệnh cảnh
(Quán Chiếu Thiên cảnh)
Mỗi cảnh giới phân cữu tinh,đại viên mãn.
3000 Thiên Vực,mỗi một Thiên Vực là một thế giới rộng lớn,bao la vô tận,trong thiên vực có vô số tông môn thế gia,chủng tộc sinh sống tồn tại,tại thiên vực luôn có một tông môn đứng đầu trị vị thiên vực,bảo hộ thiên vực an toàn.
Tại Thiên Thủy Thiên Vực phía bắc vực
rừng thiên bảo,tại trong rừng có một thiếu niên đang chật vật chạy chốn,phía sau là một con cuồn huyết sư tử ấu niên rượt đuổi theo thiếu niên phía trước,thiếu niên này tên là Tuyết Phong mới 12 tuổi,gương mặt rất đẹp trai,vóc dáng cao gầy,tu vi ngũ tinh Hồn Thần Cảnh.
Con sư tử này không ngừng rượt đuổi tuyết phong,đối với nó tuyết phong đã là con mồi, không được để tuột mất,cắn nuốt máu huyết để bản thân nó không ngừng đại hơn,cuồng huyết chiến cuồng,đây là cách hành sự và tu luyện của Cuồng Huyết Sư Tử Tộc rất là máu tanh.
Tuyết Phong đang chạy phía trước không ngừng đổi hướng,bộ pháp linh hoạt nhẹ nhàng, cố gắng tăng tốc độ để thoát khoải con cuồng huyết sư tử đang đuổi phía sau” Mẹ kiếp thập là xui xẻo,lại đụng phải con Cuồng Huyết Sư Tử, hôm nay ra khỏi nhà không coi ngày,hừ tu vi của con Cuồng Huyết Sư Tử cao hơn ta một ít,không thể cùng nó tranh đấu lâu được,trong rừng thiên bảo đầy rẩy nguy hiểm,phải nhanh chạy ra khỏi rừng thiên bảo mới được “.
Suy nghỉ xong Tuyết Phong xoay người,cầm thanh đao bên người dùng hết toàn lực chém về phía cuồng huyết sư tử,một đao kinh người,khí đao cuồng cuộn chém về phía trước, Cuồng Huyết Sư Tử thấy Tuyết Phong chém một đao về phía mình củng nhanh chóng giơ chân đạp về phía đao khí.
Vù vù
Bàn chân Cuồng Huyết Sư Tử va chạm với đao khí,từng tia lửa văn ra, khí lãng cuồn quét xung quanh,hiển nhiên bàn chân Cuồng Huyết Sư Tử rất cứng rắn mạnh mẽ,cuồng huyết sư tử lùi lại sau vài bước.
Bàn chân của có một vết sước nhỏ,máu rướm ra,chỉ là vết thương ngoài da. Cuồng Huyết
Sư Tử tộc rất thích cắn nuốt máu huyết, nhưng khi chiến đấu đổ máu thì càng làm cho nó điên cuồng hơn,nó giương mắt nhìn tuyết phong,ánh mắt sắt lạnh,sát khí kéo lên.
Gàoozz
Cuồng Huyết Sư Tử là nhất giai trung kỳ yêu thú, thực lực ngang ngửa với Tuyết Phong,vốn là yêu thú thân thể mạnh mẽ hơn nhân tộc rất nhiều.
Còn Tuyết Phong thì mượn nhờ lực khi va chạm cuộn người về phía sau,xoay người sử dụng bộ pháp,tăng tốc chạy trốn, thoát cái đã cách rất xa Cuồng Huyết Sư Tử, Tuyết Phong hơi tay lau vệt máu ngay miệng,vừa va chạm Tuyết Phong yếu thế hơn so với Cuồng Huyết Sư Tử.
Grừzzz
Cuồng Huyết Sư Tử hống cuồng nộ,nó rất tức giận,chuyển mình lại đuổi về hướng Tuyết Phong đang chạy,gầm rống liên tục nó muốn nuốt sống Tuyết Phong vào bụng.
Tuyết Phong đang chạy phía trước cũng vô cùng tức giận chửi rủa”Tiên sư nó,con cuồng huyết sư tử kia,lần sau quay lại ta tất chém ngươi,giờ ta đi đây không rảnh chơi vời ngươi “.
Lúc năm tuổi Tuyết Phong đã mất cha mẹ, không có người thân,có vài người trong thôn giúp đỡ, khi 10 bắt đầu tu hành có chút tu vi yếu, nên lựa chọn việt hái linh dược kiếm sống,vốn là hôm nay đi sớm mong muốn hái được nhiều linh dược nào ngờ gặp phải Cuồng Huyết Sư Tử.
Vốn là trong rừng nhiều nguy hiểm,với lại Tuyết Phong tu vi yếu không dám đi càng xâu vào trong rừng,càng xâu vào trong yếu mạnh hơn càng nhiều.
Nếu mà liều mạng thì Tuyết Phong vẩn có thể chém con Cuồng Huyết Sư Tử này,nhưng đổi lại hắn chẳng tốt hơn chỗ nào,quý mạng nên không liều mạng chạy là tốt nhất,
Thường thì Tuyết Phong hái linh dược đổi lấy kim tệ để chi tiêu sinh sống,nhưng tu vi hắn đã là ngũ tinh Hồn Thần Cảnh,nên hái linh dược để đổi luyện hồn đan để tu luyện.
Luyện hồn đan lấy tinh hồn thảo làm chủ cùng vài cây thảo dược phụ khác để luyện chế,giúp tu sĩ tinh lộc linh hồn,giúp linh hồn càng thêm cường đại, Hồn Thần cảnh thức tỉnh linh hồn bản mệnh của một tu sĩ,giúp tu sĩ dể dàng ngộ đạo và tham ngộ huyền ảo của muôn ngàn đại đạo, linh hồn chính là bản mệnh của một tu sĩ,linh hồn diệt tu sĩ chết,linh hồn còn tu sĩ bất diệt.
Gàoozz
Phía sau Cuồng Huyết Sư Tử đã dừng lại,nhưng cặp mắt vẩn châm châm nhìn Tuyết Phong đang chạy phía trước,nó biết có đuổi cũng không kịp,vì Tuyết Phong lợi dụng lúc va chạm với nó dựa theo khí lãng tiết ra mà chạy thoát,vì ra khỏi rừng thiên bảo là địa bàn nhân tộc nên nó không dám ra.
Yêu thú khi tu luyện tới tam giai mới có thể mở miệng nói chuyện,mỗi một yêu thú đều có linh trí,yêu thú chưa tu hành gọi là dã thú,có tính hoang dã thực lực yếu ớt tương tự như người phàm chưa tu hành của nhân tộc,khi dã thú bắt đầu thôn nạp tinh khí thiên địa,khai mở linh trí và tu luyện mới chính thức trở thành yêu thú của yêu tộc,dị loại tu hành đều là yêu.
Cho dù là yêu thú nhất giai trung kỳ tương ứng với nhất tinh nhị tinh của tu sỉ mà thôi,tuy vậy linh trí đã được mỡ,hiểu hết mọi thứ,chỉ là không nói chuyện được mà thôi.
Tuyết Phong phẩn uất tức giận ” Con Cuồng Huyết Sư Tử kia,người chờ lần sau ta sẽ chém ngươi,dám rượt Tuyết gia,ngươi sống không an lành”.
Hắn dựa vào việt hái linh dược để kím sống, hôm nay vất vã không hái được mấy cây linh dược,còn gặp phải con Cuồng Huyết Sư Tử điên cuồng kia,hít sâu bình ổn tâm tình.
Đi ra khỏi rừng thiên bảo,xung quanh là những ngọn núi lớn nhỏ uốn lượn chập trùng,lúc này là vào mùa xuân những cây mai to lớn trổ bông,một màu vàng bao trùm không gian nơi đây,xinh đẹp hoành tráng Tuyết Phong bước đi nhẹ nhàng, hương thụ không khí tươi mát nơi đây ” Hít hà thiệt là thoải mái quá đi cả ngày mệt mỏi bỏng chóc tan biến “.
Xuyên qua khu rừng mai xinh đẹp,núi non chập chùng,đi hơn 50 dặm xuất hiện trước mắt là một tòa thành,tòa thành rất lớn khí thế hùng vĩ.
Tuyết Phong đi gần tòa thành,ngước mắt nhìn tấm biển to lớn ” Bách Hoa Thành,ta lại tới hôm nay không biết đổi được bao nhiêu viên luyện hồn đang đây,cứ tu hành kiểu này bao giờ mới thành cường giả đây”.
Than thở cũng vô dụng,Tuyết Phong từ từ đi vào thành,tiếng huyên náo vô cùng truyền đến, từng tiếng rao hàng mời gọi khách hàng vang lên cả con đường,náo nhiệt vô cùng,xuyên qua dòng người,đi qua vài con phố nhỏ,Tuyết Phong đứng trước một cữa hàng,Hàn Văn Lâu một cữa hàng chuyên mua linh dược và buôn bán linh dược, Hàn Văn Lâu là gia nghiệp Bạch gia,sau lưng bạch gia còn Phong Minh Tông chống lưng,nên trong bách hoa thành chỗ đứng Bạch gia rất vững chắt.
Trong Bách Hoa thành còn có vài thế gia khác như Chung gia và Từ gia,Tuyết Phong bước vào hàn văn lâu,bên trong hàn văn lâu bày rất nhiều đồ,đan dược bình lớn bình nhỏ bày biện trên kệ,người người ra vào mua đan dược cũng rất đông,đi về phía quầy tính tiền,Tuyết Phong lên một chiếc ghế cao hướng lão giả chào hỏi ” Trúc lão khỏe a “.
Lão giả này tên Trúc Dịch Quân,bộ dáng đã hơn 60,lão như người phàm không nhìn ra khí tức tu vi, tuy vậy đừng khinh thường lão là cường giả tu vi thâm sâu,chỉ là không lộ ra mà thôi,trúc lão tay cầm điếu thuốc hút,phà khói,dáng vẻ ung dung ” tiểu tuyết đấy à,hôm nay hái được nhiều linh dược không,làm sao dáng vẻ lại ủ rủ như thế”.
Trúc lão là chưởng quầy Hàn Văn Lâu,trong bạch gia thực lực không yếu hơn gia chủ,địa vị cao quý,nhưng lão rất hòa ái,dễ gần,đối với Tuyết Phong lão cũng chiếu cố rất nhiều.
Nghe Trúc lão hỏi Tuyết Phong đang vui lập tức ỉu xìu,phẩn uất mặt mày đỏ bừng” Hừ,Trúc lão hôm nay con rất xui,vốn muốn hái nhiều linh dược đổi luyện hồn đan,nhưng con hái được 5 cây mà thôi “.
Trúc lão ngạc nhiên,nghi ngờ hỏi ” hửm là sao lại ít như thế thường ngày ngươi hái vài chục cây cơ mà,gặp phải chuyện gì sao nói ta nghe thử coi “.
Tuyết Phong hậm hực nói ” vốn là con đang hái linh dược,lại đụng phải một con Cuồng Huyết Sư Tử,dây dưa với nó hồi lâu mới thoát được,cho nên con hái được có vài cây linh dược mà thôi “.
Trúc lão nghe thế thì cũng hiểu được gật đầu nói:” Cuồng Huyết Sư Tử,cuồng huyết mà cũng cuồn chiến,rừng Thiên Bảo đầy nguy hiểm,sống mái với nó đúng là không sáng suốt”.
Tuyết Phong từ trong người lấy ra một cái túi,từ bên trong túi lấy ra một cái hộp ngọc,bên trong cất chính là linh dược đưa cho trúc lão ” Linh dược con để ở bên trong,trúc lão xem xem coi con đổi được bao nhiêu viên luyện hồn đan”.
Nói xong nhìn Trúc lão trong mong,hết cách muốn tranh thủ tu luyện mà linh dược ít không biết đổi được bao nhiêu viên,hắn đã là ngũ tinh muốn đột phá nhanh cần lượng lớn luyện hồn đan.
Trúc lão cầm hộp ngọc mỡ ra nhìn,gật đầu nói ” Lam Ngọc Thảo,Cổ Nguyệt Mộc Thảo,Tuyền Tự Quả,Mộng Sam Quả,Huyết Hoàng Tham,đúng là rất tốt nhưng tiếc là số năm không đủ,nhưng mà không sao ta có thế đổi với ngươi 30 viên luyện hồn đan cấp thấp mà thôi”.
Tuyết phong cũng không bất ngờ,con số 30 đã nhiều hơn hắn nghỉ,dơ tay lấy lọ đan dược cất vào trong người ” Cảm ơn Trúc lão,con xin đi trước ngày mai con lại tới “.
Nói xong chuẩn bị rời đi trúc lão kéo lại nói ” Ở lại nói chuyện một chút,có tu luyện thì cũng từ từ không cần gấp gáp như thế “.
Tuyết Phong nghe Trúc lão nói nên ngồi xuống ” Trúc lão còn có chuyện gì sao “.
Trúc lão nhìn Tuyết Phong nghiêm túc nói” Ngươi có gắng tu luyện,tới lúc 16 tuổi ngươi gia nhập 1 tông môn đi,có tông môn hậu thuẫn bảo vệ,tốt hơn là ngươi bôn ba một mình “.
Đối với Tuyết Phong lão xem như cháu trai của mình,nhìn Tuyết Phong lớn lên theo thời gian, ngày ngày bôn ba trong rừng để kiếm sống,một thân một mình vì sinh tồn không ngại nguy hiểm lão không đành lòng.
Tuyết Phong nhìn Trúc lão,hắn biết Trúc lão rất quan tâm hắn,hắn cũng xem Trúc lão như gia gia của mình gật đầu ” Con nhất định cố gắng,sẽ không để Trúc lão thất vọng,Lâm An tỷ cũng nói, chỉ cần cố gắng không từ bỏ,ý chí vẩn hướng phía trước bước đi,rồi sẽ có một ngày con sẽ làm được điều mình muốn “.
Trúc lão nghe thế thì rất hài lòng,mĩm cười gật đầu,vuốt chồm râu trên cầm nói ” Lâm An tiểu nữ này rất tốt nhưng là tính tình hơi bạo nổi,ngang bướng,cứ thế sợ nó không gả đi được “.
Tuyết Phong nhìn Trúc lão hỏi ” Trúc lão thế giới này lớn không,lớn cở nào a “.
Với Tuyết Phong điều này quá là mờ ảo,hắn chỉ mới 12 tuổi,xong pha bên ngoài cũng không đi được bao nhiêu,hắn rất tò mò về thới bên ngoài cho nên mới hỏi Trúc lão.sau này mạnh lên hắn nhất định ngao du khắp nơi,để chiêm ngưỡng sự rộng lớn của thế giới này.
Trúc lão mĩm cười nói ” Thế giới này rất lớn,lớn hơn so với tưởng tượng của ngươi,theo ngươi thấy những thế gia ở Bách Hoa thành này,và những tông môn phía sau bọn họ mạnh không”.
Tuyết Phong khá bất ngờ khi trúc lão hỏi như vậy” Mạnh,chẳng phải bọn họ là cự đầu quái vật ở nơi đây sao,ai dám chọc bọn họ là chịu chết a”.
Điều này với hắn mà nói không cần phải suy nghỉ, những thế gia trong bách hoa thành,hay Phong Minh Tông,Lãnh Vũ Thần Môn,Hắc Dạ Môn điều là cự đầu nơi đây,ai dám trêu chọc ai dám đối đầu với bọn chúng chứ.
Hình như Trúc lão không bất ngờ với câu trả lời của tuyết phong mĩm cười đáp” Thiên Thủy Thiên Vực đứng đầu là Thiên Thủy Lâu tọa định tại trung tâm của Thiên Vực,dưới Thiên Thủy Lâu có bát đại tông môn hiệu lực,trong bát đại tông môn có hai tông môn tỏa định tại bắc vực chúng ta,những tông môn như Phong Minh tông chỉ là tông môn phụ thuộc “.