Chương 27: Rend Grindelwald
- Trang Chủ
- [HP] Tù Nhân Ngục Nurmengard - Ám Dạ Công Chủ (Ám Dạ Công Chúa)
- Chương 27: Rend Grindelwald
Voldemort rời đi vài năm có lẽ là cơ hội tốt với y, có cơ hội tự tạo ra các thành viên cho chính mình. Đến lúc đó, Tử Thần Thực Tử ngủ đông, hội Phượng Hoàng tốt xấu lẫn lộn. Anh quốc có thể nói thế lực lúc đó như không, mà y vừa lúc đó thừa dịp mà tiến. Y chưa bao giờ nghĩ sẽ thành lập tổ chức thế lực như Tử Thần Thực Tử hay Thánh Đồ, y chỉ cần có người có thể tin tưởng tuyệt đối trung thành với y.
Nếu có thể, tốt nhất có thể đến Hogwarts, nhưng không chừng Dumbledore sẽ không dễ dàng để y tiến vào. Hơn nữa, Severus sờ lên bụng, y cũng không thể bỏ con chạy đến sống trong trường. Từ từ đến cũng được, trước tiên cứ như vậy đến lúc đó để Lucius hỗ trợ, dù sao khoảng thời gian đó Tử Thần Thực Tử cũng không có thể nhận thêm người, Lucius cũng không thích hợp làm chuyện này.
Bây giờ đúng là thời buổi loạn lạc, Severus nhìn ánh nắng chiếu bên ngoài cửa sổ, tâm trạng đột nhiên tốt hơn. Trong lòng vẫn cân nhắc mọi việc rốt cuộc cũng có cách, mà ngay cả phiền toái mang thai cũng tiêu tán phần nào. Tương lai, Severus vươn tay nhận lấy nhưng tia nắng, nhất định y sẽ tự mình nắm lấy.
Vả lại không nói đế việc Gellert sẽ dùng thủ đoạn nào để đẩy ngày sinh của Lily Potter, Voldemort trở về Anh quốc như quên mất chuyện này nên không có chút tác động nào, cứ như vậy chờ đến cuối tháng bảy. Dưới sự chú ý của Tử Thần Thực Tử cùng hội Phượng Hoàng, ngày 30 tháng 7, phu nhân Longbottom hạ sanh ra một đứa con trai, gọi là Neville Longbottom.
Khiến Dumbledore kinh ngạc chính là, Lily Potter lại không sinh vào đúng ngày 31. Nhưng tin tức này trừ Dumbledore cũng không ai chú ý, Voldemort biết cũng chỉ cười nhạt, về phần Severus, bụng y cũng đã rất lớn đang đi dạo trong tòa thành, theo tính toán, ngày sinh của y cũng xa hơn là mấy.
Ngày 1 tháng 8, Lily Potter thuận lợi sinh một bé trai, gọi là Harry Potter. Ngoại trừ Dumbledore có chút thất vọng, tất cả mọi người đều vui mừng. Bất quá Dumbledore rất nhanh buông xuống suy nghĩ của mình, nếu Harry Potter đã không còn có khả năng, chỉ có duy nhất một cứu thế chủ là Neville Longbottom, lão nên sớm an bài.
Harry Potter vừa sinh được hai ngày, ngày 3 tháng 8, Severus cũng sinh. Tất cả các bác sĩ ưu tú nhất St Mungo đều được mời đến Grindelwald tòa thành, Gellert và Voldemort cùng ngồi chờ bên ngoài phòng sinh cứ sốt ruột lo lắng. Cứ đau hết cả buổi chiều, đến tám giờ tối đứa bé mới thuận lợi sinh ra, là một bé trai.
Gellert nhận lấy đứa bé từ tay Ursula chỉ nhìn thoáng qua, liền ném qua cho Voldemort, tự mình chạy vào phòng sinh nhìn Severus. Voldemort đầu tiên là sửng sốt, liền bất đắc dĩ nhưng lại thuần thục ôm lấy đứa trẻ chơi đùa. kỹ năng này, hắn khi còn ở cô nhi viện đã học được, khi đó hắn vẫn chưa bị ma lực bạo động, cũng cùng những đứa trẻ khác vội vàng chăm sóc mấy đứa bé.
Vốn dĩ Ursula có chút lo lắng nhìn thấy Voldemort thật sự ôm đứa bé, trong mắt có chút kinh ngạc, lập tức định thần cho rằng sẽ không có chuyện gì. Trong phòng sinh, Gellert nhìn sắc mặt tái nhợt mà mê man của Severus, lòng đau sờ lên mái tóc đen của y, nhẹ giọng hỏi thăm các bác sĩ canh giữ trong phòng về tình hình của y.
Bác sĩ cũng thấp giọng trả lời: “Ngài yên tâm, Severus Điện Hạ không có vấn đề gì, chỉ có hơi mất sức, sau khi tỉnh sẽ không có việc gì.” Tất nhiên rồi, bị ép đến mấy tiếng, không mất sức sao được. Bất quá coi như Severus là bình thường rồi, có mấy người phải sinh đến hai ba ngày mới sinh được.
Chờ người hầu lao dọn phòng sinh sạch sẽ, Voldemort lúc này mới ôm đứa trẻ vào. “Đứa nhỏ này ngươi định lấy tên gì?” Gellert liếc mắt nhìn hai người một cái “Rend, Rend Prince Grindelwald.” Rend trong tiếng Đức nghĩa là thủ lĩnh, điều này có nghĩa là sự kỳ vọng của Gellert cho Rend, không có gì là bất ngờ, cậu cũng chính là chủ nhân tiếp theo của Thánh Đồ.
Voldemort cũng hiểu được tên này không tệ, nhìn Severus còn mê man, cũng không quấy rầy mà ôm đứa nhỏ ra ngoài. Đến sáng ngày thứ hai Severus mới tỉnh lại, Gellert đã ở bên giường của y hết một đêm. Vừa mở mắt đã thấy Gellert tinh thần vẫn sáng lạn như cũ, Severus cũng không thấy kinh ngạc, y đã quen mỗi buổi sáng mở mắt là nhìn thấy Gellert, “Gellert, con đâu?”
Nghe Severus vừa tỉnh lại đã hỏi con đầu tiên, Gellert thấy có chút khó chịu, “Rend có Voldy chăm sóc, ngược lại em, ngủ dậy nhất định rất đói, muốn ăn cái gì ta sai người làm. Hay là em muốn tắm rửa trước? Chờ em tắm rửa xong vừa lúc có thể ăn.”
“Rend?” Severus nói lại tên này, này đúng thật là tên mà y cùng Gellert đã bàn bạc, mà đối với tên con rốt cuộc cũng ra. Y lộ ra nụ cười nhợt nhạt, “Sao cũng được, nhẹ một chút đi.” Severus dựa tay Gellert đứng lên, y đúng thật muốn tắm, trên người cứ dính dính cảm giác rất khó chịu.
Ăn xong bữa sáng trong phòng, Voldemort liền ôm Rend đến, Severus ngồi ở trên giường có chút vụng về nhận lấy Rend từ tay Voldemort. Đây là lần đầu y ôm con, còn là đứa bé nhỏ như vậy, mềm mềm, khiến y lo lắng lỡ như dùng chút lực cũng làm bị thương. Nhưng nhìn bé Rend lại cười khanh khách, Severus lại cảm thấy không thể suy nghĩ, một đứa bé tràn đầy sức sống này, thật khó tưởng tượng ngày hôn qua còn ở trong bụng y.
Nhưng nếp nhăn của trẻ sơ sinh vừa mới sinh không thể nói là đáng yêu, nhưng trong mắt Severus, đứa bé này đáng yêu không gì bằng. Khi ôm bé, Severus cảm giác có một loại thỏa mãn rất lớn, đây là con y, mang dòng máu của y bên trong. Đây là món quà Merlin mà y đã mang trong bụng hết 9 tháng 10 ngày mới đến với thế giới này.
Gellert nhìn Severus cả người nhu hòa rất nhiều có chút ăn chua, tuy rằng ăn dấm của con mình có thực không nên, nhưng cũng không ai quy định là không thể? Ngược lại, Voldemort nhìn một màn nặng nhẹ có chút buồn cười, thấy Severus không dám ôm con, còn thuận miệng nói vài câu.
Chờ đến Severus không còn gì để nói, Voldemort liền lấy cớ có việc ở Anh Quốc cáo từ, để thời gian lại cho ba người. Voldemort rời đi, Gellert ngồi lên bên giường đem Severus và Rend cùng ôm vào lòng ngực, trong lòng thầm nghĩ: Sev, lòng em hiện tại chắc đã yên tâm rồi.
Trong khi hai người đang yên lặng cảm nhận khoảng thời gian nhẹ nhàng, thì bé Rend đột nhiên khóc lớn, Severus vội vàng đẩy Gellert ra, tay chân luống cuống mà đứng lên kiểm tra. Gellert yên lặng đen mặt, quả nhiên nhóc con này sinh ra để đối nghịch hắn mà! Nhìn bộ dạng Severus luống cuống, Gellert quyết định sẽ tìm bảo mẫu cho Rend, vấn đề được giải quyết.
Cứ như thế mà gà bay chó sủa hết một tháng, sau khi bé Rend tròn một tháng tuổi, Severus liền chuẩn bị đi đến nước Anh ở lại một thời gian ngắn, đương nhiên mục đích là phối hợp với kế hoạch Voldemort, nhìn xem các Tử Thần Thực Tử chuẩn bị hạ người. Để Rend cùng Gellert đều ở lại nước Đức, Severus chuẩn bị lặng lẽ nhẹ nhàng đến Voldemort trang viên.
Thời tiết tháng chín ở Anh quốc rất thoải mái, Severus nhàn hạ mà độc một quyển sách độc dược cùng thưởng thức trà ngồi ở trang viên. Còn về ở Đức, Gellert lòng đầy oán niệm để cho Rend khóc đòi ăn, Severus tỏ vẻ bình tĩnh, Gellert thì y không cần lo lắng, còn Rend, dù sao y cũng không có cách nào cho Rend lo lắng?
Nhìn xa xa thấy một cái đầu nam phù thủy đang cúi đi qua hoa viên, Severus có chút giật mình mà nhìn lại nhiều lần. “Regulus?” Không sai, người này chính là Regulus Black một Slytherin nhỏ hơn y một tuổi. Lúc trước bởi vì Lucius nhờ vả, Severus đối với việc một Slytherin hỗn huyết với một người thừa kế đại quý tộc coi như là chiếu cố đi, hai người cũng có chút kết giao.
Regulus kinh ngạc ngẩng đầu, lúc nhìn thấy Severus có chút ngập ngừng, “Sna. A, không, là Điện Hạ.” Severus quay lại đánh giá cậu vài lần, từ sau tốt nghiệp Hogwarts y đã vài năm chưa nhìn thấy Regulus, thời gian trước gia nhập Tử Thần Thực Tử y luôn luôn du lịch nghiêm cứu độc dược, mà sau này Tử Thần Thực Tử đã xảy ra rất nhiều chuyện.
So với lúc trước, Regulus cùng vẫn giống như năm đó, một chút cũng không thay đổi. Chẳng sợ cậu hiện tại đã không còn là Slytherin nhỏ bé đáng thương, mà là người nằm giữ toàn bộ sản nghiệp Black gia, gia chủ Black gia. Theo y biết biết, tháng mười hai năm trước cha mẹ Regulus cùng qua đời, mà Regulus cũng như vậy mà kế thừa địa vị gia chủ.
Nhưng gia tộc của câu không ổn lắm, một gia chủ không có nhiều năng lực, Black gia tự nhiên sẽ trở thành miếng thịt báo trong miệng các đại quý tộc khác, nếu như Lucius vì Narcissa nên chiếu cố ít nhiều, sợ là Regulus đã bị những nhai nuốt không còn gì. Nhưng điều khiến Severus kinh ngạc chính là khi mới đến đây, lại không thấy Regulus được đề xuất.
Mà khi y ở lại Voldemort trang viên một tuần, Voldemort đã đem hết những người cho y sai bảo giới thiệu, trong đó không có Regulus, hiên nhiên cậu cũng bị Voldemort bỏ qua một cái. Kỳ thật điều này cũng bình thường, Voldemort muốn sai bảo tất cả người có năng lực xuất chúng, Regulus lại không đủ trình độ.
“Ngươi đến tìm anh trai sao? Nếu không có gì vội, ngồi xuống nói chuyện cùng ta được chứ?” Severus muốn nhìn Regulus rốt cuộc suy nghĩ cái gì, theo y biết về Regulus, cũng không phải là người không hiểu biết chỉ có tình tình như cừu nhỏ, quả thật có chút yếu đuối, năng lực cũng có hạn, nhưng vẫn có nhiều ưu điểm.
Đây là một người sống rất cẩn thận, Severus tiếp xúc với Regulus, khi khoảng thời gian ở Hogwarts mọi sinh hoạt đều do Regulus giúp y xử lý. Nếu không với việc y cả ngày đều chìm đắm trong ma dược, không biết được sẽ biến thành một cái không giống người rồi, chính vì thế nên tuy là sau khi tốt nghiệp vẫn chưa có liên lạc, Severus vẫn đối với Regulus có chút thiện cảm.
– ———————————————————————
Phút tâm sự của tác giả: Lúc đầu tui định đưa ra cái tên Lothar, bổn thấy cũng không tồi, như có rất nhiều danh nhân cũng có tên này, nhưng bổn lại không tìm được hàm ý của tên này, cuối cũng vẫn quyết định dùng tên Rend~